Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 2 - Chương 44-2: Trúng độc
Cập nhật lúc: 2024-09-30 11:54:06
Lượt xem: 36
"Lúc trên xe ngựa ta nhìn thấy đầu ngón tay của Trần di biến thành màu trắng, cổ tay còn có một dây nhỏ như ẩn như hiện, vừa nãy nhập huyễn lực vào kinh mạch của Trần di, phát hiện trong kinh mạch của nàng có rất nhiều khối nhỏ màu đen, kinh mạch cũng bị biến chất. Trần di, có phải ngươi rất lâu rồi không thăng cấp hay không?"
"Nương ?" Tang Vũ lo lắng nhìn Trần Di Nhiên.
Trần Di Nhiên nhìn nét mặt lo lắng của Tang Vũ, thở dài, nói: "Ta đã sớm đoán được thân thể của ta có vấn đề, nhưng không nghĩ là trúng độc."
Lúc Trần Di Nhiên còn trẻ cũng coi như là thiên tài, vào năm 24 tuổi gả cho Tang Nghi Quân đã là một đại huyễn sư cấp 7. Hai năm sau nàng sinh hạ Tang Vũ, lúc này nàng đã là đại huyễn sư cao nhất, nhưng sau này nàng lại phát hiện mình hấp thu huyễn lực càng ngày càng khó khăn, mà huyễn lực thật vất vả hấp thu được căn bản không tới đan điền, cho nên mười mấy năm nay huyễn lực của nàng chỉ thăng 4 cấp, trở thành huyễn vương cấp 3. Nàng cũng hoài nghi thân thể mình có vấn đề gì đó, nhưng đi tìm không ít y sư xem qua, bọn họ đều nói không có vấn đề.
"Loại này độc giấu sâu trong kinh mạch, gây trở ngại cho việc hấp thu huyễn lực, lại không dễ bị phát hiện. Nếu không phải huyễn lực của ta có thể đi vào kinh mạch tra xét, ta cũng sẽ không phát hiện." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Nhất định là nhị nương giở trò quỷ !" Tang Vũ phẫn hận nói, "Lão đại, ngươi có thể tra ra nương ta bị trúng độc, vậy ngươi có biện pháp nào giải được độc không ?"
"Nếu trước kia thật đúng là không được, nhưng bây giờ, ta nắm chắc 7 phần." Độc Cô Thiên Diệp nói.
"Bảy phần ? Chẳng lẽ độc này rất khó giải ?"
"Không khó. Loại độc này khó nhất là phát hiện nó, giải thật ra không khó. Ta nói nắm chắc 7 phần, là vì ta chưa từng có thao tác thực tiễn qua."
Độc Cô Thiên Diệp nói xong, mang theo Tang Vũ và Trần Di Nhiên vào Luyện Yêu Hồ.
Nhìn thấy cảnh tượng đột nhiên thay đổi, Trần Di Nhiên không kịp phản ứng.
"Đây là ?"
"Nương, đây là không gian của lão đại. Cụ thể sau này con sẽ nói với mẹ." Tang Vũ nói.
"Chủ nhân." Đô Đô xuất hiện với phương thức trước sau như một.
"Đô Đô, vị này là mẫu thân Vũ, nàng trúng độc, ta muốn thay nàng giải độc trong Luyện Yêu Hồ. Ngươi cho ta chuẩn bị một bồn lớn, nước ấm, còn có một chút dược liệu."
Sau khi Độc Cô Thiên Diệp liệt kê, Đô Đô chuẩn bị xong thì đặt trong bồn mà nấu.
"Chủ nhân, xong rồi." Chỉ lát sau Đô Đô lại xuất hiện.
Độc Cô Thiên Diệp mang theo Trần Di Nhiên và Tang Vũ đi vào phòng, nhìn thấy ở giữa có một cái bồn nước thật to.
"Trần di, ngươi cởi quần áo ngồi vào trong bồn đi."
Trần Di Nhiên thoát quần áo ngồi vào trong bồn, tuy rằng đều là nữ , nhưng trống trơn trước mặt tiểu bối, nàng vẫn rất ngượng ngùng, ánh mắt cũng không biết nên nhìn chỗ nào.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy biểu tình không được tự nhiên của Trần Di Nhiên, bật cười, nói: "Trần di, ngươi có chúng ta đều có, ngươi không cần ngượng ngùng ."
Bị Độc Cô Thiên Diệp nói như vậy, Trần Di Nhiên càng ngượng ngùng, mặt đỏ như quả táo.
Độc Cô Thiên Diệp canh giữ bên cạnh bồn, cách một lúc quăng một ít dược liệu vào bên trong.
