Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 26: Oanh tra cũng không chừa
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:45:27
Lượt xem: 7
Càng đi về phía tây càng có nhiều quỷ mị, mọi người dần dần tìm ra cách tốt nhất đối phó với quỷ mị. Nhìn từng đàn quỷ mị thỉnh thoảng xuất hiện, mọi người biết, bọn họ càng lúc càng gần ổ của đối phương.
Vài ngày sau, rốt cuộc họ cũng đến được khu rừng phía tây. Nơi này tử khí dường như rất nặng, vừa tiến vào đã cảm giác được cơn lạnh thấu xương.
“Như Yên, bọn họ ở nơi này sao?” Độc Cô Thiên Diệp nắm tay Tiểu Hỏa và Như Yên, cùng nhau dẫn đầu đội ngũ.
Bách Lý Như Yên gật gật đầu, nói: “Chính là nơi này. Quỷ dạ xoa chính là như thế, cho dù biết rõ tình huống cũng sẽ không biến thành người nào khác, bởi vì hắn cảm thấy mình là người chiến thắng cuối cùng.”
“Như Yên nha đầu vẫn hiểu biết ta như trước.” Một đạo âm thanh vang lên, như được truyền từ bốn phương tám hướng.
Mọi người khẩn trương nhìn nhìn chung quanh, nhưng lại không phát hiện ra người nào.
Bách Lý Như Yên rất quen thuộc với âm thanh này. Lúc trước Bách Lý Như Yên trở nên như vậy, không thể không liên quan tới hắn.
“Quỷ dạ xoa thúc thúc vẫn luôn tự tin như vậy. Có lẽ la nhiều năm nay oai phong một cõi, đã quên rằng, ngươi luôn luôn không thể không chế tất cả.” Bách Lý Như Yên nói.
“Chỉ cần có thế lực, tất cả đều có thể, không phải sao? Như Yên nha đầu, thúc thúc thương ngươi nhiều năm như vậy, ngươi thật sự muốn đối đầu với ta sao?”
“Quỷ dạ xoa thúc thúc, trước kia ngươi đối xử với ta như thế nào, trong long ta đều biết rõ. Nếu không nhờ người, mấy năm trước ta cũng không thể nào không có một chút danh hào nào. Nể tình chúng ta quen biết nhiều năm, chỉ cần ngươi trở về cùng với ta, chúng ta sẽ không cần động đao động kiếm. Nếu ngươi có ý như vậy, ta cũng chỉ có thể nói xin lỗi ngươi.” Bách Lý Như Yên nhún vai bàng quan nói.
“Ha ha… Còn mười lăm ngày, chỉ cần mười lăm ngày, chúng ta có thể đi ra thế giới bên ngoài. Nơi đó có nhiều tài nguyện, nhiều nhân loại mỹ vị như vậy, không giống như nơi đó, cái gì cũng không có. Ca ca ngươi dựa vào thân phận của mình, muốn đi đâu thì đi, còn chúng ta thì sao? Chỉ có cái nơi đen tối đó?” Quỷ dạ xoa nói xong liền kích động, “Vì muốn rời khỏi nói đó, ta đã suy tính nhiều năm, bắt đầu kế hoạch từ lúc ngươi vừa mới được sinh ra. Ta biết, chiều hư ngươi, ngươi sẽ gây chuyện, đến lúc đó hắn sẽ đi giải quyết, đó là cơ hội tốt cho ta rời đi. Ha ha… không nghĩ tới ngươi thật sự không phụ sự kỳ vọng của ta, náo loạn nơi đó tới trời long đất lở, còn khiến cho hắn bế quan lâu như vậy. Thời cơ, thời cơ của ta đến rồi !”
Bách Lý Như Yên không nói lời nào, chỉ lẳng lặng lắng nghe, giống như cái người hắn ta nhắc tới không phải là mình. Thật ra thì cũng không phải là nàng làm, nhưng cũng coi như là nàng làm, dù sao thì cũng là cùng một người, chỉ là bây giờ linh hồn của nàng đã kiện toàn, không còn ngây ngốc háo sắc như trước kia nữa.
“Mặc dù ngươi đã ra ngoài, vậy thì sao?” Bách Lý Như Yên lạnh lung nói.
