Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 22
Cập nhật lúc: 2024-10-22 10:51:32
Lượt xem: 21
“Được, chiêu khích tướng của cô có hiệu quả rồi đấy, tôi không đi nữa, gọi người đến đây, sửa phương án luôn. Giải quyết hạng mục này xong, tôi sẽ cho cô thấy sức hấp dẫn thật sự của tôi ở trên giường.”
Dứt lời, tôi ngồi xuống ghế, hít sâu một hơi, bình tĩnh cầm mấy tờ giấy trắng A4, bắt đầu viết vài chi tiết cần sửa trong phương án lên đó. Bạch Vi không đuổi tôi đi, mà lạnh lùng nhìn tôi một lúc, sau đó cô ta cầm điện thoại gọi cho những người khác của nhóm dự án.
Có vẻ như cô ta thật sự đang chơi chiêu khích tướng, cũng có lẽ biết hạng mục này không còn hi vọng gì nữa nên cô ta lôi tôi ra cho còn nước còn tát, tiếp theo lại kích động tôi như dắt trâu đi cày.Với cô ta mà nói, dù tôi không nắm được hạng mục này, cô ta cũng chẳng có tổn thất gì.
Dẫu sao cô ta hay những người khác cũng đã từng thử và thất bại.Lỡ như tôi thật sự có thể làm được, thì cô ta cũng chẳng thể nào ngủ với tôi.Tôi căn bản đã nhìn thấu người con gái này. Còn tôi chỉ muốn chứng minh bản thân, chứng minh cho Lâm Lạc Thủy thấy mà thôi.
Về phần có thể giành được dự án này hay không, tôi cũng không chắc lắm, chỉ có thể dựa vào tài mồm mép tép nhảy của mình mà cố hết sức thôi.Sau khi người của nhóm dự án đến đông đủ, tôi thu vẻ ngỗ ngược và phóng đãng của mình lại, đưa những chi tiết đã sửa xong cho Bạch Vi, sau đó thảo luận từng điều từng câu với bọn họ.
Trong lúc đó, Bạch Vi đã nhận được một cuộc điện thoại, sau đó nói cho chúng tôi: Sáng mai, BTT sẽ sắp xếp tiếp một buổi gặp mặt thương vụ chính thức cho chúng tôi.Có lẽ ngày mai là cơ hội cuối cùng của Phần mềm Trí Văn.
Dứt lời, Bạch Vi nhìn chằm chằm vào tôi một lúc, như thể phải đưa ra một quyết định quan trọng rất khó khăn, cô ta nói: “Buổi đàm phán thương vụ của ngày mai sẽ do Phương Dương chủ trì.”
Phòng họp rơi vào im lặng, một lát sau, tất cả mọi người trong nhóm dự án đều hướng ánh mắt về phía tôi.
Không bao lâu sau, họ lại cúi xuống, thì thầm bán tán gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-22.html.]
“Tôi phản đối!” Chẳng mấy chốc đã có một người đàn ông đứng dậy.Tôi liếc nhìn sang, thì ra là Chung Khang Ninh, tổ phó của nhóm dự án có địa vị chỉ đứng sau Bạch Vi.“Giám đốc Bạch, Phương Dương vừa vào công ty chưa được bao lâu, hơn nữa mới chỉ tiếp xúc chính thức với dự án này được một ngày.
Để cậu ấy phụ trách đàm phán, tôi e không được thích hợp cho lắm.”Nghe thấy câu phản đối của Chung Khang Ninh, Bạch Vi không nói gì, mà bình tĩnh nhìn những người khác của nhóm dự án một lượt.
Chung Khang Ninh nói tiếp: “Giám đốc Bạch, theo tôi được biết, Phương Dương mới chính thức vào làm được nửa tháng, nhưng đi làm được dăm ba hôm là đã liên tục nghỉ làm vô cớ, hơn nữa còn không liên lạc được.
Tôi chỉ muốn nói là những đồng nghiệp khác trong nhóm khó có đủ sự tin tưởng với cậu ấy, nên thiếu sự phối hợp trong hợp tác.”
Anh ta vừa nói dứt lời, lại có một cô gái đứng dậy nói: “Giám đốc Bạch, tôi thấy tổ phó Chung nói có lý.Dự án BTT này rất quan trọng với công ty chúng ta, tôi hi vọng chị có thể suy xét cẩn thận.”
“Giám đốc Bạch, tôi ủng hộ ý kiến của tổ phó Chung.”
Có người thứ nhất thì sẽ có người thứ hai, người của nhóm dự án đều đứng dậy bày tỏ thái độ, tám người thì đã có sáu người phản đối ý kiến của Bạch Vi.Xem ra, Bạch Vi cũng không phải là người nói một là một hai là hai, trong một nhóm dự án nho nhỏ thế này mà cô ta cũng không làm được.
Nhưng ngày tôi vào làm, chuyên viên nhân sự đó đã nói cô ta là con gái của chủ tập đoàn cơ mà, có vẻ như không hợp lý cho lắm. Lúc đó, tôi cũng không hỏi kỹ, chủ tập đoàn là thế nào, là tổng giám đốc hay chủ tịch? Thành viên hội đồng quản trị khác? Hay là người sáng lập đã về hưu?
“Nói xong hết chưa?” Lúc tôi đang thấy nghi hoặc, Bạch Vi cuối cùng đã lên tiếng.
Cô ta bình thản liếc nhìn mọi người một lượt, nói: “Mọi người còn nhớ tình hình của buổi đàm phán lần trước chứ? Sự lạ lẫm về nghiệp vụ và thuật ngữ chuyên ngành của người phiên dịch khiến buổi đàm phán lần trước ngắt quãng liên tục.