TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 221 (1)
Cập nhật lúc: 2025-11-18 05:00:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoạn Mộ Bách ở phía gần ghế lái. Trong lòng Cố Ứng Châu vốn cho rằng Lục Thính An bất kỳ qua nào với nhà họ Đoạn, nhưng dù đây cũng là xã giao. Xe chạy đến mép cột đèn đường, vẫn giảm tốc dừng , hạ kính xuống.
Lục Thính An ở ghế phụ, nghiêng đầu. Ánh mắt lướt qua Cố Ứng Châu, dừng Đoạn Mộ Bách đang ngoài cửa kính:
“Đoạn đến… dẫn ch.ó dạo ?”
Đoạn Mộ Bách gật đầu, còn giơ tay cho xem sợi dây dắt ch.ó mới:
“ đổi sợi hơn . Giờ nó trốn kiểu gì cũng thoát. Lục cảnh sát, tan ca ? Gần đây Cảng Thành vụ án gì ? Tết nhất mà vẫn yên .”
Lục Thính An bật , vẻ bất đắc dĩ:
“ .”
Chỉ hai chữ. Còn liên quan đến vụ án, hé thêm câu nào.
trong lòng chút thắc mắc: nhà giàu như Đoạn Mộ Bách, tết nhất đáng lẽ về nhà sum họp chứ. Sao một lủi thủi ở nơi khác?
quan hệ hai chẳng thiết gì, mấy câu mang tính riêng tư như tiện hỏi, nghĩ đến là thôi.
Gió lạnh từ ngoài luồn thẳng trong xe ấm áp, Lục Thính An mới ấm chút gió tạt lạnh ngắt, mặt rát lên.
Cố Ứng Châu kéo kính xe lên một nửa. Lục Thính An cũng nhân đó chào tạm biệt.
Nam Cung Tư Uyển
Đoạn Mộ Bách gì thêm, chỉ mỉm vẫy tay. Trước khi cửa kính đóng kín, còn “chu đáo” chúc Lục Thính An ngủ ngon.
……
Về đến nhà, Lục Trầm Hộ ở nhà. Ở khu vực huyền quan vẫn để một chiếc đèn nhỏ cho hai .
Đổi giày xong, Lục Thính An với Cố Ứng Châu:
“Anh kể em chút về Đoạn Mộ Bách .”
Cố Ứng Châu khom , chờ Lục Thính An giày xong tiện tay thu cả giày của hai bỏ tủ.
Đó là thói quen sinh hoạt hai dưỡng thành từ khi ở chung. Mỗi về nhà đều là Lục Thính An mở cửa , nên sẽ giúp lấy dép cho Cố Ứng Châu; còn Cố Ứng Châu thì khi đổi giày sẽ dọn luôn giày của cả hai cho gọn gàng.
Ngày chẳng ai trong họ mấy chuyện nhỏ , nhưng thì thấy phiền, thậm chí còn tăng thêm cảm giác ăn ý khó diễn tả.
Tắt đèn ngủ nhỏ ở huyền quan, bật đèn sáng lớn hơn, Cố Ứng Châu mới bắt đầu kể chuyện nhà họ Đoạn.
“Nhà họ Đoạn nhiều năm , địa vị xã hội và tài sản gần như ngang với nhà .”
Cả Cảng Thành đều , nhà họ Cố tuy kín tiếng, còn quyền thế như nhưng địa vị vẫn mạnh. Trong giới gia tộc lớn, hầu hết đều ngầm thừa nhận nhà họ Cố là dẫn đầu.
nhiều năm , tham vọng của nhà họ Đoạn lớn hơn nhiều. Người đầu nhà họ Đoạn khi đó thường xuyên thuê phóng viên phỏng vấn, tuyên truyền hình ảnh “hợp tác đôi bên cùng lợi, đoàn kết phát triển”.
Những doanh nghiệp thể trực tiếp hợp tác với Cố thị đều chọn đường vòng, tìm đến nhà họ Đoạn.
Lúc đầu, hợp tác suôn sẻ. Nhà họ Đoạn nuôi dưỡng một nhóm đối tác thiết, thậm chí doanh nghiệp trở thành đơn vị chuyên cung ứng nguyên liệu cho họ.
thời gian càng lâu, nhạy bén bắt đầu nhận vấn đề.
