TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 204 (1)
Cập nhật lúc: 2025-10-04 05:24:08
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại Bùi gia, hai tiên thẩm vấn Đậu Khuynh Quả và Chung Thấm Trúc, đó hỏi Bùi Giang Chiêu vài vấn đề, cuối cùng mới dồn sự chú ý sang bà cụ Diệp và nhóm hầu.
Việc hỏi cung hầu thì đơn giản: buổi tối gặp Bùi Hoành Lịch , thấy ai khả nghi cùng . Câu trả lời, dĩ nhiên, là .
“Buổi tối là tiệc sinh nhật của lão phu nhân Diệp, Bùi coi trọng. Tất cả khách khứa đều do chính ngài chọn, đích thiệp mời. Người lạ gần như thể lọt .” Một hầu đáp, “Ở cửa mấy bảo vệ canh giữ, thiệp mời đều chặn . Ngay cả nhà theo khách mời cũng đều là quen.”
Lục Thính An cau mày:
“Nói cách khác, ai trong các thấy Bùi Hoành Lịch cùng ai ngay khi chết?”
Đám hầu , đồng loạt lắc đầu:
“Lúc đó lầu thiếu , ngay cả thời gian rảnh cũng chẳng .”
Đột nhiên, một cô hầu trẻ lên tiếng:
“… lúc hơn tám giờ gặp Bùi ở tầng hai.”
Ánh mắt Lục Thính An lập tức dừng cô:
“Lúc đó với ai?”
“Không, chỉ một .” Cô gái trẻ khẳng định, “Bùi trông sốt ruột, nhanh. còn vô tình va ngài .”
Những hầu khác thì chằm chằm cô để xem gì bất thường, nhưng chẳng phát hiện điều gì. Có quen hơn liền hỏi:
“Hơn tám giờ thì tất cả đều đang ở lầu, cô lên tầng hai gì?”
Cô gái đỏ mặt:
“… đau bụng. Nhà vệ sinh tầng một luôn , nên mới lên tầng hai, dùng tạm phòng vệ sinh cho khách.”
Nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt cô chợt biến đổi, vội vàng xua tay phân trần:
Nam Cung Tư Uyển
“ chỉ vệ sinh thôi! Các ngài thể hỏi Đậu Đỏ, nhờ cô ca trong bếp. Từ lúc rời bếp đến khi chắc quá mười phút.”
“Ai là Đậu Đỏ?”
Trong đám đông, một cô gái nhỏ nhắn rụt rè giơ tay:
“ là Đậu Đỏ… để ý chính xác thời gian, nhưng đúng là cô trở về nhanh, chậm trễ việc gì cả.”
Lục Thính An gật đầu, tỏ ý tin lời hai .
Cô hầu trẻ thở phào, nét mặt bớt căng thẳng, kể tiếp:
“Ở cửa phòng khách, khi va Bùi , ngài đang gọi điện thoại. Sắc mặt khó coi, ngài lặp lặp với ở đầu dây bên : ‘Cho thêm một cơ hội, dám nữa…’ Đây là đầu thấy ngài chuyện bằng giọng điệu như . Cảm giác… kỳ lạ, như đang sợ hãi, nịnh bợ.”
Mọi lập tức cô chằm chằm, tin nổi.
“Cô nhầm chăng? Với phận địa vị của Bùi , ngài kiêng dè ai?”
“ đó. Bình thường khi đối tác đến bàn chuyện ăn, pha đem , rõ ràng là khác lấy lòng ngài .”
“Bùi thị hợp tác với tập đoàn lớn như Cố thị, gì mà hèn mọn?” Có kẻ còn tiện miệng bợ đỡ, cố ý nhắc đến Cố Ứng Châu, vẻ chắc chắn Bùi thị hề lép vế.
Cố Ứng Châu chỉ nhướng mắt liếc qua, bình luận.
Cô hầu nhỏ nhiều ánh mắt xoáy , mặt đỏ bừng. Cô học hành cao, năng sai chữ, nhưng lúc là lúc để bịa đặt ? Cô ngốc đến mức dựng chuyện mặt cảnh sát.
Cô vui, lập tức phản bác:
“Mắt mù! còn trẻ, tai cũng điếc! Bùi rõ ràng đang van nài trong điện thoại, bản chỉ là nhất thời hồ đồ, xin đối phương cho thêm cơ hội.”
“Hơn nữa! Lúc đó vội vàng chạy khỏi phòng, suýt nữa đụng ngài , mà ngài cũng hề nổi giận với . Các cũng thấy đó, hề vết thương nào cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/204-1.html.]
Lục Thính An đoạn , trong đầu liền thấy quen quen. Cậu về phía cô hầu gái, ánh mắt đầy ẩn ý:
“Bùi Hoành Lịch ở nhà thường xuyên đ.á.n.h các cô ?”
