Tiểu Thư Máu Lạnh - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-10-20 12:06:10
Lượt xem: 21
Đối với ngành công nghiệp phần mềm, cái dự án có giá trị hơn một phẩy năm triệu đô la Mỹ này rất béo bở, nếu giành được nó chắc chắn Bạch Vi sẽ rất vui mừng.
Nhưng cho dù tôi không đ.â.m một nhát d.a.o phía sau lưng cô ta, cũng chưa chắc đến lượt Bạch Vi.Bởi vì rất nhiều người tranh nhau dự án này.
Có bốn công ty trong nước, rồi cả đám mọi rợ Ấn Quốc, thậm chí còn có một công ty rất nổi tiếng ở Silicon Valley cũng chen chân vào.Nếu như chỉ dựa vào mỗi chức năng, sự đáng tin của phần mềm và phương diện kỹ thuật, thì chắc chắn Bạch Vi không thể tranh được với Silicon Valley ở nước Mĩ, thậm chí cũng không sánh bằng đám mọi rợ kia, dù hạ giá thấp xuống cũng chưa chắc đánh bại được mấy công ty khác trong nước.Trừ khi cho người ta ngủ.
Bạch Vi chịu ngủ với ông sếp này hoặc mấy ông sếp khác của BTT vài đêm, thì chắc chắn sẽ giành được, bởi vì những công ty khác không có người phụ nữ nào xinh đẹp như Bạch Vi.Nhưng chắc chắn bây giờ chuyện này là không thể, bởi người ta cố ý mở tiệc rượu cho Bạch Vi, nhưng cô ta lại từ chối.Có lẽ là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng rồi.Còn về phần tôi, tôi nói ra chuyện của mình cho Shadi cũng chỉ để xả giận mà thôi.
Tôi cảm thấy con người Shadi rất được, bản thân đầy một bụng bực tức, có người chịu nghe mình kể lể cũng tốt.Ít nhất, sau khi nói xong tôi cảm thấy tâm trạng thoải mái hơn nhiều.Yên lặng nghe tôi nói xong, Shadi tỏ vẻ không thể tin nổi, đã thế còn cau mày suy tư.Không bao lâu, Shadi đột nhiên lên tiếng: “Cậu Dương, tôi cho rằng chuyện giữa cậu và cô Vi có lẽ thật sự là hiểu lầm.”
“Tôi biết là hiểu lầm, nhưng chuyện tôi ngồi tù là sự thật. Ngay từ lần đầu tiên, cô ấy không ra mặt làm chứng cho tôi cũng là sự thật, bất kể vì lí do gì.”
Tôi hờ hững đáp.Lúc gặp Bạch Vi ở trại tạm giam, cô ta đã nói cô ta không biết chuyện ba năm trước, ngoài mặt tôi tỏ vẻ không tin cô ta, nhưng thật ra trong lòng tôi đã tin, bởi vì lúc tôi gặp cô ta khi mới vào công ty, biểu hiện của cô ta không giống như là giả vờ.Nghe tôi nói thế, Shadi như có điều suy nghĩ gật đầu: “Đúng là chuyện đó cô ta đã làm sai.”
Dứt lời, Shadi đột nhiên nâng ly rượu, cười nói: “Cậu Dương, sự thản nhiên của cậu khiến tôi rất kính nể, tôi chưa từng thấy người nào như cậu, có thể quen biết cậu là vinh hạnh của tôi, chúng ta cụng ly nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thu-mau-lanh/chuong-14.html.]
“Cảm ơn sự khích lệ của ông, tôi cũng rất hân hạnh được biết ông.” Tôi thản nhiên tiếp nhận lời tâng bốc của ông ta, cụng ly với ông ta.“Ông Shadi, tôi rất tò mò, dự án của công ty các ông, định cho ai làm?”
Uống rượu xong, tôi tò mò hỏi, sau đó lại bổ sung thêm một câu: “Nếu ông còn chưa chọn được, còn là chuyện liên quan đến bí mật kinh doanh, thì ông cứ coi như tôi cái đang nói đùa đi.”
“Ha ha, cậu đúng là người rất thẳng thắn.” Shadi mỉm cười, nói:“Đúng là vẫn chưa chọn được, nhưng nói với cậu cũng không có vấn đề gì cả.
Thật ra thì lãnh đạo của công ty chúng tôi có ý thiên về công ty ở Silicon Valley hơn.
Cậu biết đấy, kỹ thuật của họ đáng tin nhất.”Nghe được câu trả lời của ông ta, tôi gật đầu chắc nịch tỏ ý công nhận, theo bản năng còn nói:“Nhưng tôi cho rằng các ông không nên chỉ để ý đến tiêu chí kỹ thuật, mà còn nên quan tâm đến mấy tiêu chí khác.
Có vài nhân tố thậm chí còn quan trọng hơn cả kỹ thuật đấy.”
“Hửm? Cậu Dương có ý kiến gì về chuyện này?” Shadi lại lộ ra vẻ tò mò.Tôi uống một ngụm rượu, suy nghĩ một lúc, để Bạch Vi được của hời sẽ làm tôi khó chịu, nhưng nếu là nước Hoa Quốc hay lũ mọi rợ kia thì tôi cũng sẽ không vui.