Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 23.1
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:43:31
Lượt xem: 13
Độc Cô Thiên Diệp thấy bọn họ nhìn mình bằng ánh mắt đáng thương, không biết nói gì chỉ có thể nói, "Được."
Nghĩ nghĩ, nàng lại lấy một bình ngọc trong giới chỉ ra một đưa cho Tử Tiêu, nói: "Ngươi nuốt vào đi."
Tử Tiêu nhận lấy, nói: "Có đắng không?"
"Ngọt." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Vậy thì tốt." Lúc này Tử Tiêu mới đổ ra một viên nuốt vào.
Bay một ngày, cuối cùng bọn Độc Cô Thiên Diệp cũng rời khỏi khu vực cấm không, nhưng vì tốc độ của Lam Mân rất nhanh nên nó vẫn mang theo mọi người bay đi.
Trên đường, nàng gặp vài đệ tử thế gia, nói cho bọn họ một chút tình huống hiện tại để bọn họ cẩn thận hơn một chút. Đối phương cảm tạ cũng tỏ vẻ chuẩn bị đi tìm những người khác.
Bọn Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục bay về hướng tây, đi tới một đỉnh núi đột nhiên phát hiện có dị tượng, liền để Lam Mân đứng trên đỉnh núi.
"Chủ nhân, cảm giác đông nghìn nghịt." Lam Mân nói.
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nàng cũng có cảm giác này, giống như trong lòng bị mây đen bịt kín thật dày, áp lực, khó chịu.
Bọn Hắc Tử coi như là người kinh nghiệm chiến đấu, cũng không kinh ngạc đối với tình huống đột ngột phát sinh như thế này, chỉ đề phòng nhìn bốn phía.
"Kiệt kiệt, thật sự là bọn nhóc mẫn cảm." Một giọng nói vang lên, bọn họ nhìn nhìn chung quanh, không nhìn thấy bóng người nào nữa.
"Đáng tiếc hôm nay sẽ c.h.ế.t ở chỗ này." Giọng nói kia tiếp tục vang lên.
"Trốn trốn tránh tránh cái gì, có bản lĩnh thì ra đây đi!" Thất Nguyệt nói to vào không khí.
"Ha ha, tính tình tiểu tử ngươi rất lớn." Người nọ nói, "Ngươi đã muốn gặp ta như vậy, ta thỏa mãn cho ngươi, ai kêu ta thích nhất nam tử như ngươi chứ!"
Một bóng đen hiện lên ở không trung, nhìn bốn người phía dưới đang khẩn trương cười ha ha.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn bóng người dần dần hiện lên ở trên không trung, nhíu mày. Cùng chủng loại với mấy người hôm qua!
"Xuy, giải quyết nhanh chút." Sát xuất hiện bên cạnh Xuy, nói.
"Dạ, đại nhân." Xuy hồi đáp. Sau đó nói với bọn Độc Cô Thiên Diệp, "Nữ tử xinh đẹp như vậy, mùi vị nhất định rất ngon. Ta rất khẩn cấp."
"Muốn ăn ta, vậy cũng phải xem ngươi có ăn được hay không!" Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Phải không, hắc hắc, ta biết linh thú của ngươi nhiều." Xuy cười nói, "Ta sẽ không ngốc đến mức đơn đả độc đấu với ngươi đâu. Xuất hiện đi, nhóm bảo bối của ta."
Vô số bóng đen xuất hiện xung quanh bốn người Độc Cô Thiên Diệp, vây bọn họ chặt chẽ, ngay cả không trung cũng là một vùng đông nghìn nghịt.
"Xem ra đây là kình địch!" Tử Tiêu nói.
"Thật kinh khủng, nhìn bọn chúng, da gà đều nổi lên hết." Cây quạt trong tay Hắc Tử cũng không phe phẩy.
"Không có cách nào." Thất Nguyệt nhún nhún vai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-23-1.html.]
"Lên đi." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Nếu không có đường ra, vậy mở ra một con đường!
Bốn người mỗi người một hướng, như vậy cũng không sợ bị đánh lén sau lưng, có thể chuyên tâm đối phó trước mặt.
Nhưng cho dù như thế, điểm đánh không c.h.ế.t của những người đó làm bọn họ lãng phí rất nhiều khí lực.
"Làm sao bây giờ, đánh không chết."
Rõ ràng linh lực công kích ngày càng mạnh nhưng sau khi bóng đen này tản ra, lại rất nhanh tập hợp lại. Bọn họ lãng phí rất nhiều linh lực, đối phương cũng không có tổn thất gì hết.
