Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-10-20 18:02:05
Lượt xem: 25
Cũng phải lấy một phần trong số năm vạn bạn gái cũ chuyển cho tôi, tôi mới có tiền tới Thái Lan.Nhưng tôi sẽ không phung phí số tiền kia, tôi sẽ trả lại cho cô ta, trả cô ta không thiếu một xu nào.
Tôi không cần cô ta thương hại.Buổi sáng ngày thứ ba, tôi thu dọn bộ quần áo duy nhất để tắm giặt, đeo ba lô trên lưng, muốn trả phòng đi sân bay, thì điện thoại di động bỗng đổ chuông, hiện trên màn hình là một dãy số điện thoại lạ của Hoa Hạ.Tôi ngờ ngợ nghe điện thoại, tôi nghe thấy một giọng nữ quen thuộc: “Phương Dương, chào anh, anh vẫn còn ở Thái Lan chứ?”
“Bạch Vi?” Tôi cau mày thử hỏi, hình như đó là giọng của cô ta.“Là tôi, anh còn ở Thái Lan không? Tôi muốn nói chuyện với anh, gặp trực tiếp.” Giọng của cô ta chẳng có tí cảm xúc gì.
“Nói chuyện gì? Có chuyện gì hay để nói à?”
Tôi không hề nể nang lạnh lùng đáp lại.“Tôi muốn mời anh trở lại công ty, tiếp tục đảm nhiệm vị trí trợ lý cho tôi.”
“Ha.” Tôi không khỏi cười lạnh, “Giám đốc Bạch, cô đang đùa tôi hay là đang chơi tôi đấy?”“Tôi thật lòng muốn mời anh quay về, suy cho cùng chuyện anh bị đuổi vì lý do bỏ bê công việc là do tôi mà ra.”
“Thế nên, cô cho tôi công việc để bù đắp hả?”Đối mặt lời nói lạnh nhạt của tôi, Bạch Vi ở đầu bên điện thoại kia lặng thinh.Tôi đang muốn cúp điện thoại, thì cô ta lại đột nhiên lên tiếng: “Phương Dương, anh biết Shadi ở BTT, đúng không?”
“Ông ta nói cho cô biết rồi sao?” Tôi không cảm thấy quá ngoài ý muốn.
“Ừm, bất chấp mọi giá, tôi phải giành được dự án này. Nhưng bây giờ cán bộ cấp cao của BTT có ý nghiêng về Silicon Valley, Shadi nói chỉ anh mới có thể giúp tôi, thế nên, tôi hi vọng anh sẽ trở về.”
“Ồ, ha ha…” Tôi bật cười.Tôi nhìn lướt qua chiếc giường đôi rộng rãi trong phòng khách sạn, hững hờ nói:
“Nếu vậy thì gặp nhau nói chuyện đi, tôi chờ cô ở phòng 8012 khách sạn Chala.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-16.html.]
Trong điện thoại im lặng một lúc, cuối cùng tôi nghe thấy Bạch Vi nói rõ một chữ “được”, sau đó liền cúp máy.Thật ra thì, tôi không muốn ở lại Phần mềm Trí Văn, lúc ở phòng tạm giam tôi đã tính toán kỹ, sau khi rời khỏi đó tôi phải “xực” cô ta một lần, rồi cách nhau càng xa càng tốt.
Tôi không muốn nhìn thấy cái loại người vong ơn phụ nghĩa mà cứ làm ra vẻ lạnh lùng thanh cao như Bạch Vi nữa.
Càng không có chuyện tôi sẽ giúp cô ta giành được dự án kia, gọi cô ta tới đây, cũng chỉ là muốn thấy dáng vẻ khó chịu của cô ta sau khi bị từ chối mà thôi.
Kết thúc cuộc gọi với Bạch Vi, tôi để ba lô xuống, ngồi trên chiếc ghế sopha đơn định hút một điếu thuốc, thì chuông điện thoại lại reo.Shadi gọi tới.Tôi nghe máy, sau khi bắt chuyện qua loa, Shadi nói với giọng điệu áy náy:“Cậu Dương, tôi đã nói vài chuyện của cậu với cô Vi, cũng bảo cô ấy tìm gặp cậu, nếu chuyện đó làm cậu không vui, thì cho tôi xin lỗi cậu.”
“Cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, không cần phải xin lỗi. Tôi cũng có ý muốn gặp cô Vi, nhưng tôi sẽ không giúp cô ta thảo luận chuyện dự án của công ty ông, bởi vì tôi hận cô ta.”
“Hả?” Giọng điệu Shadi có phần kinh ngạc, ông ta im lặng chốc lát, nói: “Dương, tôi hiểu cậu, nếu vậy thì công ty của chúng tôi sẽ ký hợp đồng với công ty Silicon Valley.”
“Không phải là còn có bốn công ty Hoa Hạ khác sao?”
“Ừm…” Shadi trầm ngâm chốc lát:“Quả thật, một công ty trong số đó rất có năng lực, người đại diện cho dự án cũng rất giỏi ăn nói.
Tối qua tôi có nhắc lại những lời cậu nói với anh ta, tranh thủ cho anh ta một chút.
Đúng rồi, người đại diện của dự án có một trợ lý tên Lâm Lạc Thủy, cũng rất xinh đẹp.
Nước cậu nhiều mỹ nhân thật đấy.”
“Lâm Lạc Thủy?” Tôi ngẩn ra.“Phải, Dương cậu cũng biết cô ấy ư?”Tôi không nói chuyện, chỉ nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cố kìm nén nỗi đau đớn đột nhiên trào dâng mà mình đã chôn kín ở sâu trong nội tâm.Lâm Lạc Thủy, chính là người phụ nữ đã từng nói sẽ chờ tôi khi tôi bị bỏ tủ, cuối cùng lại gửi cho tôi một bức thư chia tay. Bạn gái cũ của tôi, mối tình đầu của tôi.