“Nơi này có hoa tươi cây xanh, có rất nhiều linh thú, lại có thịt người thơm ngon. Ngươi đã ra đây rồi, sẽ không định về lại góc tối kia chứ?! Ta ra đây đã lâu, ngây người trong bí cảnh này nhiều năm như vậy, bây giờ cần mười lăm ngày, mười lăm ngày sau ta có thể đưa chúng nó ra thế giới bên ngoài tham quan rồi. Nha đầu, ngươi nói đi, ta sẽ trở về với ngươi sao? Ha ha…”
Bách Lý Như Yên giật giật thanh đao trong tay, noi: “Quỷ dạ xoa thúc thúc, có trở về hay không, không phải chỉ dựa vào ngươi là định đoạt được. các ngươi đã không muốn trở về, vậy thì tất cả ở lại đây cũng rất tốt.”
Bách Lý Như Yên vừa nói xong, liền phóng một đạo kiếm khí ra ngoài, một loạt quỷ mị đang ẩn mình trong không khí đột nhiên xuất hiện, bị kiếm khí của nàng chặt đứt ngang eo.
“A!” Một loạt tiếng kêu thả thiết vang lên.
Quỷ dạ xoa nhìn hành động của Bách Lý Như Yên, cũng không tức giận, nói: “Không nghĩ tới chỉ một thời gian không gặp, công lực của ngươi đã tang cao! Không tệ, không tệ! Nhưng dù ngươi phát hiện bọn chúng, cũng không nhất định phát hiện ra ta. Thời gian của ngươi không còn nhiều phải không? Hy vọng ngươi có thể tìm ra toàn bộ bọn chúng.”
Bách Lý Như Yên vung đao, nói: “Ta nhất định sẽ tìm ra ngươi, chỉ cần ngươi chết, chúng nó tự nhiên biến mất. Nhưng ta biết, nếu chúng nó muốn đi ra với ngươi, nhất định phải khế ước với ngươi.”
Quỷ dạ xoa đang ẩn nấp trong không khí bỗng nhíu mày, không nghĩ tới cái này mà nàng cũng biết.
“Ta sẽ chờ ngươi.” Quỷ dạ xoa nói một câu, liền không lên tiếng nữa. Không ai biết hắn đang ở nơi nào, có lẽ ngay trong rừng cây, cũng có thể là ở đỉnh núi rất xa.
Quỷ dạ xoa không thèm nhắc lại, đám người Độc Cô Thiên Diệp nhanh chóng bị bao vây. Quy mô lần này thật lớn, ngàn vạn quỷ mị, khô lâu cùng cự nhân đang chờ lệnh, còn có một vài chủng loại bọn họ chưa từng gặp qua.
“Trời, nhiều vậy sao?!” Có người kêu to lên.
Ngay khi bọn họ tin chắc rằng mình sẽ c.h.ế.t ở đây, Bách Lý Như Yên bay lên giữa không trung, hay tay khởi quyết, miệng đọc chú ngữ. Rất nhanh, sau lưng nàng cũng xuất hiện vô số quỷ mị.
Nhìn binh đoàn của Bách Lý Như Yên, Độc Cô Thiên Diệp đau đớn một trận. Nàng muốn thu phục đám quỷ mị này, chắc chắn ăn không ít khổ. Bởi vì Như Yên đã từng nói, ngươi phải đả bại một đám, thu phục một đám, trừ phi là giống như quỷ dạ xoa, lấy ích lợi ra dụ hoặc. Bách Lý Như Yên khẳng định sẽ không làm chuyện như vậy, cho nên tất nhiên sẽ đả bại hết tất cả.
Sau khi quỷ mị của Bách Lý Như Yên xuất hiện, liền trực tiếp xông lên đối đầu với đám quỷ mị của quỷ dạ xoa. Cùng chủng loại, tấn công mới có hiện quả.
Tiểu Hỏa hóa thành nguyên bản, Độc Cô Thiên Diệp triều hồi khế ước thú rồi phi thân lên lưng Tiểu Hỏa, đến bên cạnh Bách Lý Như Yên, nói: “Một lát nữa ta sẽ không chế bọn chúng, ngươi thừa cơ tìm kiếm hắn.”