Cô hầu bỗng nhận lỡ lời, hoảng hốt che miệng , đôi mắt hoảng sợ như con nai nhỏ, liên tục lắc đầu.
Lục Thính An khẽ gật đầu trấn an:
“Không , cô cứ thật .”
Vấn đề liên quan trực tiếp đến hướng điều tra. Nếu như Bùi Hoành Lịch thường xuyên đ.á.n.h c.h.ử.i hầu, thì khả năng chịu nổi mà tay cũng lớn.
Cô hầu dám mở miệng, chỉ đầu sang những khác trong phòng, như cầu cứu.
Trong phòng còn mấy hầu lâu năm, việc ở nhà họ Bùi nhiều năm. Thấy ánh mắt của cô gái, một lớn tuổi chủ động lên tiếng giải thích:
“Thật cũng thường xuyên. Bùi vốn mấy căn hộ bên ngoài, tăng ca, hiếm khi về nhà. Chúng chỉ là hầu thôi, lỡ sai thì mắng vài câu, khi đá mấy cái cũng là chuyện bình thường.”
Lục Thính An hỏi tiếp:
“Anh về nhà thường xuyên đến mức nào? Trong đám hầu, ai mâu thuẫn sâu sắc với , hoặc nhắm ?”
“Không .” Người hầu lớn tuổi đáp,
“Nhiều lắm thì một tuần ngài cũng chỉ về nhà hai , thường là đêm khuya. Muốn gây thù chuốc oán cũng chẳng thời gian. Hơn nữa công việc của chúng rõ ràng, ngài cũng chẳng lý do gì để nhằm ai cả.”
Lục Thính An đảo mắt một lượt, quan sát sắc mặt đám hầu. Quả nhiên khi giải thích, hầu hết đều gật gù đồng tình. Không ai cúi đầu giấu diếm hận ý, cũng ai lộ vẻ khó chịu, tỏ vui mừng vì cái c.h.ế.t của Bùi Hoành Lịch.
Có thể thấy, tuy đối xử với hầu mấy , nhưng cũng đến mức khiến họ ôm hận thấu xương.
Vậy thì hướng điều tra vẫn đầu mối mà cô hầu gái nhắc đến kẻ bí ẩn ở đầu dây điện thoại .
Lục Thính An sang Cố Ứng Châu, hỏi:
“Có thể tra lịch sử liên lạc trong điện thoại của Bùi Hoành Lịch ?”
Cố Ứng Châu gật đầu:
“Chỉ cần tìm thấy chiếc máy mà dùng để gọi là .”
Lúc khám nghiệm hiện trường, họ thấy chiếc điện thoại nào nhưng Bùi Hoành Lịch từng rời khỏi biệt thự, nên khả năng cao vật đó vẫn ở trong nhà.
Lục Thính An hạ giọng:
“Nhìn tình hình hiện tại, bí ẩn trong cuộc gọi và Bùi Giang Chiêu đều mức độ khả nghi ngang . Tuy xuất hiện ở biệt thự, nhưng thái độ của Bùi Hoành Lịch đối với cho thấy, khả năng thuê giết.”
Không hiểu , Lục Thính An còn một linh cảm mơ hồ kẻ bí ẩn , khi chính là quen.
Cố Ứng Châu khẽ “ừ”, tỏ ý đồng tình với phân tích của .
Anh cũng đoán rằng, thể đó là một đối tác ăn của Bùi Hoành Lịch. Chỉ là trong phòng quá đông, chuyện tiện rõ với Lục Thính An, đành để lát nữa bàn riêng.
nghĩ tới việc đối phương hẳn cũng cẩn trọng, khỏi lo lắng: cho dù điện thoại gọi đến, thì việc xác định chính xác phận vẫn cực kỳ khó khăn.
“Còn một vấn đề cuối cùng.”
Quay trở chuyện chính, khi trao đổi ngắn gọn vài câu, Lục Thính An và Cố Ứng Châu dồn sự chú ý nhóm hầu. Có một việc quan trọng cần họ phối hợp rõ.
“Trong các , ai ở biệt thự lâu năm? Hãy cho chúng quan hệ giữa Bùi Giang Chiêu và Bùi Hoành Lịch thế nào.”
“Bùi nhị thiếu gia ạ?” Người hầu như chắc chắn, lặp một . Sau đó, ánh mắt liếc Lục Thính An trở nên chút khó xử.
Trong đầu họ đều hiện một cảnh quen thuộc đây, nhị thiếu gia từng chụp ảnh chung với Lục tiểu thiếu gia, trông thiết. Lẽ quan hệ giữa họ , mà bây giờ, thái độ của Lục Thính An với Bùi Giang Chiêu lạnh nhạt đến mức chẳng còn một chút quan tâm nào.
Một hầu liều lĩnh liếc thẳng , thử hỏi:
“Lục cảnh sát, các ngài… đang nghi ngờ nhị thiếu gia g.i.ế.c Bùi ?”