Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 24.1

Cập nhật lúc: 2024-10-08 00:28:57
Lượt xem: 31

"Quá xấu."

"Hiệu trưởng, đây là Hoạt Về sao?"

"Sao nó có thể xuất hiện ở trên tế đàn?"

"Nó lên tế đàn làm chuyện thôi."

Linh vị thấy Hoạt Về, vừa lòng gật gật đầu, nói với Thần Tinh Tông: "Chăn nuôi không sai."

"Vẫn đều là huynh đệ Thạch Nam chăn nuôi nó, chúng ta không dám kể công." Thần Tinh Tông khiêm tốn trả lời.

"Lão tử cuối cùng cũng được ra ngoài, ha ha ha ha! Lão tử không bao giờ sống những ngày giấu đầu lộ đuôi nữa." Hoạt Về ngửa mặt lên trời cười to.

"Bây giờ ngươi có thể ăn bọn họ." Thạch Nam nói với Hoạt Về.

"Ta muốn ăn!" Hoạt Về rống lên một tiếng, đi tới trước cây cột. Người bị trói trên cây cột giãy dụa dữ dội, ý đồ muốn thoát khỏi dây thừng.

"Phản kháng đi, phản kháng đi, nhưng phản kháng cũng vô dụng thôi." Hoạt Về đắc ý nói, "Các ngươi nhất định là cơm trưa của ta. Nhưng các ngươi càng giãy dụa phản kháng ta càng thích. Ha ha."

"Thần Điện chủ, ngươi có ý tứ gì?" Tạ Bình đứng dậy bay lên tế đàn, nói với Thần Tinh Tông, "Trước đó nói sau khi cử hành Đại tế tự xong thì thương nghị chuyện xử lý Bách Lý Tà, bây giờ sao ngươi lại đem hắn làm tế phẩm hả? Chẳng lẽ các ngươi không nghĩ tới người của Đế quốc chúng ta phản kháng sao?"

Lôi Phượng Khởi phi thân lên ngăn Tạ Bình lại, nói: "Thần điện làm việc không bao giờ phải giải thích với bất kì ai, cũng sẽ không chịu bất cứ uy h.i.ế.p nào."

Linh vị không để ý tới Tạ Bình và đệ tử của Đế quốc đang nháo lên ở phía dưới, ra lệnh cho Hoạt Về: "Ăn bọn họ."

Hoạt về đã sớm không còn kiên nhẫn, nghe được mệnh lệnh của Linh vị liền dùng một tay bóp nát đầu của Thần Vãn Tình đang bị trói trên cây cột, m.á.u tươi b.ắ.n tung toé làm cho màu đen của cây cột nhìn qua càng thêm tà ác.

Động tác của Hoạt Về khiến không ít người cảm thấy ghê tởm, nhưng thấy Linh vị và Điện chủ đều ở đây nên không ai dám biểu lộ ý nghĩ trong lòng ra. Độc Cô Thiên Diệp ở đối diện nhìn thấy đầu của Thần Vãn Tình nát bấy, vẻ mặt kích động, càng không ngừng giãy dụa, ý đồ thoát ra. Đáng tiếc dây thừng này là đặc biệt chuẩn bị cho huyễn sư, cho dù là huyễn tôn, nếu bị trói lại cũng đừng nghĩ thoát khỏi.

"Ha ha, tuy rằng ta còn muốn lột da nhưng bây giờ chỉ có chấp nhận." Hoạt Về cười lớn nói, sau đó mở mồm to như chậu m.á.u ra ăn Thần Vãn Tình.

Một người sống sờ sờ chưa đến mấy giây liền thi cốt vô tồn (xác và xương cũng không còn). Một vài người nhát gan thấy bộ dáng ăn thịt người của Hoạt Về, chạy đến một bên ói ra.

"Rất ghê tởm."

Hoạt về ăn Thần Vãn Tình xong rồi đến trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Ta rất muốn cho ngươi c.h.ế.t một cách vui vẻ nhưng chủ nhân của ta nói cho ngươi c.h.ế.t đi từ từ, cho nên, hắc hắc..."

Hoạt Về cầm tay phải của Độc Cô Thiên Diệp lên, kéo nhẹ một chút thì đã chặt đứt toàn bộ cánh tay.

"Chậc chậc, sao tay của tế phẩm lại thô ráp như vậy." Hoạt Về cẩn thận quan sát một chút, nói, "Nhưng thôi, chấp nhận ăn đi."

