Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 3 - Chương 19: Vũ Phách Thiên chết
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:33:29
Lượt xem: 33
Dọa (làm khiếp sợ, kinh hách)? ! Mạc gia bị g.i.ế.c tộc?
Vừa mới còn náo nhiệt liền yên tĩnh lại. Mạc Trì nhìn phụ thân đang tức giận, hỏi: "Phụ thân nói gì vậy?"
"Phong gia diệt Mạc gia? Lúc trước phụ thân giao Mạc gia cho con, con cam đoan với phụ thân thế nào hả?" Mạc Chấn Đình nổi giận nói.
"Mạc gia còn con còn. Mạc gia vong (không còn), con chết!" Mạc Trì nghĩ tới năm đó phụ thân đi tìm tiểu muội mất tích mà tự tay giao Mạc gia lại cho mình. Lúc đó hắn cam đoan với người trên dưới Mạc gia, vô luận phát sinh tình huống gì, Mạc gia còn hắn còn, Mạc gia vong vậy hắn nhất định sẽ c.h.ế.t theo.
"Nhưng phụ thân à, bây giờ Mạc gia rất tốt." Mạc Kiếm ở bên cạnh thấy Mạc Chấn Đình vừa tỉnh lại liền phát hỏa (nổi giận), liền an ủi.
"Rất tốt hả?" Mạc Chấn Đình không vui, nói, "Nha đầu Thiên Diệp vừa mới nói Phong gia diệt Mạc gia mà? Đúng rồi, nha đầu Thiên Diệp đâu? Không thể tu luyện huyễn lực mà vẫn không sống tốt ở Kỳ Phong thành, chạy khắp nơi làm cái gì hả! Bị nhiều người đuổi g.i.ế.c như vậy, mấy người các con làm cậu mà không biết bảo hộ Thiên Diệp là sao hả?"
"Phốc ——" Hữu Vô ở bên cạnh thấy Mạc Chấn Đình bão nổi (vô cùng tức giận) không nhịn được mà cười thành tiếng, "Lão già kia, có phải ngươi ngủ lâu rồi nên đầu óc hư rồi hả, Mạc gia bị g.i.ế.c sao? Ha ha ha, hiện tại ai có thể diệt Mạc gia ngươi đây!"
Lúc này Mạc Chấn Đình mới chú ý tới Hữu Vô và Khung Cách.
"Sao các ngươi lại ở đây?"
"Ha ha, lão già này quả nhiên là đầu óc bị hư rồi." Hữu Vô tiếp tục cười, nhìn phản ứng của Mạc Chấn Đình thật là vui nha.
Mọi người cuối cùng hiểu được Mạc Chấn Đình bị làm sao. Khẳng định là Độc Cô Thiên Diệp vì kích thích hắn mà nói một vài chuyện với hắn, chẳng qua đều trái với sự thật.
"Phụ thân, Mạc gia không có việc gì mà Thiên Diệp cũng không sao." Mạc Trì nhìn chỗ nếp nhăn trước n.g.ự.c bị nắm mà thành, giải thích.
"Thật sự không có việc gì?" Mạc Chấn Đình hỏi.
"Thật sự không có việc gì." Năm huynh đệ Mạc gia đều gật đầu cam đoan.
"Lão già kia, ngươi suy nghĩ một chút hiện tại ngươi ở đâu." Khung Cách nhắc nhở Mạc Chấn Đình.
Ở đâu? Mạc Chấn Đình bắt đầu đánh giá chỗ này. Phòng cũ nát, đồ dùng cũ nát, hình như rất quen thuộc.
Thấy Mạc Chấn Đình nhất thời vẫn chưa phản ứng lại, Khung Cách nhắc lại: "Huyễn hải, Thần điện."
"Oanh ——" nghe hai chữ ‘Thần điện’, Mạc Chấn Đình lập tức nhớ lại tất cả. Hắn nhớ làm sao mình tới đây, nhớ vì sao mình lại ở đây.
"Ta ngủ bao lâu rồi?" Mạc Chấn Đình hỏi.
Thấy Mạc Chấn Đình đã trở lại bình thường, mọi người đều thở dài nhẹ nhõm. Bọn họ không hy vọng lúc phụ thân tỉnh lại thành một ngốc tử (người ngốc).
"Hai năm." Khung Cách nói.
"Hai năm... Lâu như vậy sao. Ta giống như mơ thấy nha đầu Thiên Diệp." Mạc Chấn Đình nói, "Không mặc nữ trang, biến mình thành nam hài. Nói với ta nó bị rất nhiều người đuổi giết, còn nói Mạc gia bị Phong gia diệt tộc, ta liền phẫn nộ sau đó thì tỉnh lại. Đúng rồi, lão ngũ, không phải con ở Kỳ Phong thành bảo hộ nó sao, sao lại đến huyễn hải hả? !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-3-chuong-19-vu-phach-thien-chet.html.]
Mạc Kiếm bị Mạc Chấn Đình điểm danh, cảm thấy hơi sợ, mở miệng nói: "Phụ thân thật sự là bị Thiên Diệp làm tỉnh lại. Hai năm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện."
Vì thế, mọi người nói những chuyện đã xảy ra trong hai năm qua cho Mạc Chấn Đình, hắn nghe xong thì nghẹn họng nhìn trân trối (không thể tin được).
