TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 219 (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-14 15:24:33
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bê bối b.a.o n.u.ô.i tình nhân, thậm chí còn con riêng với tình nhân, loại chuyện , Bùi Phương Triều tuyệt đối sẽ để ai . Người duy nhất trong nhà họ Bùi khả năng , e rằng chỉ quản gia Bùi.

 

Tính ông cẩn trọng, suốt ba mươi năm mà bí mật vẫn từng rò rỉ. Vậy rốt cuộc Diệp Kinh Thu đột nhiên ?

 

Quản gia Bùi khẳng định ông mật báo, nhưng Lục Thính An và những khác thật tin. Bởi từ khi Bùi Phương Triều ch·ết, quản gia Bùi liền còn quan tâm đến Đỗ Ánh Lan nữa.

 

Bọn họ tin rằng nhiều năm như , ông từng lợi từ cả Bùi Phương Triều lẫn Đỗ Ánh Lan. Nếu giờ ông lợi nhiều hơn cả lúc quản gia mà buông tay mặc kệ, hơn phân nửa là ông đáng tin cậy.

 

Lục Thính An nghĩ tới nghĩ lui, thấy rằng nếu đổi bí mật lấy lợi ích, quản gia Bùi thật sự lý do với Diệp Kinh Thu.

 

Dù bà là lão phu nhân nhà họ Bùi, nhưng nhà họ Bùi sớm lấy họ Bùi, còn liên quan đến họ Diệp nữa. Nói khó một chút: chỉ cần Bùi Hoành Lịch đứa con bất hiếu, thì ở nhà họ Bùi, Diệp Kinh Thu chẳng chút quyền lực nào.

 

Người kiếm tiền, phát triển Bùi thị lớn mạnh cũng chính là Bùi Hoành Lịch. Nếu quản gia Bùi thêm tiền, chỉ cần dùng phận con riêng để uy h·iếp Bùi Hoành Lịch chẳng dễ hơn ?

 

Thật thì đúng là : phận con riêng dù ở Cảng Thành khinh miệt, đối tác ngoài mặt , nhưng lưng chắc chắn dị nghị. Với sĩ diện như Bùi Hoành Lịch, thể chấp nhận chuyện từ đích trưởng tử biến thành con riêng?

 

Cân nhắc như thế, lời quản gia Bùi liền phần đáng tin hơn.

 

Hai Lục Thính An trầm mặc. Quản gia Bùi tưởng họ vẫn nghi ngờ , trong lòng càng bực bội.

 

Ông , cảnh sát gặng hỏi; ông , họ tin. Vậy rốt cuộc ông thế nào? Thế chẳng gì cũng sai .

 

“Dù hề dối các .” Quản gia Bùi hừ lạnh, : “ chẳng lý do gì dối về chuyện . Không đến nửa tháng , vẫn việc bình thường tại nhà họ Bùi. Hôm , đúng lúc cả đại thiếu gia lẫn nhị thiếu gia đều ở nhà, Diệp lão phu nhân sắc mặt khó coi, gọi nhà kính trồng hoa.”

 

“Nhà kính đó bình thường cho hầu , trừ vườn và một cô hầu mà bà thích thể chăm hoa, nhổ cỏ, dọn dẹp. Bao nhiêu năm việc ở Bùi gia, cũng chỉ đó vài . còn tưởng sai điều gì. Không ngờ đến nơi, lão phu nhân tát một cái.” Nói đến đây, quản gia ghế khẽ lắc nhẹ, như thể nhớ mà vẫn còn choáng váng.

 

Hồi tưởng chuyện cũ, ông vẫn thấy run rẩy trong lòng.

 

Thật những như Diệp Kinh Thu xuất danh môn, giáo dưỡng nghiêm khắc, bao giờ phép để cảm xúc quá đà. Thuở trẻ bà tuy chút nổi loạn, nhưng trong cách đối xử với , bà luôn giữ sự đoan trang.

 

Gần như ai từng thấy bà nổi giận. Dù tức thật, bà cũng sẽ về phòng trút bực; còn nếu hầu khiến bà hài lòng, bà sẽ chờ một thời gian mới đuổi. Chưa bao giờ xảy chuyện gọi địa bàn của tát thẳng mặt như . Bởi , ngoài sợ hãi, quản gia Bùi còn lo ở tuổi mất việc, thể tìm chỗ như nữa.

 

Ông đang cần tiền, mà lương tháng ở Bùi gia thuộc loại xa xỉ. Nếu đuổi, các nhà giàu khác sẽ nghĩ ông phạm nguyên tắc mới đẩy , chẳng khác nào chặt đứt đường lui.

