TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 220(1)

Cập nhật lúc: 2025-11-15 05:28:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chất lỏng dính nhớp nhanh chóng thấm từ lớp quần ngoài bên trong. Nhiệt độ quá lạnh, nhưng quản gia Bùi gần như chẳng còn cảm giác gì.

 

Chuyện của con trai ông, giờ ông luôn cố giấu cảnh sát. là hiện tại đang thực vật, cảnh sát chắc chắn thể bắt một ý thức tù. nếu theo dõi một ngày nào đó con ông tỉnh thì ?

 

Dạo gần đây ông bận tối tăm mặt mũi, giấu diếm cảnh sát để đủ thứ. Một là tìm luật sư xem hành vi gây thương tích của con thể xem là phòng vệ chính đáng . Hai là nhiều liên hệ với gia đình nạn nhân để xin hoà giải. Bồi thường bao nhiêu cũng , chỉ hy vọng họ chịu bỏ qua, cho con ông một cơ hội .

 

ông ngờ, chuyện của con ông nhanh như lọt tầm ngắm cục cảnh sát. Họ theo dõi sát bao gồm cả ông.

 

Không còn tâm trí quan tâm đến ly sữa đổ dính đùi, quản gia Bùi còn đưa tay nắm lấy Lục Thính An.

 

Ánh mắt Lục Thính An khẽ động, nghiêng tránh , dứt khoát từ chối hành động cầu xin đó.

 

“Ông gì đấy!” Lý Sùng Dương quát lên một tiếng, lập tức bật dậy về phía quản gia Bùi. Người ông tóm lấy hai tay, ấn xuống ghế nữa.

 

“Cho ông uống sữa là thấy ông đáng thương. Ông tưởng đây là chỗ để tập tấn công cảnh sát chắc?”

 

Quản gia Bùi đúng nghĩa còn oan hơn cả Đậu Nga.

 

như !” Ông vùng vẫy mấy cái, sữa từ đùi chảy xuống ghế loang lổ. Ông nghiêng đầu, về phía Lục Thính An bằng ánh mắt đầy hoảng sợ:

“Cảnh sát, nhận của lão phu nhân nhà họ Diệp một khoản tiền… Vì cứu con , buộc . hề tống tiền, tiền đó là bà tự nguyện cho . Chúng … chỉ là trao đổi sòng phẳng.”

 

Lục Thính An ông thật sâu:

“Có thứ gì đủ giá trị để Diệp Kinh Thu bỏ 500 triệu trả cho ông chứ? đoán, là thông tin về con ruột của bà ?”

 

Cả quản gia Bùi lập tức cứng đờ. Ông thẳng đuột ghế, gần như còn giữ thăng bằng.

 

Con tên Lục Thính An như thể thấu ruột gan . Có những điều ông từng miệng, chỉ thoáng nghĩ trong đầu thôi, giây tiếp theo chọc trúng. Cậu chẳng cần quát nạt dùng giọng uy hiếp, chỉ cần nhẹ một câu cũng đủ khiến lạnh sống lưng.

 

Quản gia Bùi rõ Lục Thính An đến mức nào, nhưng ông một trực giác vô cùng mạnh:

Chỉ cần dối thêm một câu… đời ông coi như xong.

 

Nói thật thì còn khoan hồng. Còn nếu dối, rối hướng điều tra, e là hối cũng kịp.

 

Rất lâu , ông mới cúi đầu, vai rũ xuống, bắt đầu khai thật bộ sự việc. Nhìn bộ dạng thì đúng là chẳng còn sức chống đỡ nữa.

 

… 500 triệu đó là lấy để đổi thông tin về con ruột của bà .”

 

Quản gia Bùi kể bộ đầu đuôi câu chuyện.

 

Hoá hôm nhận lá thư , ông hề sự thật cho Diệp Kinh Thu. Người gửi thư chỉ Bùi Hoành Lịch con ruột bà . Không đề cập ruột là ai, càng đứa trẻ tráo năm đó hiện đang ở .

 

Giữa bà và sự thật chỉ cách một con sông bà thể thấy bờ bên , nhưng mãi tìm cách vượt qua.

 

, quản gia Bùi thề sống thề c.h.ế.t phủ nhận. Diệp Kinh Thu bất kỳ chứng cứ nào, mà ông lóc kêu trung thành, nên chuyện đó đành tạm bỏ qua.

 

Hai ngày , Diệp Kinh Thu lặng lẽ gặp một đối tác ăn với Bùi Hoành Lịch, cùng vài bạn cũ của chồng. Bà hỏi thăm họ xem Bùi Phương Triều từng giấu giếm . Kết quả tất nhiên đều là phủ nhận.

 

Ban đầu quản gia Bùi còn thở phào, tưởng rằng dù bà tìm sự thật thì cũng đến mức khó ông. càng nghĩ, ông càng thấy hành động thiếu suy nghĩ.

 

Trên đời bức tường nào lọt gió.