Hợp tác với nhà họ Đoạn, lúc đầu đúng là tiết kiệm nhiều chi phí. Với các doanh nghiệp nhỏ đang khó khăn, nhà họ Đoạn còn chủ động hỗ trợ tiền, khiến đối phương cảm động thôi, coi Đoạn gia như ân nhân tái sinh.
khi những lời đường mật, phía bắt đầu thủ đoạn khó lường.
Ví dụ khi sản phẩm của doanh nghiệp họ cần trưng bày ở vị trí , Đoạn gia yêu cầu trả phí thấp nhưng vị trí thì nhất. Đồng thời còn buộc đối tác marketing cho sản phẩm của Đoạn thị, để họ tăng thị phần.
Nếu là nhà cung cấp nguyên liệu hoặc xưởng sản xuất hạ nguồn, chỉ cần thiếu nợ nhân tình nhà họ Đoạn, lập tức ép giá, buộc giao hàng chất lượng nhất nhưng chi phí thì thấp nhất.
Nguyên liệu thì còn đỡ. các xưởng sản xuất thì t.h.ả.m hơn. Đoạn gia chia lợi nhuận chỉ chút xíu, trong khi họ trả lương nhân công, chịu tổn thất sản phẩm . Từ kiếm chút tiền ít ỏi thành ăn lỗ vốn, nhiều ông chủ tóc bạc vì căng thẳng.
Họ thương lượng , nhưng Đoạn gia chỉ thở dài :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/221-1.html.]
“Nếu hợp tác, lúc theo gì? Đoạn gia mang danh tiếng đến cho các , giờ qua cầu rút ván? Tiền đó chúng bỏ ai gánh? Nhân công đắt thì thuê rẻ. Cảng Thành thiếu gì thất nghiệp, tàn tật, lớn tuổi. Giá ép thấp nữa vẫn . Kinh doanh mà, cách giải quyết chứ than phiền.”
Nói ngắn gọn:
Đoạn gia tuyệt đối bao giờ trả thêm chi phí của họ. Muốn kiếm tiền thì doanh nghiệp nhỏ tự nghĩ cách mà sống.
Năm qua năm khác, sổ sách vẫn luôn âm đỏ. Trong khi nhà họ Đoạn thì buôn bán một thời hô mưa gọi gió, những tiểu thương từng nghĩ “bám Đoạn gia tức là đường tắt” cuối cùng mới hiểu: họ chơi một vố đau.
Trong giới kinh doanh, khó nhất chính là chuyện nhân tình. Nhà họ Đoạn giỏi đ.á.n.h bóng tên tuổi; thỉnh thoảng đăng báo khoe chụp ảnh ăn cơm với mấy doanh nhân nhỏ, nào là hợp tác đôi bên cùng lợi, giúp họ phát triển thế nào. Không ít dân Cảng Thành thậm chí còn tưởng nhà họ Đoạn đang … từ thiện.
Chỉ những doanh nghiệp nhỏ đó mới : đúng là lợi nhuận nhưng lợi nhuận chỉ là tận cùng bóc lột.
Vấn đề là họ yếu thế, căn bản thể phản kháng. Muốn dừng hợp tác cũng thứ nhất ký hợp đồng , xong; thứ hai, nếu dừng , nhà họ Đoạn chắc chắn sẽ khiến họ còn đất sống ở Cảng Thành.
Không còn đường lui, họ đành tự nghĩ cách. Các nhà cung cấp nguyên liệu bắt đầu tráo hàng, lấy kém để giảm chi phí. Xưởng sản xuất thì thật sự thuê những lao động yếu ớt, thậm chí khiếm khuyết trí lực.
Mà sản phẩm của Đoạn thị đa phần liên quan đến hóa chất, máy móc đều là ngành độ nguy hiểm cao. Người già, trí lực kém, phản ứng chậm, ý thức an thấp dễ xảy tai nạn.
Dù xưởng tự cử giám sát, một quản nổi cả một nhóm?
Thời điểm đó, t.a.i n.ạ.n lao động và tử vong xảy liên tiếp ở nhiều nhà máy.
Nghiêm trọng nhất là vụ vài công nhân ngã bồn luyện nguyên liệu. Họ thậm chí kịp kêu cứu, nghiền nát, hoà lẫn cùng hóa chất.