 

thật sự tưởng rằng phạm điều tối kỵ gì của bà .” Quản gia Bùi nuốt nước bọt, : “ ngờ, lão phu nhân chỉ hỏi duy nhất một câu: Hoành Lịch con ruột của bà ?”

 

Ánh mắt Lục Thính An khẽ tối , trong lòng dấy lên một tia bất an mơ hồ.

 

Ngoài quản gia Bùi , còn ai cho Diệp Kinh Thu rằng Bùi Hoành Lịch con ruột bà ? Người đó chuyện bằng cách nào? Và vì lúc ? Mục đích là nhắm Diệp Kinh Thu, nhắm Bùi Hoành Lịch?

 

Nhìn kết quả… dường như là nhắm Bùi Hoành Lịch.

 

chuyện vẫn còn một điểm khó hiểu: những căm hận Bùi Hoành Lịch, đa phần là kiểu Hạ Tân Trình xuất bất hạnh. bí mật lớn như của nhà họ Bùi, đó chắc chắn loại sa sút đến mức . Nếu sa sút, cũng chọn cách gián tiếp xuống tay từ phía Diệp Kinh Thu.

 

Nước cờ … cực giống mượn đao g·iết .

 

Lục Thính An nheo mắt, âm thầm phân tích lời khai của quản gia.

 

Một lát , hỏi:

“Ý ông là khi hỏi ông, Diệp Kinh Thu chỉ Hoành Lịch con ruột của bà , chứ ruột là ai?”

 

Quản gia Bùi gật đầu liên tục, vẻ mặt đầy chân thành như : “Xin tin .”

 

“Sau khi Bùi lão qua đời, đúng là còn quản chuyện của Đỗ Ánh Lan nữa, nhưng cũng lý do.” Quản gia Bùi tức tối . “Cô , cái đàn bà , mất chỗ dựa liền trở mặt nhận . Bao nhiêu năm giúp cô và Bùi lão giữ bí mật, công lao cũng khổ lao, mà cô đòi bộ tiền thù lao hơn mười năm trời nhận? Cảnh sát, theo lương tâm, tiền đó cũng là công sức bỏ , đúng chứ? Dựa cái gì mà cô đòi lấy ? Các kiêu ngạo thế nào , thật sự coi là Bùi phu nhân, sai bảo cái cái nọ chẳng bao giờ nể mặt.”

 

“Bùi lão mất , chủ của cũng còn, tự nhiên chẳng lý do gì để tiếp tục ràng buộc mà chăm sóc cô . Huống chi tật của cô thì nhiều vô kể, các , cô đ·ánh b·ạc đấy! Loại nơi như sòng bạc, thể tùy tiện lui tới ? Chỉ sơ ý một cái là tán gia bại sản. Quả nhiên, chẳng bao lâu thua sạch bán luôn căn nhà nhỏ ở tiểu viện Hoa Quỳnh.”

 

“Thật lúc cô thuê nhà, cô đến tìm . mềm lòng nên đưa cho cô một khoản. Ai ngờ cô voi đòi tiên! Sau khi thua hết tiền đó, cô còn tìm xin tiếp. Lúc đó mới dứt khoát cắt đứt liên lạc. Cảnh sát, tự nhận cũng lòng , nhưng định cái hố đáy. Hơn nữa, thể đảm bảo cho dù cực kỳ chán ghét Đỗ Ánh Lan, cũng bao giờ nghĩ đến chuyện bán . Nhiều năm như , còn giữ nghề, giữ uy tín. Nếu để Diệp lão phu nhân chuyện, chắc chắn chẳng giữ nổi công việc.”

 

Đối với hầu mà , quan trọng nhất là sắc mặt chủ. Khi Bùi Phương Triều còn sống, ông mới là chủ thực sự. Dù chuyện bại lộ, trách nhiệm cũng chẳng đổ lên đầu quản gia Bùi; ông chỉ là bên cạnh lão , gì vị trí đó cũng đổi.

 

khi quyền nhất trong nhà đổi thành Diệp Kinh Thu, thì chỉ cần xảy chuyện, chẳng ai thể che cho ông nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/219-1.html.]

 

Để chứng minh thật sự bán Bùi Phương Triều và Đỗ Ánh Lan, quản gia Bùi hỏi đến luống cuống, cố vùng vẫy thêm chút. Ông giơ ba ngón tay lên phía trần nhà.

 

thề, chuyện cho lão phu nhân . Nếu một câu nào dối trá, Bùi Vĩnh, khỏi cửa liền xe tông ch·ết!”