Chuyện Bùi Phương Triều , trong nhà hiện tại chỉ còn ông , nhưng cả Cảng Thành chỉ mỗi ông. Nếu , chẳng ai gửi thư cho Diệp Kinh Thu.

 

Khi Diệp Kinh Thu gì, bí mật là lợi thế của ông. Một khi bà … nó lập tức trở thành điểm yếu chí mạng. Ở nhà họ Bùi, ông còn đường sống ? Ai gửi thư điên điên ngày nào đó gửi thêm thông tin cho bà? Nếu chuyện ông giấu lộ thêm một mảng nữa, chẳng mất cả chì lẫn chài?

 

Quản gia Bùi hiểu rõ: với Diệp Kinh Thu, ông thành kẻ thất tín. Giấu đến cùng chỉ rước thêm phiền phức, chi bằng lúc bà đang bối rối nhất, ông giúp bà.

 

Tất nhiên, ông thẳng ngay. Ông mở đầu câu chuyện bằng việc xin bà tạm ứng tiền lương để tiếp tục điều trị cho con trai.

 

Ông hạ đến mức thấp nhất. Diệp Kinh Thu ông cần tiền, ông vì tiền mà sẵn sàng nhiều việc, nên lúc đó bà mới đưa trao đổi.

 

Ông cho bà những gì về Bùi Phương Triều, còn bà đưa ông 500 triệu để chữa bệnh cho con.

 

Đó là 500 triệu cơ mà. Cho dù tiêu một thực vật chẳng khác nào đổ tiền xuống biển, nhưng quản gia Bùi cũng thể nào bỏ qua.

 

Thế là ông kể cho Diệp Kinh Thu chuyện giữa Bùi Phương Triều và Đỗ Ánh Lan.

 

Thực tế, ông cũng quá nhiều. Sau khi kết hôn, Bùi Phương Triều gần như tránh để Đỗ Ánh Lan và vợ gặp . Mười mấy năm , Đỗ Ánh Lan say rượu, ông mới chút chuyện cũ.

 

Hoá khi quen Diệp Kinh Thu, Bùi Phương Triều và Đỗ Ánh Lan từng là một cặp yêu cuồng nhiệt.

 

Cũng dễ hiểu thôi, ông điển trai, khéo léo, quyết đoán, thời đó theo ông thiếu phụ nữ. Nhiều thậm chí quan tâm quá khứ của ông, chỉ cần ông tâm ý về .

 

Năm đó ông chẳng để ý ai, duy nhất thật lòng với ông chính là Đỗ Ánh Lan. Lý do cũng đơn giản: ông chị gái nuôi từ nhỏ, mà Đỗ Ánh Lan, từ tính cách đến dáng dấp, đều giống chị gái ông đến kỳ lạ.

 

Sau khi quen , Đỗ Ánh Lan bỏ việc bán hàng, chuyên tâm ở nhà chăm sóc ông: giặt giũ, nấu ăn, dọn dẹp. Họ từng bàn tới chuyện kết hôn, nhưng Đỗ Ánh Lan thật lòng tin rằng kéo lãng tử đầu, và họ sẽ một tương lai cùng .

 

ngờ rằng, dành cả tấm lòng để chăm sóc một đàn ông, coi như vợ từ lâu… cuối cùng chờ tin đính hôn với khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/2201.html.]

Đỗ Ánh Lan vốn đơn thuần, cô tự kém xa Diệp Kinh Thu, nhưng thật sự bao giờ ý loạn tranh giành. Chỉ là khi thấy tin đính hôn của Bùi Phương Triều báo, cô âm thầm thu dọn đồ đạc rời khỏi căn phòng thuê họ từng sống chung.

 

Dĩ nhiên đó cô Bùi Phương Triều tìm về. Không cần lời ngon tiếng ngọt, chỉ vài lời hứa hẹn và điều kiện hậu đãi cũng đủ khiến cô d.a.o động. Huống hồ lúc , cô mang thai, chỉ chậm hơn Diệp Kinh Thu một tháng.

 

Ở nhà chờ sắp xếp công việc lâu, cộng thêm cảnh xã hội ba mươi năm , cô thể nào tự phá thai . Bởi , trở thành “chim hoàng yến” của Bùi Phương Triều… là cam chịu, là lựa chọn của chính cô.

 

Quản gia Bùi đến giờ vẫn quên ánh mắt của Diệp Kinh Thu khi ông kể chuyện đó. Ánh mắt còn oán độc hơn cả quỷ. Đầu ngón tay bà siết chặt đến mức tự cào rách lòng bàn tay, để vài vết máu. Phải đến khi ông hốt hoảng chạy băng bó, bà mới dừng .

 

Lục Thính An liếc sang Lý Sùng Dương đang ghi chép lia lịa hỏi thẳng:

 

“Nói dài như , trưởng tử của nhà họ Bùi ?”

 

“Trưởng tử?” Quản gia Bùi bật chua chát.

“Làm gì . Đứa đầu tiên lão phu nhân nhà họ Diệp sinh là con gái, cùng lắm tính là trưởng nữ.”

