Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 24.3

Cập nhật lúc: 2024-10-08 00:29:45
Lượt xem: 34

"Hồi Điện chủ, chúng nó nói là phụng mệnh đến tương trợ Bách Lý công tử."

"Báo —— "

Một thị vệ khác chạy tới, lớn tiếng nói: "Báo cáo Điện chủ, bên ngoài có một đội tàu tới đây, hình như là người của Ám các."

Phong Giản nghe được đội tàu của Ám các tới đây, ánh mắt sáng lên.

"Sao người của Ám các có thể tiến vào huyễn hải?" Phong Điện chủ nói.

"Ha ha, lão gia này, vì các ngươi rất già cho nên ngay cả Ám các các ngươi cũng đấu không lại." Độc Cô Thiên Diệp cười to.

"Ngươi có ý gì?"

"Ha ha, các ngươi thật sự già rồi. Tổng các Ám các ngay tại huyễn hải, các ngươi lại không coi vào đâu, các ngươi mắt mờ, cho nên nhiều năm như vậy cũng không biết." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Chiêm chiếp ——" Trên bầu trời truyền đến thanh âm của thần thú, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, thấy thần điểu Thanh Loan chở mấy chục người qua đây.

Sau khi Độc Cô Thiên Diệp xuất hiện, Tạ Bình và Lôi Phượng Khởi đình chỉ đánh nhau, Lôi Phượng Khởi trở lại tế đàn, Tạ Bình bay tới bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp. Thấy người trên lưng Thanh Loan, Lôi Phượng Khởi và Thần Tinh Tông kinh hãi.

"Ha ha, lão tử đã trở lại, Thần điện, ngươi giam chúng ta nhiều năm như vậy, hôm nay chúng ta tới đây giải quyết ân oán với các ngươi." Lưu Tể Lâm đứng trên lưng Thanh Loan, hai tay chống nạnh, nói với người phía dưới.

Thanh loan bay một vòng quanh tế đàn, sau đó bay tới phía sau Độc Cô Thiên Diệp. Lúc mấy người Lưu Tể Lâm ở trên trời thì ném này nọ xuống tế đàn, rơi xuống bạch ngọc thạch liền b.ắ.n tung tóe thành nhiều đóa huyết hoa. Người khác không biết nhưng Lôi Phượng Khởi lại nhận ra đây là Tiểu Nhất, Tiểu Nhị, Tiểu Tam và Tiểu Tứ.

"Tặng lễ vật cho các ngươi, hy vọng các ngươi thích." Lưu Tể Lâm cười lớn, "Bây giờ các ngươi không cần phải lo Vô Ưu đảo không có người nào để ý, chúng ta thay các ngươi thiêu rụi rồi."

Sắc mặt Thần Tinh Tông càng ngày càng đen, nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hận không thể nghiền nát nàng. Nếu không để nàng tới Vô Ưu đảo thì sao người ở đó nhân có thể chạy tới đây. Nhưng hắn đã quên là bọn họ đưa nàng qua đó.

"Oanh ——" Cửa thành Thánh Hải thành bị người mở ra, một đám người mặc hắc y vọt tới tế đàn. Hành lễ với người trên tế đàn, nói: "Tham kiến Các chủ, Tam Các chủ. Tất cả người của Ám các đã đến đông đủ."

Người của Thần điện bị một màn này dọa cho kinh sợ, người của Ám các ở trên tế đàn sao? ! Trên tế đàn toàn là người trung tâm có quyền lợi của Thần điện, thế mà lại có người của Ám các lẫn vào!

"Ha ha, không sai. Đều đến đây." Phong Giản ôm Thần Vãn Tình bay tới trước mặt hắc y nhân, giao Thần Vãn Tình cho thuộc hạ, nói: "Chiếu cố nàng thật tốt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-24-3.html.]

"Phong Giản, thế nhưng ngươi là người của Ám các? !" Lôi Bân kinh ngạc nói.

"Ha ha, đúng vậy." Phong Giản cười to, xé bỏ quần áo màu trắng bên ngoài, lộ ra hắc y bên trong.