Hắn biết Độc Cô Thiên Diệp vào vùng ý thức của hắn làm hắn tỉnh lại, nhưng nó lại nói Phong gia diệt Mạc gia, hiện tại ngay cả một bóng dáng của Phong gia cũng không có, Mạc gia thành nhất đại gia tộc! Hiện tại năm huynh đệ Mạc gia đều thành huyễn tôn, thần thú trong gia tộc giống như củ cải trắng! Cái gì mà không thể tu luyện, hơn mười tuổi là huyễn hoàng đã là thiên tài trong thiên tài! Càng đừng nói đến nha đầu này luyện đan luyện khí, còn là đế vương thuần thú sư! Tùy tiện một cái thôi cũng đã để thế nhân (tất cả người trên đại lục – thế giới) nhìn lên rồi!
Chỉ có chuyện bị người khác đuổi g.i.ế.c là sự thật. Chẳng qua là Thiếu Điện chủ Thần điện nha đầu ngươi nói g.i.ế.c liền giết, người ta có thể không đuổi g.i.ế.c ngươi sao? !
"Nha đầu này!" Mạc Chấn Đình nghe xong cảm thán nói, "Tính cách này thật giống với mẫu thân của nó trước đây!"
"Đúng vậy." Những người khác dường như cũng nhớ đến bộ dáng trước đây của Mạc Thu Thủy, nên đều nói theo.
"Quỷ nha đầu kia đâu?" Mạc Chấn Đình hỏi, "Làm ta tức giận như vậy, hại ta thiếu chút nữa nghiền nát nó, bây giờ nó có ở đây không?"
"Nha đầu đi nghỉ ngơi rồi." Mạc Trì nói.
"Cháu nghe thấy ngoại công nói xấu cháu nha." Giọng nói của Độc Cô Thiên Diệp đột nhiên vang lên, sau đó người cũng xuất hiện trong phòng.
Mạc Chấn Đình liếc mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp, phát hiện nha đầu hoàn hảo không tổn hao gì liền tăng khẩu khí (lên giọng). Nhớ lại cảnh tượng lúc nãy, hắn thật sự sợ làm ý thức của nha đầu bị thương.
"Hừ, hay cho một nữ hài tử, biến mình giống nam hài, còn ra thể thống gì nữa!" Mạc Chấn Đình nhìn một thân nam trang của Độc Cô Thiên Diệp, khiển trách.
Thấy Mạc Chấn Đình quát Độc Cô Thiên Diệp, năm huynh đệ Mạc gia liền nhanh chóng giảm bớt sự tồn tại của chính mình. Được rồi, thật ra bọn họ đều rất sợ Mạc Chấn Đình phát hỏa (nổi giận), cho dù hiện tại đều là huyễn tôn nhưng sự e ngại đã ăn sâu vào trong xương, cho nên lúc này không ai dám giúp nàng nói chuyện, chỉ cho một ánh mắt ý bảo tự giải quyết cho tốt.
"Nam trang có gì không tốt chứ. Cháu thiên sinh lệ chất (trời sinh đã xinh đẹp), nếu bị sắc lang bắt thì làm sao bây giờ?" Độc Cô Thiên Diệp khinh thường liếc mắt nhìn năm huynh đệ Mạc gia, nói với Mạc Chấn Đình, "Ngoại công nhìn Trần di (dì Trần) đi, cũng vì dì ấy rất xinh đẹp nên mới có thể bị Ngưu Nguyên nhìn trúng, cho nên đây là cháu đang bảo hộ mình!"
Nghe Độc Cô Thiên Diệp nói xong Mạc Chấn Đình không nói được gì. Chuyện của mẹ con Tang Vũ vừa rồi hắn cũng nghe bọn họ nói, thật sự là mỹ mạo (dung mạo đẹp) gây họa, nhưng nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp khoe mình như thế, vẫn không nhịn được nói: "Không biết xấu hổ."
Trái lại Độc Cô Thiên Diệp đắc ý nâng cằm (hếch mặt lên), nói: "Không có cách nha, ai biểu cha nương của cháu xinh đẹp như vậy chứ!"
Lời nói của Độc Cô Thiên Diệp khiến mọi người buồn cười. Nhưng cũng là sự thật, năm đó Mạc Thu Thủy được xưng là đệ nhất mỹ nhân của Mạc Tư đế quốc, nghe nói Độc Cô Dật Hiên cũng tuấn dật phi phàm. Nhưng hiện tại...
"Đáng tiếc vẫn chưa tìm được tiểu muội, bằng không chúng ta cũng coi như là đoàn tụ." Mạc lão tam nói.
"Năm đó làm sao phụ thân có thể biết Thần điện tìm đến tiểu muội vậy? Tiểu muội thật sự bị người của Thần điện bắt đi sao?"
"Năm đó có người tận mắt nhìn thấy người của Thần điện bắt Thủy nhi đi." Nói đến Mạc Thu Thủy, sắc mặt của Mạc Chấn Đình tối sầm lại, "Năm đó ta biết được tin tức bọn họ từng đánh nhau với người khác ở ngoài thành, nhưng lúc ta đến đó đi đã không thấy bọn họ. Sau đó ta tra ra phụ thân của cháu được người khác cứu, mẫu thân của cháu bị người của Thần điện bắt đến huyễn hải. Ta tìm rất lâu mới đến được Thánh Hải thành, nhiều lần ẩn vào trong thành nhưng vẫn không tìm được tung tích của mẫu thân cháu. Cuối cùng còn bị đả thương, may mà gặp được Khung Cách."
"Mẫu thân và Thần điện không oán không cừu, vì sao Thần điện lại muốn bắt mẫu thân?"
"Là Linh vị hạ mệnh lệnh. Cho nên ta hoài nghi, hiện tại Thủy nhi đã không còn ở Huyền Nguyệt đại lục." Mạc Chấn Đình nói.