Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 4 - Chương 22.2
Cập nhật lúc: 2024-11-07 20:43:03
Lượt xem: 12
"Phải không? Vậy cũng phải xem các ngươi có thể còn sống đi ra ngoài không rồi nói sau." Độc Cô Thiên Diệp không để uy h.i.ế.p của bọn họ vào mắt, vì hôm nay nàng sẽ không tính để ba người bọn họ còn sống rời đi!
Nàng không giống như ba người Bách Phượng Lan, chưa nhìn thấy nàng ta c.h.ế.t thì không rời đi. Nếu ngày hôm qua bọn họ không có đi, cuối cùng nàng và Tử Tiêu cũng không sống được! Nghĩ vậy, trong mắt nàng tỏa ra sát ý đặc hơn.
Không biết có phải chó ngáp phải ruồi hay không, Hắc Phong tìm đến đúng là dâm thú duy nhất trong bí cảnh, cho dù hiện tại thuốc bột không còn tác dụng, vẫn không dừng động tác lại. Cuối cùng thế nhưng lại g.i.ế.c c.h.ế.t ba người đó.
Xác định ba người đã tắt thở, Hắc Tử công kích đánh bay ba con thú này, lúc rớt xuống thì đã chết.
"Hắc Tử, ngươi cũng rất nhẫn tâm." Độc Cô Thiên Diệp nhìn động tác của Hắc Tử, nói.
Khóe miệng Hắc Tử không khỏi cong lên, sau đó lấy quạt của hắn ra, cười nói: "So sánh với ngươi, ta cam bái hạ phong."
Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nàng nhẫn tâm sao? Nàng chỉ là ăn miếng trả miếng thôi. Thiếu chút nữa thì nàng đã c.h.ế.t bởi linh thú rồi, còn nàng để bọn họ c.h.ế.t trên tay mình. Chỉ cần kết quả như thế, phương pháp thì không cần xuy xét.
"Chúng ta trở về sao?" Thất Nguyệt hỏi.
Hắn muốn sớm một chút rời khỏi địa phương ghê tởm này!
Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, đi tới ném ra hỏa diễm thiêu hủy sạch sẽ t.h.i t.h.ể của ba người kia, sau đó cùng Thất Nguyệt và Hắc Tử cùng nhau rời đi.
Trước khi đi, nàng nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, không phát hiện ra cái gì sau đó mới xoay người rời đi.
Chờ ba người ngồi trên phi hành thú của Hắc Tử bay xa rồi, trong rừng cây vừa rồi, ngay xung quanh chỗ ba người Bách Phượng Lan c.h.ế.t đi, vài bóng đen đi xuyên ra khỏi cây cối. Toàn thân chúng nó bao phủ trong một đoàn sương mù màu đen, làm cho người ta không nhìn thấy rõ bộ dáng của chúng nó.
"Không nghĩ tới nữ nhân kia sâu sắc như vậy, thiếu chút nữa để nàng ta phát hiện." Một bóng đen nói.
"Chúng ta đã c.h.ế.t rồi, làm sao có thể bị người phát hiện chứ." Một bóng đen khác trả lời, hiển nhiên không có để Độc Cô Thiên Diệp vào mắt.
Một bóng đen khác tựa hồ là lão đại, quát hai bóng đen kia: "Đừng nói nữa, nhanh động thủ đi. Nếu trở về chậm, chúng ta cũng bị xử phạt."
Nghe người nọ lên tiếng, chúng nó đi tới bên cạnh ba con linh thú đã c.h.ế.t kia, trong chỗ sâu của đoàn hắc vụ (sương mù màu đen) có một ống hút thật dài, sau đó cúi người trực tiếp đặt ống hút trên người ba con linh thú rồi hấp, thỉnh thoảng phát ra tiếng chậc chậc.
Rất nhanh, ba t.h.i t.h.ể mập mạp ướt sũng liền biến thành ba cái thây khô!
"Vị thật ngon." Bóng đen nói chuyện đầu tiên lúc nãy thu hồi ống hút, ực một tiếng, cảm thán nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-4-chuong-22-2.html.]