 

Lý Sùng Dương liếc Lục Thính An một cái. Thấy chỉ cau mày im lặng, mới ho nhẹ một tiếng ngắt lời quản gia:

 

“Cảnh sát chúng chuyện bằng chứng cứ, ông thề một câu thì thành thật. Nếu thề tác dụng, còn cần cảnh sát và thẩm phán gì? Được , nếu ông ông mật báo, ai là cho Diệp Kinh Thu việc ?”

 

Trong phòng điều khiển bên cạnh, Phó Dịch Vinh đang uống sữa, đến đây nhịn bật khẽ.

 

“Cũng đấy Sùng Dương, hỏi đúng ý Lục Thính An.”

 

Chương Hạ đang xem chăm chú, liền khó hiểu, huých nhẹ cùi chỏ Phó Dịch Vinh:

“Anh Phó, câu của Lý Sùng Dương chính là điều Thính An hỏi?”

 

Phó Dịch Vinh lập tức vẻ cao thâm, Chương Hạ như mở mang kiến thức.

“Các tổ 2 chẳng Lục Thính An toạ đàm ? Sao đến cái còn ?”

 

Chương Hạ gãi đầu, vẻ vô tội:

“Làm gì mà ‘ ’. Thính An bận như , tổng cộng chỉ mở vài buổi toạ đàm thôi. Với bọn tổ 2 còn phá án, rảnh tham gia nhiều. Bởi mới ghen tị các tổ Tr·ọng Án 1, ngày nào cũng kè kè cạnh , chắc học khối thứ nhỉ.”

 

Phó Dịch Vinh bĩu môi nhưng phủ nhận.

Anh chỉ vị trí của Lục Thính An phòng thẩm vấn:

 

“Anh biểu cảm của . Từ lúc quản gia Bùi bắt đầu chuyện tới giờ, vẫn cau mày, môi mấp nhẹ. Đó là thói quen của , hễ suy nghĩ là , đôi lúc còn l.i.ế.m môi. khi Lý Sùng Dương đặt câu hỏi, biểu hiện khó chịu, ngược còn nhíu mày sâu thêm một chút. Đó là dấu hiệu hài lòng với câu hỏi , chứng tỏ đó đúng là vấn đề Thính An hỏi.”

 

“Cậu tay Thính An nữa mười ngón đan tự nhiên, thả lỏng. Với tính , nếu thấy câu hỏi lan man, cắt ngang và đưa sang chủ đề tiếp theo .”

Nam Cung Tư Uyển

 

“……”

 

Chương Hạ há hốc miệng Phó Dịch Vinh như … một sinh vật lạ.

 

Đột nhiên vung tay đập “bộp bộp bộp” lên Phó Dịch Vinh. Cú đầu tiên quá bất ngờ nên Phó Dịch Vinh né kịp, sang cú thứ hai, lập tức bắt gọn tay Chương Hạ, khóa .

 

Phó Dịch Vinh nhíu mày, khó chịu đá nhẹ chân đối phương:

“Anh cái gì?”

 

Chương Hạ khoá tay chẳng hề tức giận, còn lầm bầm:

“Bất kể là ai, mau trả xác sếp Phó cho !”

 

“……”

Phó Dịch Vinh câm nín.

Nếu còn hiểu Chương Hạ đang chọc , đúng là đần thật. Anh hất sang một bên, còn đá thêm một cái cho bõ tức.

 

Chương Hạ ăn hai cú đá cũng chẳng giận.

Anh chỉ cảm thấy… buồn.

 

Trước đây Tằng Diệc Tường cứ mắng Phó Dịch Vinh đầu óc đơn giản tứ chi phát triển. Ngay cả Kha Ngạn Đống đôi lúc còn chê , bảo tồn tại trong tổ Tr·ọng Án 1 chỉ giảm IQ bình quân.

 

hiện tại

 

Phó Dịch Vinh phân tích cả thần thái của Lục Thính An!

 

Anh còn phân tích tỉ mỉ đến mức đó!

 

Bảo đời  “gần đèn thì sáng”. Ngay cả Phó Dịch Vinh mà còn học chừng từ Lục Thính An, thì ở tổ Tr·ọng Án Một hàng ngày là cái kiểu phá án đấu trí đến mức nào cơ chứ?!

 

Áp lực lập tức đè xuống Chương Hạ.

 

Không rảnh đôi co với Phó Dịch Vinh nữa, lập tức chạy nhanh tới chỗ kính pha lê phòng thẩm vấn

 

Bắt đầu quan sát học tập ngay lập tức.

Loading...