Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt - Quyển 2 - Chương 30.4
Cập nhật lúc: 2024-09-28 21:11:06
Lượt xem: 56
Dứt lời, Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Phong từ bên ngoài tiến vào.
"Dượng, là bọn họ, là bọn họ đánh chúng ta!" Quận chúa chỉ vào Độc Cô Thiên Diệp và Mạc Phong, kêu to.
Thấy hai người đi vào, sắc mặt Khắc Kéo Lý Tư lập tức trở nên rất khó nhìn.
"Vì sao các ngươi lại đánh quận chúa và tiểu hầu gia?" Khắc Kéo Lý Tư hỏi.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn hai người ướt sũng, nói:
"Bởi vì bọn họ đáng đánh!"
"Bọn họ chọc giận Cửu tiểu thư sao?" Tứ hoàng tử hỏi.
"Hừ, tiểu hầu gia gì đó của các ngươi đòi bắt tỷ của ta làm tiểu thiếp thông phòng thứ hai mươi mốt, người như vậy, không chỉ đánh thôi đâu, g.i.ế.c hắn cũng có thể !" Mạc Phong khinh thường nói.
"Cái gì? !" Đám người Mạc Trì nghe Mạc Phong nói, đập bàn một cái, hét to.
"Ngươi thật to gan!"
Tiểu hầu gia bị khí thế Mạc Trì dọa sợ, có điều thấy dượng mình đang ở đây, lại ngẩng cao đầu lên. Nhìn dáng người nổi bật kia của Độc Cô Thiên Diệp, sắc tâm* lại nổi lên.
*Sắc tâm: tính háo sắc
"Ta đường đường là tiểu hầu gia, coi trọng cô nương nhà các ngươi, đó là vinh hạnh của nàng nha! Các ngươi nên tắm rửa cho nàng sạch sẽ rồi dâng lên giường của ta mới phải."
"Phanh!"
"Vô liêm sỉ!" Hắn nói chưa xong, đã bị Khắc Kéo Lý Tư đánh một cái đập vào tường.
"Dượng?" Quận chúa ngây ngốc nhìn hoàng thượng ngồi bên trên.
"Người đâu, tước phong hào của tiểu hầu gia, đuổi hắn và quận chúa về Hầu phủ, phạt bọn hắn một năm không được ra khỏi cửa, hai năm không thể vào cung."
Lập tức có hai người từ bên ngoài tiến vào, một người kéo kẻ nằm trên mặt đất đứng dậy, một người lôi quận chúa ra ngoài.
"Dượng, tại sao, rõ ràng là bọn hắn coi rẻ hoàng quyền mà! Đại bá!" Quận chúa bị thái độ của Khắc Kéo Lý Tư làm ngây ngốc. Sao kẻ bị phạt lại biến thành bọn họ chứ?
"Dẫn đi!" Khắc Kéo Lý Tư không để ý tới quận chúa đang kêu gào, nói với đám người Mạc Trì: "Mạc gia chủ, không biết xử phạt như vậy đã được chưa?"
Mạc Trì "Hừ" một tiếng, không để ý đến lời nói của Khắc Kéo Lý Tư. Bất công rõ ràng như vậy, ai không nhìn ra chứ.
Thấy Mạc Trì không để ý đến mình, Khắc Kéo Lý Tư làm bộ ho khan một chút, nói với mọi người: "Phạm vi thế lực về sau cứ làm như hôm nay đã thảo luận. Mọi người nếu không có gì để nói, có thể trở về rồi."
Đợi tất cả mọi người đi rồi, Khắc Kéo Lý Tư mới mềm nhũn tựa lưng vào ghế ngồi. Trong lòng thầm mắng hai kẻ không có tiền đồ kia!
Mà hai người quận chúa bị thị vệ dẫn đi, vừa đi vừa chửi bậy, đến khi mệt mỏi, mới nhớ tới hỏi thị vệ phía sau: "Hai người kia rốt cuộc là ai, sao đại bá phải sợ bọn họ đến vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/quyen-2-chuong-30-4.html.]
"Bẩm quận chúa, bọn họ là Mạc gia Cửu tiểu thư và thiên tài luyện đan Mạc Phong đại sư." Một tên thị vệ trả lời.
"Cái gì? !" Sắc mặt quận chúa đại biến.