 

Nghe , sắc mặt Lục Thính An chậm rãi trầm xuống.

 

Nam nữ cũng đều là con của Bùi Phương Triều. Không thể vì giới tính mà thế cả cuộc đời một đứa trẻ như . Như còn là con nữa ?

 

Quản gia Bùi đoán nghĩ gì, bất đắc dĩ lắc đầu.

 

“Không vì là con gái mới đổi.”

Ông nhớ , vẻ mặt hiện lên chút e dè.

“Đứa bé đó… dị tật.”

 

Ông hạ giọng:

“Môi và mũi của nó gần như dính liền . Không môi che, thể khép miệng. Nhìn đáng sợ… giống như môi ba cánh.”

 

Lục Thính An trầm giọng:

“Đó gọi là môi hở hàm ếch.”

 

Môi hở hàm ếch là dị tật bẩm sinh do đột biến gen. Trong thời kỳ mang thai, t.h.u.ố.c men, nhiễm virus, phóng xạ đều thể gây . Với trình độ y tế thời đó, phẫu thuật khó, nguy hiểm cao, đúng là thuộc dạng khuyết tật khuôn mặt.

 

với điều kiện kinh tế của nhà họ Bùi, dù đứa bé khó nuôi, họ vẫn khả năng lo liệu. Căn bản đến mức tráo trẻ.

 

Quản gia Bùi tiếp tục:

 

“Không chỉ miệng vấn đề, tai đứa bé hình như cũng . Nó ngủ say đến mức tiếng động lớn thế nào cũng tỉnh. Sau khi kiểm tra, bác sĩ đó là khiếm khuyết thính giác bẩm sinh.”

 

Ở Cảng Thành, chuyện Bùi Phương Triều cưới Diệp Kinh Thu vốn khiến ngoài bàn tán. Diệp Kinh Thu cưới vì thai, bao nhiêu chằm chằm cái bụng đó, chỉ mong xem trò .

 

Nếu họ đứa con đầu lòng của hai là một bé gái bẩm sinh dị tật, họ sẽ nghĩ gì? Chắc chắn cho rằng cuộc hôn nhân là sai lầm.

 

Còn cha của Diệp Kinh Thu, ông vốn ghét rể xuất hàn vi . Nếu thấy ngoại tôn nữ mang dị tật, việc đầu tiên ông khi về nhà chính là ép con gái ly hôn.

 

Bùi Phương Triều dày công leo lên vị trí hôm nay. Làm ông thể chấp nhận để tiền đồ của hủy hoại vì một đứa trẻ?

 

“Ông chủ Bùi mua chuộc bác sĩ và hộ sĩ đỡ đẻ.” Quản gia Bùi tiếp.

“Sau khi đứa bé của lão phu nhân Diệp chào đời, nó đặt trong lồng giữ nhiệt một ngày. Bà từng thấy mặt con . Ngày hôm , đứa trẻ của Đỗ Ánh Lan sinh tráo với nó.”

 

Cha của Diệp Kinh Thu tuy ngoài miệng chấp nhận con rể, nhưng cháu ruột thì ông nỡ bỏ? Trong gia đình như họ, con cái nhiều nghĩa là hy vọng nhiều. Nếu là con cả, càng coi trọng.

 

ai ngờ rằng đứa “trưởng tử” Bùi Hoành Lịch… thật chỉ là một kẻ mạo danh.

 

“Vậy đứa bé gái ?” Lục Thính An một nữa hỏi, giọng nghiêm đanh.

 

Quản gia Bùi mặt sang chỗ khác, giọng trầm xuống, xen chút thương xót:

 

“Đã c.h.ế.t .”

 

Lục Thính An và Lý Sùng Dương đều sững . Dù bất ngờ, nhưng sự thật vẫn khiến khí nặng nề hơn.

 

“Hơn ba mươi năm , đứa bé dị tật c.h.ế.t . Công năng cơ thể yếu, vốn sống lâu. Hơn nữa ông chủ Bùi thừa nhận sự tồn tại của nó. Theo thấy… nó sớm cũng là giải thoát, khỏi chịu đựng cuộc đời .”

 

Lục Thính An lạnh giọng:

 

“Ý của ông là… Bùi Phương Triều tay g.i.ế.c chính con gái ruột của ?”

 

Bùi quản gia thì giật , vội vàng phản bác ngay:

 

“Cậu Lục, tuyệt đối thể bậy như thế! từng Bùi lão chuyện đó!”

Nam Cung Tư Uyển

 

Lục Thính An nhạt:

 

ý tứ trong lời ông, đúng là như .”

 

Bùi quản gia tựa đầu lên phần tựa lưng ghế, nặng nề thở dài.

 

“Có lúc, hà tất sống quá tỉnh táo gì? Bùi lão mất nhiều năm, đại tiểu thư cũng c.h.ế.t ba mươi năm . Giờ ngay cả Bùi cũng g.i.ế.c… nhân quả tuần , thiện ác đều báo. Chân tướng của năm đó, thật còn quan trọng nữa.”

Loading...