"Hắc hắc, có lẽ vì lúc nãy vận động cho nên cực kỳ mỹ vị. Cho dù đã chết, mùi m.á.u tươi vẫn nồng như cũ."
"Nếu có thể ăn luôn ba người kia thì tốt rồi. Nhất là nữ nhân kia, lớn lên trong veo như nước, chắc chắn ăn rất ngon!"
Ba bóng đen đều đã thu hồi ống hút, thảo luận chuyện mình vừa mới ăn mỹ thực.
"Muốn ăn chúng ta, vậy cũng phải xem các ngươi có bản sự đó hay không!" Giọng nói lạnh lùng của Độc Cô Thiên Diệp từ phía trên truyền đến, dọa bóng đen ở dưới. Thây khô trong tay lập tức làm rơi, phát ra tiếng lộp bộp.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn nhìn thây khô, không khỏi nhíu mày. Vừa mới vẫn còn là t.h.i t.h.ể mập mạp, hiện tại lại biến thành cái dạng này. Bóng đen này, bọn chúng là sinh vật gì vậy? !
"Ngươi… không phải ngươi đi rồi sao?"
"Ta đi rồi nhưng quay lại." Độc Cô Thiên Diệp nói.
Lúc nàng đang xử lý ba người Bách Phượng Lan, cảm thấy bị người khác nhìn trộm, rất giống cảm giác lúc vừa tới bí cảnh. Một lần hai lần có thể là ảo giác của nàng, nhưng một lần lại một lần xuất hiện, nàng liền đoán được là có vấn đề.
Nghĩ đến chính mình ở chỗ này đối phương sẽ không lộ diện, nàng liền giả vờ cùng hai người Thất Nguyệt rời đi, bay trong chốc lát rồi quay lại. Không nghĩ tới lúc quay lại thì nhìn thấy ba con linh thú bị hấp thành thây khô.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Độc Cô Thiên Diệp, Thất Nguyệt và Hắc Tử vây thành một hình tam giác, vây bọn họ ở bên trong.
"Các ngươi là cái gì? Vì sao xuất hiện ở Không Linh bí cảnh?" Hắc Tử hỏi.
Lúc trước bọn họ phát hiện ra bên trong bí cảnh có địa phương cổ quái nhưng không biết từ khi nào thì bắt đầu, thường thường xuất hiện một hai cái thây khô, có đôi khi sẽ phát hiện một đống thây khô! Với lại cũng không biết linh thú chạy đi chỗ nào nữa, trước kia thường xuyên nhìn đến linh thú, hiện tại ít đi.
Ba cái thây khô vừa mới đây giống với thây khô mà lúc trước bọn họ nhìn thấy, không nghĩ tới là như vậy! Tận mắt nhìn quá trình này biến thành thây khô, lực đánh vào không giống như vậy.
"Các ngươi là gì hả, cũng xứng biết chúng ta là ai sao? !" Một bóng đen như lão đại lúc nãy nói xong, đá thây khô dưới chân về phía Độc Cô Thiên Diệp, muốn thừa dịp lúc Độc Cô Thiên Diệp trốn tránh mà thoát đi.
Độc Cô Thiên Diệp thấy thây khô bay qua chỗ mình, vận khởi Phiêu Miểu bộ pháp nhanh chóng tránh ra, sau đó công kích về phía bóng đen kia.
Linh lực cầu dễ dàng đánh tan đoàn bóng đen kia, nhưng Độc Cô Thiên Diệp cũng không trầm tĩnh lại, gắt gao nhìn chằm chằm đoàn hắc vụ kia.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của nàng, bóng đen cũng không bị đánh chết. Sau khi linh khí tiêu tán, đoàn hắc vụ kia từ từ tập hợp lại với nhau, không kém bộ dáng trước khi bị đánh tan là mấy, miệng còn phát ra thanh âm kiệt kiệt: "Các ngươi chưa c.h.ế.t là g.i.ế.c không c.h.ế.t chúng ta, kiệt kiệt..."