"Hôm nay Phong gia và Cổ gia bị Mạc gia diệt môn ." Thị vệ lại phun ra một câu, làm quận chúa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
"Nghe nói mỗi đệ tử Mạc gia đều có một con thần thú." Một tên thị vệ khác nói.
Quận chúa đã bị dọa đến nói không ra lời, khó trách đại bá luôn yêu thương mình hôm nay lại có thể trừng phạt mình như vậy. Trời ơi, rốt cuộc nàng chọc tới hai người nào vậy ?
Sau khi Độc Cô Thiên Diệp từ hoàng cung trở về là đóng cửa phòng không ra, mọi người biết nàng thích thanh tĩnh, cho nên thức thời không đến quấy rầy. Ban ngày nàng luyện đan luyện khí, tu luyện huyễn kỹ, buổi tối còn luyện tập Phiêu Miểu bộ pháp và Vô Tướng thần công, bây giờ nàng cảm thấy thời gian của mình không đủ dùng. Chỉ là nàng không dám cho mình chậm trễ thêm nữa, bởi vì còn có rất nhiều chuyện chờ nàng làm, nàng phải có đủ thực lực mới được.
Mãi cho đến khai giảng, Độc Cô Thiên Diệp không hề ra khỏi viện của mình.
Ngày 1 tháng 3 là ngày khai giảng của Học viện Đế Quốc. Bình thường đệ tử Học viện Đế Quốc đều đến học viện trước khai giảng hai ngày. Nhiều người gần Bồ thành nghe được tin tức diệt môn của Phong gia và Cổ gia, đều rất kinh ngạc. Không ngờ gia tộc mạnh chỉ vì khinh địch mà bị diệt như vậy, Mạc gia này thực lực cũng quá cường hãn đi.
Có điều làm họ giật mình nhất vẫn là thiếu niên thiên tài Bách Lý Tà vậy mà là nữ nhi! Hơn nữa còn là Mạc gia Cửu tiểu thư!
Tin tức này làm cho đệ tử Học viện Đế Quốc gào to không thể tin được. Rất nhiều nam tử đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, đường đường là nam tử hán lại bị nữ nhân vượt qua như vậy, thật sự không thể sống nổi nữa nha.
Bởi vì luyện thêm hai lô đan dược, Độc Cô Thiên Diệp chợt nhớ tới hôm nay là khai giảng thì đã khuya rồi. Nghĩ ngày hôm sau còn có khóa, nàng vẫn nên đến học viện thì hơn.
Học viện có rất nhiều đệ tử đã ngủ, Độc Cô Thiên Diệp vốn định lén lút trở về phòng, lúc mở cửa mới phát hiện bốn người khác đều đứng ở trong viện của mình, trợn mắt thật to nhìn nàng. Rõ ràng không làm gì sai, nhưng thấy bọn họ trừng mắt nhìn nàng như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ.
"Ha ha, ta tưởng các ngươi đã ngủ rồi." Độc Cô Thiên Diệp cười gượng nói.
"Hừ, chúng ta vẫn luôn chờ ngươi ở đây đó!" Tang Vũ bất mãn nói.
"Trễ như vậy mới đến, có phải ngươi muốn tránh chúng ta hay không ?"
Độc Cô Thiên Diệp tiến vào, mở cửa phòng ra, nói: "Ta không có trốn tránh các ngươi nha, có việc nên tới chậm thôi."
"Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị." Cao Lương sâu kín nói.
Bốn ánh mắt tiếp tục trừng nàng, nàng đành chịu thua, nói: "Được rồi, ta đầu hàng!"
"Vậy vào trong rồi nói." Tôn Khuê tiến lên khoác vai Độc Cô Thiên Diệp, bỗng nhiên nhớ tới nàng là nữ nhi, đành phải phẫn nộ buông tay.
Tang Vũ cầm tay Độc Cô Thiên Diệp, lôi kéo nàng đi vào phòng, miệng không ngừng nói: "A Lôi à kéo mặt ngươi lại đi nhìn ngươi trừng mắt như vậy thật không quen chút nào."
Lôi Tiểu Hổ vỗ vỗ mặt mình, chu miệng nói: "Mặt của ta cứng ngắc hết rồi. Đây cũng là một kĩ thuật sống đó nha."
Độc Cô Thiên Diệp bị bốn người vây ở giữa, nói: "Các ngươi muốn hỏi cái gì?"
"Ngươi là nữ ?" Tang Vũ hỏi.
"Ừ."