"Ta nói này Thất Nguyệt, ngươi mặc hai bộ quần áo mà không thấy ngại nha!" Độc Cô Thiên Diệp trêu đùa.

"Thất Nguyệt? Tam các chủ Ám các!" Trên tế đàn có người nói.

"Không nghĩ tới Thiếu Điện chủ Phong điện là Tam các chủ Ám các!"

Lúc này Thần Tinh Tông đã bình tĩnh lại, nhìn Thất Nguyệt, nói: "Thần điện đối đãi với ngươi không tệ. Không nghĩ tới ngươi lại phản bội ta và sư phụ ngươi."

"Không cần làm bộ dáng ân trọng như núi nói với ta, mấy năm nay Thần điện làm sự chuyện gì ta còn không biết sao? Phong lão nhân vẫn không coi ta là đệ tử, nhiều năm như vậy cũng chưa từng dạy ta! Hắn giúp ngươi bày ra Đại tế tự lần này, lúc hắn tính lấy ta làm tế phẩm còn không nghĩ tới ta là đệ tử của hắn." Phong Giản, cũng chính là Thất Nguyệt nói, "Đúng rồi, những người khác ta cũng nhắc nhở các ngươi một chút, bây giờ các ngươi đứng ở trên tế đàn, chỉ lát nữa thôi cũng sẽ là thức ăn của Hoạt Về. Ngoài Thần Tinh Tông và mấy người Điện chủ ra, những người khác đều là vật hi sinh trong kế hoach của bọn hắn."

Nghe được lời nói của Thất Nguyệt, mọi người đang đứng trên tầng thứ ba của tế đàn kinh hoảng, ý của Thất Nguyệt là sẽ không buông tha bọn họ? ! Bọn họ nhìn Thần Tinh Tông và Linh vị, nhưng hai người không trả lời bọn họ.

Thần Tinh Tông nhìn Thất Nguyệt, thản nhiên nói: "Ngươi là Tam các chủ, Các chủ các ngươi là ai?"

Thần Tinh Tông nhắc tới khiến mọi người tỉnh ra rồi nhớ tới lời nói có nhắc tới Các chủ, Tam các chủ. Bọn họ đều khiếp sợ vì chuyện Phong Giản là Thất Nguyệt, xem nhẹ lời nói còn nhắc tới Các chủ.

"Ha ha, các ngươi muốn biết Các chủ của chúng ta sao? Được thôi." Thất Nguyệt tà mị cười, "Người ta đều gọi ngươi, ngươi còn không ra? Đừng để người ta nói Ám các chúng ta tự cao tự đại, ngươi nhanh xuống đây cho ta!"

"Phốc ——" Mọi người đều bị lời nói của Thất Nguyệt chọc cười, không ngờ tới Phong điện Thiếu điện chủ bình thường nhìn dịu dàng thế nhưng lại như vậy.

"Ám các Các chủ thật đúng là ở trong Thần điện. Ha ha, Thần điện các ngươi cũng quá thê thảm, bị đối thủ trộn lẫn vào đại bản doanh." Lưu Tể Lâm ngồi trên lưng Thanh Loan cười to nói.

Mặc dù Bọn họ ở Vô Ưu đảo nhiều năm, không hiểu biết về thực lực bên ngoài, nhưng Thần điện coi trọng bọn họ, rất nhanh liền hiểu được tình hình. Đều cười nhạo Thần điện.

Độc Cô Thiên Diệp cũng hơi lắp bắp kinh hãi. Hóa ra Tử Tiêu vô lại cũng ở đây sao?

"Ai, nếu mọi người cảm thấy hứng thú với Tử Tiêu, sao ta lại không biết xấu hổ đây." Một giọng nói ôn hòa truyền ra từ trên tế đàn, sau đó một bóng dáng bay tới bên cạnh Độc Cô Thiên Diệp.

Đến khi mọi người thấy được người phát ra tiếng nói, đều cả kinh há to miệng.

Loading...