Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-10-21 11:46:38
Lượt xem: 29
“Giám đốc Bạch, cô như thế là đồng ý à?” Tôi vẫn hờ hững lên tiếng.“Anh đừng nằm mơ giữa ban ngày.”
“Ha ha, cô sợ tôi hả?” Tôi ngước mắt lên, cẩn thận đánh giá gương mặt trơn bóng tinh xảo của cô ta.“Giám đốc Bạch, tôi nói cho cô biết, nếu không có tôi, cô đã bị Lôi Vân Bảo cưỡng h.i.ế.p rồi, hơn nữa còn là hai gã đàn ông thay phiên nhau, còn có thể bị chụp hình lại.
Cô nên biết hậu quả sẽ nghiêm trọng đến mức nào.”“Nói thật, nếu là người phụ nữ khác, chắc đã cảm động đến mức rơi nước mắt, thậm chí là muốn lấy thân để báo đáp tôi.
Còn cô thì sao?”Nói đến đây, tôi vừa chậm rãi đi về phía chiếc ghế sopha đơn kia, vừa rút thuốc ra châm, nói tiếp: “Cô chỉ biết hếch cái mặt lên ở trước mặt tôi, bày ra vẻ cao ngạo của cô, trưng cái mặt thối của cô ra cho tôi xem, cô thật sự cho rằng mình là thiên nga hả?”
Bạch Vi không phản bác, chỉ nhìn tôi với vẻ mặt không có cảm xúc gì.“Đúng, cô rất xinh đẹp, vóc dáng cũng chuẩn, chân dài n.g.ự.c lớn m.ô.n.g tròn, cũng rất có tiền, còn có tài năng, quả thật là đứa con cưng của trời.
Nhưng cô cho rằng tôi thật sự mê mẩn cô lắm à?”
“Hừ, trông cái dáng vẻ này của cô, có lẽ nằm trên giường cũng không biết bày ra tư thế, rên cũng chẳng biết nốt. Tìm đại một cô gái người Xiêng La ở ngoài hành lang cũng giỏi hơn cô nhiều.”
Tôi búng rơi tàn thuốc, thoải mái nằm tựa trên ghế: “Giám đốc Bạch cứ tự nhiên, chúng ta không có gì để nói nữa đâu.”
Còn dự án BTT…
“Bây giờ có bốn công ty phần mềm trong nước đang ở Chiêng May, tôi có thể đi tìm bọn họ, giúp bọn họ giành được dự án này tôi cũng có thể được trích phần trăm, vẫn sống tốt được, không cần phải nhìn cái mặt thối của tổng giám đốc Bạch cô.”
Dứt lời, tôi không để ý tới cô ta nữa, mà lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của Shadi.Tôi không dọa Bạch Vi, tôi thật sự không muốn nhìn cái mặt thối của người phụ nữ này.
“Tôi đồng ý với anh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-18.html.]
Còn chưa kịp gọi điện, Bạch Vi đột nhiên nói.Tôi nghi ngờ ngẩng đầu.Bạch Vi khẽ thở ra một hơi, vẫn mặt không đổi sắc, nói:
“Tôi đồng ý với anh, nếu như anh giành được dự án BTT, tôi… Tôi sẽ ngủ một đêm với anh.”
Tôi thoáng kinh ngạc, rồi nhếch miệng cười.Bạch Vi lấy một tấm thẻ nhân viên ra khỏi túi, đặt ở bàn TV, nói:
“Anh hủy phòng ở khách sạn này đi, tôi sẽ đặt phòng khác cho anh ở khách sạn bên kia, bởi vì tài liệu và những đồng nghiệp khác trong nhóm dự án đều ở đó.
Tôi chờ anh ở sảnh bên dưới.”Nói xong, Bạch Vi xoay người đi ra ngoài.Mới vừa tới cửa, cô ta lại bỗng nói một câu: “Không được nói cho bất cứ ai biết về vụ cá cược giữa tôi và anh.”
“Giám đốc Bạch, đừng quên trả tiền vé máy bay và chi phí ăn ở khách sạn cho tôi.” Tôi cũng bồi thêm một câu.“Anh cầm hóa đơn về, công ty sẽ chi trả.”
Tôi mỉm cười đưa mắt nhìn cô ta ra ngoài, lúc này mới đứng dậy cầm thẻ nhân viên lên xem.Chính là tấm thẻ nhân viên bị nói ném ở quán bar khuya hôm trước.
Lúc ấy Shadi nhặt lên, nhưng tôi không để ý ông ta có vứt đi không.
Chắc hẳn là ông ta đã cầm đi, rồi đưa nó cho Bạch Vi.Phần mềm Trí Văn, trợ lý giám đốc tiêu thụ. Cái thân phận này cũng được, tạm thời làm mấy ngày, khiến Bạch Vi ghê tởm, kiếm đủ năm vạn để trả lại cho Lâm Lạc Thủy. Ừ, tôi muốn trả lại cho cô ta không thiếu một đồng.Tôi xách chiếc ba lô đã được chuẩn bị sẵn trước đó lên, cầm thẻ phòng ra ngoài, xuống tầng trả phòng.
Bạch Vi ngồi đợi tại ghế sopha ở sảnh, thấy tôi làm thủ tục xong, tỉ mỉ đánh giá tôi một lượt từ đầu đến chân.“Sao vậy? Giám đốc Bạch, có phải cô đột nhiên phát hiện tôi rất bảnh bao không?”
Tôi mở rộng hai tay, cười nói với cô ta.Cô ta khinh thường lắc đầu: “Đi mua một bộ quần áo trước đã, anh đến BTT với dáng này sẽ chỉ thành trò cười cho người ta thôi.”“Tôi không có tiền.”
“Công việc yêu cầu, tiền quần áo công ty trả, nhưng chỉ giới hạn trong tình huống đặc biệt lần này.”
“Được, vậy thì mua hai bộ đi, ít nhất phải có đồ để tắm rửa chứ.” Tôi không hề khách sáo gật đầu tán thành.Bạch Vi không phản đối, chỉ hờ hững liếc nhìn tôi một cái, sau đó bước ra khỏi khách sạn.