"Trần di, lát nữa ta thêm một loại thảo dược có dược tính hơi mạnh,nước cũng càng lúc càng nóng, đến lúc đó sẽ rất đau. Ngươi nhất định phải kiên trì."
"Ừ. Ta sẽ." Trần Di Nhiên nói. Không nhìn thấy nhóm lửa, nhưng là nước trong bồn không những không nguội đi, ngược lại càng ngày càng nóng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-44-2-trung-doc.html.]
Độc Cô Thiên Diệp lại lục tục ném một ít thảo dược vào, nước trong bồn đột nhiên sôi lên.
Trần Di Nhiên cảm thấy như có trăm ngàn con kiến đang cắn kinh mạch của mình, nàng cắn chặt môi, để mình bảo trì thanh tỉnh.
Đây đâu phải là có vẻ đau, rõ ràng là rất đau, vô cùng đau !
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Trần Di Nhiên cảm thấy mình đã đau đến c.h.ế.t lặng. Rốt cục hơn 2 giờ sau, nghe thấy Độc Cô Thiên Diệp nói đã xong. Nước trong bồn lúc này đã biến thành màu đen .
Nhìn thấy Trần Di Nhiên định đi ra, Độc Cô Thiên Diệp ngăn nàng lại, nói: "Trần di, ngươi vẫn là đợi lát hãy mặc quần áo. Ăn cái này trước."
"Đan dược ?"
"Ừ."
Trần Di Nhiên không hoài nghi, lấy đan dược qua rồi nuốt vào. Độc Cô Thiên Diệp đổi một bồn nước khác, lại rót nước mới vào, sau đó ra khỏi phòng.
Từ lúc bắt đầu Tang Vũ đã bị Độc Cô Thiên Diệp đuổi ra ngoài. Nàng vẫn canh chừng bên ngoài, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đi ra, đi lên trước.
"Độc đã giải rồi, ta cho nàng ăn một viên Tẩy Tủy đan." Không đợi Tang Vũ đặt câu hỏi, Độc Cô Thiên Diệp đã nói. "Đô đô, ngươi chú ý tình huống bên trong một chút, ách, chờ sau khi nàng kết thúc thì thay nước cho nàng."
"Dạ, chủ nhân." thanh âm Đô Đô truyền đến, cũng không thấy người.
"Ngươi muốn vào đi không ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi Tang Vũ.
"Không cần. Bây giờ ta đi vào cũng không giúp được gì. Ta đi tu luyện trước." Tang Vũ nghĩ nghĩ rồi nói. Biết độc của mẫu thân đã giải, lòng của nàng cũng buông xuống, bây giờ vào trong cũng không làm được gì.
"Được rồi. Vậy ngươi tự tìm chỗ đi. Đúng rồi, ngươi có thể đi phòng sách bên cạnh, bên trong có rất nhiều sách, đều là từ thời kì thượng cổ." Độc Cô Thiên Diệp nói xong rời đi.
Tang Vũ tùy tiện tìm một tảng đá ở ngoài phòng ngồi xếp bằng xuống, luyện tập tinh thần lực của mình.
Sau khi Độc Cô Thiên Diệp rời khỏi phòng nhỏ, đi đến một đỉnh núi, Tiểu Hoa đi cùng nàng.
"Tỷ tỷ, tỷ tới xem nó có bị gì không, nó không chút động đậy. Nếu không phải cảm thấy nó có liên hệ với tỷ tỷ, muội còn nghĩ rằng nó là cái trứng chết." Tiểu hỏa nhìn cái trứng im thin thít, nói.
"Tiểu Hỏa, muội phát hiện không, vỏ ngoài của cái trứng này so bóng loáng hơn lần trước." Độc Cô Thiên Diệp vuốt ve quả trứng, nói.
"Thật không ? Không thấy nha ?" Tiểu Hỏa cũng sờ sờ quả trứng.
"Chẳng lẽ là ảo giác của ta?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc.
"Không biết khi nào nó mới ra ngoài." Tiểu Hỏa gõ gõ vỏ trứng, nói, "Chờ nó đi ra, chúng ta có thể biết nó là huyễn thú gì."
"Ha ha, chỉ có thể như vậy. Nhưng tỷ cảm thấy nó sẽ không đi ra sớm đâu." Độc Cô Thiên Diệp nói. "Chờ chuyện của Trần di chấm dứt chúng ta về Bồ thành, đi Thánh Hải thành, chúng ta phải chuẩn bị nhiều thứ."
"Chủ nhân, " Đô Đô đột nhiên xuất hiện ở trong lòng Độc Cô Thiên Diệp.
"Đã xong ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.