Bách Lý Như Yên gật đầu, thu hồi đại đao, sau đó ra roi, đánh về phía khô lâu và cự nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-26-oanh-tra-cung-khong-chua.html.]
Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên lưng Tiểu Hỏa, bay vào không trung. Nàng lấy Mị ra, lần này không hề đàn khúc tiến công, mà là khống chế tâm trí đối phương, khiến cho đối phương giảm tốc độ, có thể khống chế thân thể của chúng nó. Mà Tiểu Hỏa ngoài trừ chở Độc Cô Thiên Diệp, cũng nhân cơ hội phun ra hỏa diễm, trực tiếp thiêu hủy những thứ ghê tởm đó.
Độc Cô Thiên Diệp đánh đàn, mọi người đều hoảng hốt trong nháy mắt, nhưng rất nhanh, Độc Cô Thiên Diệp liền nắm bắt tiết tấu, khống chế âm luật của mình chỉ có tác dụng với quỷ mị.
Bách Lý Như Yên khi thì chạy trên đất, vung đao c.h.é.m đầu quái vật, khi thì bay lên không trung, vung roi, một roi liền đánh nát một đoàn. Hai thứ này vốn là cực hạng của nàng, hiện tại có tiếng đàn của Độc Cô Thiên Diệp trợ giúp, làm cho quái vật hành động chậm chạp, nàng mới không cần tốn sức đã tiêu diệt được nó.
Nhìn Độc Cô Thiên Diệp cùng Bách Lý Như Yên lợi hại như vậy, những người bên dưới cũng không cam lòng yếu thế, đều dung linh kỹ hệ hỏa đối phó kẻ địch trước mắt. Trước khi tiến vào rừng rậm, những người không có tu luyện linh khí hệ hỏa hay không có linh thú hệ hỏa đều bị Độc Cô Thiên Diệp và Bách Lý Như Yên cấm đi vào. Những người đó dù có tiến vào cũng không thể giúp gì được, có khi còn liên lụy đến người khác. Thật ra thì đây cũng là vì suy nghĩ cho họ nên mới làm vậy.
Chiến đấu liên tục trong thời gian dài, đám quỷ mị này dường như không thể tiêu diệt hết, cứ g.i.ế.c một đám lại xuất hiện thêm một đám, có nhiều người xuất hiện tình huống không đủ linh lực. Cũng may Độc Cô Thiên Diệp cùng Công hội Luyện đan sư cho bọn họ rất nhiều Hồi linh đan, khiến cho bọn họ nhanh chóng hồi phục linh lực khi cạn kiệt.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn đám người bên dưới càng ngày càng cố sức, nói: “Tiểu Hỏa, ngoại trừ kim hỏa, dung hỏa diễm mạnh nhất.” Sau đó nàng thu hồi mị, bắt đầu sử dụng linh lực tấn công.
Độc Cô Thiên Diệp đã từng trải qua lôi kiếp, lực công kích của nàng đối với quỷ mị đả kích lớn nhất, mang theo hương vị thiên phạt. Nghĩ đến thiên phạt, Độc Cô Thiên Diệp đội nhiên nhớ đến linh kỹ hệ lôi mình từng học. Đây là phương pháp tốt nhất đối phó với vật hắc ám. Lúc trước vì thiếu kinh nghiệm nên nàng không nghĩ tới một chiêu này.
Nghĩ là làm, Độc Cô Thiên Diệp đứng lên, bắt đầu chậm rãi dẫn động nguyên tố trong thiên địa, rất nhanh, trân không trung đã bị một mảnh mây đen che phủ. Nhìn thấy mây đen, quỷ mị bên dưới đều run sợ.
“Ầm ầm !”
Từng đạo sấm sét nổ vang trên không trung, phóng thẳng xuống vật hắc ám bên dưới.
Bách Lý Như Yên nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp triệu hồi thiên địa, liền thu hồi quỷ mị trở về. May mà nàng làm kịp, nếu phản ứng chậm, sẽ có vô số quỷ mị bị đánh đến hồn phi phách tán. Còn lại nơi này cũng chỉ là hơi tàn.