Độc Cô Thiên Diệp mất đi một cánh tay, đau đến mức sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng, nhưng lại không nói ra được một tiếng nào.

"Xương cốt của ngươi thật là cứng rắn. Ngươi thật giống với phụ thân c.h.ế.t tiệt kia của ngươi, đều khiến người khác chán ghét." Linh vị nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói, "Ngươi đã không sợ đau, vậy hưởng thụ nhiều chút đi."

Sau khi lên tế đàn Thạch Nam vẫn luôn im lặng, nghe được lời nói của Linh vị, ánh mắt tối đi vài phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-24-1.html.]

"Thần điện, các ngươi khinh người quá đáng!" Tạ Bình thấy Độc Cô Thiên Diệp bị ăn một cánh tay, hai mắt đỏ ngầu, một chưởng đánh về phía Lôi Phượng Khởi đang ngăn cản hắn lại.

"Huynh đệ!" Đan Kinh Thiên hô to!

"Lão đại!" Người của Mạc Tư Đế quốc cũng bi thống hô to, muốn xông lên tế đàn nhưng lại bị người của Thần điện ngăn cản.

"Xem ra người của ngươi thật không sai, không cần lo lắng rất nhanh thôi bọn họ sẽ đi cùng ngươi."

"Phanh ——" Tạ Bình quyết đấu với Lôi Phượng Khởi dẫn tới thiên địa oanh động, huyễn lực đối đầu nhau dẫn tới nổ lớn, chấn động toàn bộ Thánh Hải thành.

Hoạt Về ăn xong một cánh tay, cầm tay còn lại của Độc Cô Thiên Diệp lên, lại thêm một cánh tay chia lìa thân thể.

"Cạc cạc, ăn thịt người ngon thật, thịt của huyễn thú lại quá cứng, chỉ có hương vị của thịt người là thơm nhất."

Độc Cô Thiên Diệp đã đau đến ngất xỉu, bị Linh vị thi pháp làm tỉnh lại, chứng kiến Hoạt Về một ngụm ăn luôn cánh tay của mình.

Linh vị tới trước mặt Độc Cô Thiên Diệp, nói: "Đau không? Trước đây ta đau hơn ngươi cả một trăm lần! Bây giờ ta không có cách nào g.i.ế.c c.h.ế.t mẫu thân ngươi nhưng cha và nương đê tiện của ngươi cho ta những tổn thương, ta sẽ từ từ lấy lại lợi tức trên người ngươi."

Độc Cô Thiên Diệp nhìn Linh vị, vẻ mặt kỳ lạ, giãy dụa muốn nói gì đó nhưng lại nói không được.

Linh vị cười khẽ, xoay người đối mặt với người ở phía dưới, bày ra bộ dáng đại khí, nói: "Hôm nay là ngày vui vẻ của các ngươi, hãy vui lên đi."

Bây giờ mặt trời gần như đã bị che lấp, trời rất tối chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ, gió lốc trong Thánh Hải thành tàn sát bừa bãi, nước biển toàn bộ huyễn hải lĩnh vực đã bắt đầu khởi động, sóng thần nhấc cao trăm mét, không ít đảo nhỏ bị nước biển bao phủ.

Linh vị và một số Điện chủ của Thần điện đứng trên tế, nhìn thiên địa biến sắc, gió lốc thổi quần áo của bọn họ bay vù vù.

Linh vị nhìn mặt trời sắp bị che khuất, nói: "Hoạt Về, bắt đầu."

"Lải nhải."

Trước khi mặt trời hoàn toàn bị che khuất, Hoạt Về chạy tới trước n.g.ự.c Độc Cô Thiên Diệp, móc trái tim của nàng ra rồi ăn vào, sau đó bay lên trời rống to một tiếng.

"Ngao ngao..."

Nghe được Hoạt Về rống lên, mọi người ở phía dưới bắt đầu ôm đầu bị đau.

"Đây là có chuyện gì?"

"A, huyễn lực của ta đang hỗn loạn."

"Ta không khống chế được huyễn lực của ta."

"Ta cảm thấy huyễn lực của ta huyễn lực tiêu hao rất nhanh, đây là có chuyện gì?"

Hoạt Về nhìn người ở phía dưới, cười ha ha: "Tế phẩm, các ngươi đều là tế phẩm. Ngoan ngoãn giao huyễn lực của các ngươi cho ta đi!"

 

Loading...