Nhà họ Đoạn lúc đầu che giấu bộ sự việc.
giấy gói lửa. Thêm vài vụ nữa phanh phui, báo chí đăng đầy rẫy tin về thương vong ở các xưởng sản xuất. Không lâu , bắt đầu nghi ngờ Đoạn gia liên quan đến “phiến độc / buôn chất cấm”.
Dĩ nhiên, cảnh sát tìm chứng cứ trực tiếp. Sau phát hiện, thật nhà xưởng và gia đình nạn nhân lén thỏa thuận hòa giải.
Nói cách khác, ngoài cảm kích và im lặng, ai hành vi phạm pháp rõ ràng. Việc họ thuê nhóm yếu thế cũng chỉ là “dẫm lên lằn ranh đạo đức”, hẳn phạm luật.
Đoạn gia còn cố “tô hồng” việc đó, tuyên bố rằng họ đang tạo cơ hội mưu sinh cho nghèo Cảng Thành, hy vọng những yếu thế ngày sống hơn.
Sự việc ồn ào, hoài nghi, cũng kiên quyết tin Đoạn gia “thiện tâm”. Dư luận về Đoạn thị phân hóa thành hai cực rõ rệt.
chuỗi bê bối , địa vị Đoạn gia ở Cảng Thành ảnh hưởng thấy rõ. Doanh nghiệp từng hợp tác với họ thê t.h.ả.m như , các doanh nhân về đều cảnh giác hơn. Không còn chuyện ai cũng dễ dàng những lời ngon ngọt lừa gạt.
Từ đó, Đoạn gia dần thu . Nghe gia chủ chút mê tín, đem tất cả tai họa quy về việc “ ăn thất đức”. Không lâu , họ bán bớt các cơ sở giải trí, tuyên bố “rửa tay chậu vàng”, những thứ mang màu sắc xám nữa.
Cố Ứng Châu kể xong những chuyện cũ thì hai phòng ngủ.
Sau khi đóng cửa, khóa , mới tiếp tục:
“Nếu nhớ nhầm, Đoạn Mộ Bách chắc là cháu đích tôn của lão gia nhà họ Đoạn.”
Nhà họ Đoạn lớn nghiệp lớn nhưng con cháu mấy đông. Đời ông cụ mấy em họ tranh giành gia sản. Đến đời ông , chỉ hai trai hai gái.
Nghe thì vẻ , nếu kể ông cụ… cưới tới năm bà vợ.
Con trai cả là con vợ cả, sinh khi ông cụ 34 tuổi. Vì vui mừng, ông chuyển thẳng 3% cổ phần sinh nhật trăm ngày của đứa bé, cưng như vàng. Tưởng từ đó đẻ nhiều, ai dè 5 năm tiếp theo chỉ hai bà vợ bé sinh hai con gái.
Con trai út thì là con của vợ mới cưới khi vợ cả qua đời. Năm ông cụ 45 tuổi, cưới hoa hậu nổi tiếng Cảng Thành, năm sinh quý tử.
Cậu út còn thương hơn cả cả: cổ phần chia nhiều hơn, từ nhỏ nuôi ngay bên cạnh ông cụ.
Điều khiến ngoài càng khó tin là cháu đích tôn là con trai út sinh . Anh cả và út cách gần chục tuổi. Nghĩ cũng đứa cháu cưng đến mức nào.
Mà cháu đích tôn … chính là Đoạn Mộ Bách.
Sau khi Mộ Bách chào đời lâu, cả, hai, ba bắt đầu sinh con liên tục. Họ hàng đầy ắp. cho dù đó Mộ Bách thêm hai em trai ruột, mức độ ông cụ thương vẫn hề giảm.
“Trong trí nhớ của , Đoạn Mộ Bách sức khỏe kém. Anh gặp một hồi nhỏ, tầm mười tuổi. Đáng lẽ con trai tuổi đó nghịch ngợm, nhưng yên lặng đến kỳ lạ. Hầu như bước khỏi cửa. Chỉ khi thấy lũ trẻ khác chơi trong sân, mới xuống tầng mái hiên . Cậu chạy , cũng nhanh . Hơi vận động một chút là phát bệnh.”