"Ha ha, không cần uổng phí khí lực." Xuy cười lớn tiếng, thấy Sát rất không hài lòng với tốc độ này, hai tay kết ấn, miệng lẩm bẩm gì đó.
Chỉ chốc lát sau, mấy người Độc Cô Thiên Diệp liền phát hiện ra đất ở dưới chân đang rục rịch giống như có cái gì đó muốn đi ra. Sau một lát nữa, một khô lâu chui lên mặt đất.
Lam Mân đang đối phó với bóng đen ở không trung, đột nhiên thấy khô lâu chui lên mặt đất, truyền âm nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Chủ nhân, bọn họ lấy khô lâu làm binh."
Độc Cô Thiên Diệp ngưng tụ một hỏa long thiêu hủy sạch sẽ bóng đen trước mặt, phát hiện chỉ có hỏa diễm mới có thể hoàn toàn đánh tan bóng đen này. Đáng tiếc trừ nàng ra, những người khác đều không phải là hỏa hệ linh lực.
Biết hỏa diễm hữu hiệu, Độc Cô Thiên Diệp ngưng ra bốn hỏa long, công kích bóng đen ở bốn phía.
Cho dù bị thiêu hủy, bóng đen này cũng là hóa thành hắc vụ (sương đen), khác với linh thú hoặc nhân loại sẽ không có mùi bị thiêu đốt.
Những bóng đen chưa bị đốt vẫn phát ra sương mù công kích về phía bọn họ, mấy người Thất Nguyệt đành phải dùng linh lực hóa thành tấm chắn, miễn cưỡng ngăn cản được một chút.
Độc Cô Thiên Diệp kêu toàn bộ hỏa hệ linh thú của mình ra, sau khi Tiểu Hỏa, Liệt Hỏa ra, liên tiếp dùng hỏa diễm công kích bóng đen này, lập tức làm mấy người Thất Nguyệt thoải mái không ít.
"Đánh chúng quá khó khăn." Thất Nguyệt thở nhẹ nói.
"Phía sau là khô lâu." Vừa mới giải quyết hơn phân nửa bóng đen, Hắc Tử nhìn khô lâu bên ngoài khô nói.
"Ta lau!" Thất Nguyệt nhịn không được chửi tục.
Xuy nhìn khô lâu binh ở phía dưới, cười nói: "Đây chỉ là cấp thấp nhất mà thôi, c.h.ế.t rồi ta còn có thể tạo ra rất nhiều, hiện tại cho các ngươi lĩnh giáo một chút lợi hại của đại quân khô lâu của ta, ha ha!"
Đám khô lâu đứng bên ngoài như là nhận được mệnh lệnh, đi về phía mấy người Độc Cô Thiên Diệp.
Bọn Tiểu Hỏa vội vàng đối phó bóng đen không ngừng xuất hiện, Độc Cô Thiên Diệp lấy Mị ra, sau đó ngồi xếp bằng. Mấy người Tử Tiêu còn tưởng rằng nàng đã xảy ra chuyện gì, quay đầu lại nhìn, mới phát hiện nàng lại lấy đàn tranh ra!
"Tranh!" Độc Cô Thiên Diệp khảy dây đàn, một đạo âm ba truyền ra, đánh vào khô lâu, đánh khô lâu thành mảnh nhỏ.
"Dọa! Lợi hại như vậy!"
Vì Thất Nguyệt xoay người lại nhìn Độc Cô Thiên Diệp có phải gặp chuyện không may hay không, đằng sau một khô lâu muốn thừa cơ đánh lén, bị âm ba trực tiếp đánh bay. Thất Nguyệt lấy lại tinh thần, không khỏi cảm thán.
"Đó là công kích gì?" Sát nhìn Độc Cô Thiên Diệp đánh đàn đã đánh khô lâu binh của Xuy đến hoa rơi nước chảy, trong lòng có chút giật mình.
Rất nhanh, khô lâu được triệu hồi ra đã bị giải quyết bằng một khúc ma âm của Độc Cô Thiên Diệp. Xuy thấy khô lâu mình bồi dưỡng bị đánh bay, lập tức tản ra hơi thở âm lãnh, hai tay lại kết ấn.
Rất nhanh, Độc Cô Thiên Diệp cảm giác được lại bắt đầu rục rịch, động tĩnh khô lâu xuất hiện lần này còn lớn hơn lần trước, thời gian lâu..