“Bảo bối của ta!” Xuy nhìn thấy bảo bối của mình bị mấy đạo lôi điện của Độc Cô Thiên Diệp giải quyết, liền đau lòng, bất chấp Mãnh lôi kéo, ngưng tụ tử khí phóng về phía Độc Cô Thiên Diệp.
“Mơ tưởng tổn thương tỷ tỷ của ta!” Tiểu Hỏa nhìn thấy công kích của Xuy, phun ra một tia lửa. Đây là hỏa diễm mạnh nhất ngoài kim hỏa, Xuy bất quá chỉ là một quỷ mị nho nhỏ, sao có thể ngăn cản, còn chưa đến gần Độc Cô Thiên Diệp mười thước đã bị ngọn lửa bao vây, hai ba giây liền hồn phi phách tán.
Sát và Mãnh nhìn thấy Xuy c.h.ế.t cháy như vậy, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho dù phía sau còn thiên quân vạn mã cũng không dám gọi ra. Thiên lôi, là khắc tinh của bọn họ !
Bách Lý Như Yên cũng có chút kiêng kỵ với thiên lôi, đó là một loại sợ hãi theo bản năng. Nhưng vì đây là do Độc Cô Thiên Diệp triệu hồi, cho nên nàng cũng không lo lắng nó đánh lên người mình. Song phương giằng co liền cứ như vậy mà dừng lại.
“Các ngươi thật sự không tệ.” Âm thanh quỷ dạ xoa lại vang lên, nhưng không còn thoải mái tự tin như vừa rồi, ngược lại còn nghe ra giọng điệu nghiến răng nghiến lợi.
“Chúng ta đương nhiên là không tệ.” Bách Lý Như Yên nói, “Ta và Thiên Diệp hợp tác, chưa bao giờ thất bại, cho dù là lần này, cũng sẽ không.”
“Phải không?” Thân ảnh quỷ dạ xoa dần dần xuất hiện trước mặt họ, ngồi trên vương tòa khô lâu, khói đen ngập tràn, khiến cho người khác không nhìn rõ bộ dạng của hắn.
“Quỷ dạ xoa thúc thúc vẫn không thể gặp người như vậy sao?” Nhìn thấy quỷ dạ xoa xuất hiện, Bách Lý Như Yên nói.
“Ngươi vẫn làm cho người khác không thích được.” Quỷ dạ xoa nói, sau đó vung tay lên, khói đen bao phủ chung quanh hắn tiêu tán, “Thúc thúc chỉ sợ bộ bạng của ta sẽ khiến cho ngươi không nỡ ra tay.”
Quỷ dạ xoa rất đẹp, nhưng cũng không thể coi là đẹp lên trời xuống đất. Có lẽ, ở nơi của bọn họ, hắn được coi là đệ nhất mỹ nam, nhưng mà ở trong này…
“Tiểu Diệp Nhi, người này còn không đẹp chút nào. Nàng xem, hắn còn không đẹp bằng ta.” Tử Tiêu không biết leo lên lưng Tiểu Hỏa từ lúc nào, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, tự kỷ nói.
“Ừm, quả thực không xinh đẹp bằng ngươi.” Độc Cô Thiên Diệp gật đầu nói. Nhưng mà nàng lại dùng từ ‘xinh đẹp’, đem tuấn nhan cương dương của Tử Tiêu hóa thành nhu mỹ, đó là hình dung nữ hài tử.
Tử Tiêu có thể mang theo Ám các chống lại toàn bộ Thần điện, sao có thể không nghe rõ ẩn ý trong lời nói đó. Nhưng hắn lại không tức giận, dù sao, chỉ cần là nàng nói, hắn cũng không tức giận.
“Xấu như vậy, còn không biết xấu hổ nói mình đẹp, ngươi cho rằng chủ nhân ta là người c.h.ế.t à?” Thứ Hồn nhìn quỷ dạ xoa, nói.
“Phốc !” Cho dù biết là thời gian địa điểm trường hợp không đúng, nhưng mọi người vẫn không nhịn được mà bật cười.
Khóe miệng Bách Lý Như Yên cũng không nhịn được nhếch lên, nói: “Quỷ dạ xoa thúc thúc, cái này cũng có chút đạo lý.”