Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 85

Cập nhật lúc: 2024-11-12 18:36:13
Lượt xem: 5

Lúc này tôi mới buông cô ta ra, cô ta vung tay tát thật mạnh vào mặt tôi.Tôi nắm cổ tay cô ta, thản nhiên mỉm cười.Cô ta tức giận vung tay, quay đầu chạy ra ngoài.

 

“Giám đốc Bạch, vừa nãy tôi quên hỏi cô một câu, giờ tôi còn được tính là nhân viên của cô không?”

 

“Anh bị sa thải rồi!”

 

“Ha ha, giám đốc Bạch, cô phải suy nghĩ cho kỹ đấy, nếu tôi bị sa thải thì cô cũng đừng mơ giành được dự án BTT kia, tôi sẽ làm rối tung nó lên giúp cô.”

 

Bạch Vi ở ngoài cửa quay đầu lại: “Anh dám?”

 

“Tôi có gì mà không dám?”

 

Bạch Vi không nói chuyện, vẻ mặt tức giận nhìn tôi chằm chằm.

 

“Giám đốc Bạch, tôi cũng đâu có cưỡng hϊế͙p͙ cô, chỉ muốn theo đuổi cô thôi mà, có cần nhẫn tâm sa thải tôi vậy không? Cô vong ơn phụ nghĩa như thế, tôi có làm rối tung lên thì có là gì? Không khiến cô mất hết danh dự là may lắm rồi.”

 

“Được, vậy tôi sẽ chống mắt lên xem anh theo đuổi tôi thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-85.html.]

 

Bạch Vi nói xong, lạnh lùng hừ một tiếng rồi xoay người rời đi. Tôi mỉm cười, nhớ lại cảm giác sờ lên n.g.ự.c cô ta và mùi vị của đôi môi ấy.

 

Cô ta rất ngốc nghếch, nhưng không ngốc nghếch đến mức không có chút năng lực phân tích nào.Chỉ cần cô ta hỏi Alava hoặc Shadi, kết hợp với những lời tôi vừa nói, có lẽ cô ta sẽ phát hiện ra sự kỳ lạ trong chuyện này.

 

Không cần cô ta hoàn toàn tin tưởng lời tôi nói, cũng không cần cô ta nghi ngờ Cung Chính Văn, chỉ cần cô ta giữ chút cảnh giác với Cung Chính Văn là được.Tiếp đó, tôi sẽ theo đuổi được cô ta, khiến Cung Chính Văn tức giận, khiến hắn ta tức đến mức phun ra ba lít m.á.u mà không có chỗ xả giận.

 

Sau đó, tôi vẫn sẽ cho người điều tra Cung Chính Văn, tìm cơ hội dạy bảo hắn một trận.Còn Bạch Vi… Có người từng nói một câu thế này: Trả thù một người, cách tốt nhất là khiến cô ta yêu bạn, sau đó độc ác đá cô ta đi. Đây chính là mục đích khác của tôi, nếu cô ta vong ơn phụ nghĩa, nếu cô ta thấy c.h.ế.t không cứu, thì tôi cũng chẳng cần làm một chính nhân quân tử rộng lượng lấy ơn báo oán làm gì.

 

Đến tận bây giờ, ban đêm tôi vẫn nằm mơ thấy khoảng thời gian đen tối ba năm trước, mơ thấy Lâm Lạc Thủy gửi tin nhắn tới, mơ thấy cô ấy kéo tay Tào Văn Hoài ngồi trên xe Audi.Hôm nay, tôi vẫn không thể quên được những màn tra tấn tinh thần đau đớn trong đồn cảnh sát.Cho dù là thù mới hay hận cũ, tôi cũng muốn tính toán rõ ràng với Bạch Vi.Bạch Vi đi rồi, tôi đóng cửa phòng lại, mở tivi ra tùy tiện chọn một kênh, sau đó đi sạc điện thoại.Mấy ngày vào đồn cảnh sát, điện thoại di động vẫn luôn ở trong trạng thái tắt nguồn.

 

Tôi vừa mở máy lên liền nhận được rất nhiều thông báo cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là những số điện thoại của những người mấy ngày nay không liên lạc được với tôi.

 

Người gọi nhiều nhất là La Nhất Chính, thứ hai là Đỗ Minh Cường, cuối cùng là Văn Giai.La Nhất Chính và Đỗ Minh Cường gọi là vì không tìm được tôi, còn Văn Giai thì chắc là sợ tôi gặp chuyện không may.

 

Sau khi mở Wechat lên, quả nhiên tôi nhìn thấy mười mấy tin nhắn Văn Giai gửi tới, tin nhắn xa nhất là ba ngày trước, hỏi chuyện của tôi và Bạch Vi có tiến triển gì không, hỏi đám lưu manh kia có tới tìm tôi gây phiền phức không.

 

Sau đó là rất nhiều tin nhắn hỏi tại sao tôi không trả lời, tại sao lại tắt máy, có phải đã xảy ra chuyện gì không.Tin nhắn cuối cùng là vào chiều nay, viết: ‘Trời ạ, nhất định là anh xảy ra chuyện rồi. Anh yên tâm, tôi đi đặt vé máy bay ngay đây, đến Chiêng May sẽ lập tức báo cảnh sát đi cứu anh.’

Loading...