TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 203 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 05:27:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Đậu Khuynh Quả từ phòng chứa đồ, Chung Thấm Trúc Lục Thính An đưa căn phòng thẩm vấn phía .

 

Trước khi bắt đầu, Lục Thính An ở cửa hỏi:

“Có cùng tham gia thẩm vấn ?”

 

Hai cảnh sát là đủ. Anh hỏi thêm chỉ vì nghĩ Du Thất Nhân sẽ tò mò với cố nhân.

 

Quả thật, cô tò mò. Không ngờ ngày chạm mặt Chung Thấm Trúc nữa, mà đối phương giờ đây khác xưa , tính cách như biến thành một khác. Cô rốt cuộc những năm qua xảy chuyện gì, nhưng cân nhắc kỹ vẫn gạt bỏ ý định.

 

Vì lỡ trong quá trình thẩm vấn, Chung Thấm Trúc gì đó khiến cô bùng nổ, mà tin tức “cảnh sát tổ trọng án đ.á.n.h với nghi phạm” truyền ngoài thì chẳng khác nào mất nhiều hơn .

 

“Thôi, .” Du Thất Nhân cố tình tỏ thờ ơ, “Chuyện của cô , chẳng hứng thú. Bên giám định pháp y cần mang mảnh ly thủy tinh thu ở hiện trường về xét nghiệm, tính cùng, tiện thể thực nghiệm ở phòng thí nghiệm.”

 

định rời , Lục Thính An vội gọi:

“Bên giám định gấp, đợi chút mà. chuyện .”

 

Du Thất Nhân dừng bước: “Sao?”

 

Cậu hạ giọng, chia sẻ ngắn gọn những manh mối Tiểu Hà cung cấp:

“Tiệc tối hôm đó, bộ món ăn đều chuẩn trong biệt thự. Bên ngoài chỉ phục vụ thêm vài bàn. Khách khứa đông, thể dễ dàng bỏ cyanua bất kỳ món nào. đang nghĩ, hung thủ thế nào để đảm bảo chỉ Bùi Hoành Lịch ăn đồ độc.”

 

Du Thất Nhân lập tức phản ứng:

“Ý là, cần kiểm tra xem món nào chỉ chuẩn trong bếp biệt thự, đưa ngoài? Và những phục vụ lúc đó cũng đặc biệt chú ý?”

 

Lục Thính An cô, ánh mắt tán thưởng:

. và Ứng Châu sẽ từ mối quan hệ xã hội của nạn nhân, còn cô thì theo lộ trình ăn uống của khi chết. Sẽ đột phá.”

 

“Được, .” Du Thất Nhân đáp dứt khoát. Rồi do dự, cô thêm:

cũng việc nhờ .”

 

Lục Thính An gật đầu:

“Muốn chia cho cô bản báo cáo thẩm vấn Chung Thấm Trúc ? sẽ .”

 

Du Thất Nhân thoáng sững , đưa tay sờ mặt :

chữ lên mặt ?”

 

Cậu bật :

“Chuyện thường tình thôi, hiểu .”

 

Cô chớp mắt mấy cái, bật , khẽ đ.á.n.h một cái coi như trách nhẹ. Vừa nãy trong lòng còn vướng bận vì cảm thấy bản nhỏ nhen, bỏ qua chuyện cũ. , tâm trạng cô bỗng nhẹ nhõm hẳn.

 

“Cậu , việc đây.”

Du Thất Nhân xua tay, vui vẻ rời .

 

Trong phòng thẩm vấn, trông Chung Thấm Trúc tỉnh táo hơn hẳn so với khi ở bên ngoài.

 

Không ảo giác , nhưng Lục Thính An cảm thấy ánh mắt cợt của cô nhạt nhiều, khuôn mặt tựa như đeo một chiếc mặt nạ giả dối.

Thấy bước , cô đổi sang tư thế thoải mái, tựa lưng hờ hững.

 

“Thế nào, cảnh sát? Muốn hỏi gì thì hỏi nhanh . Đầu đau quá, về nghỉ sớm.”

 

Cố Ứng Châu lạnh giọng:

“Nếu về nhà, hết cô rửa sạch hiềm nghi .”

 

Chung Thấm Trúc nghiêng đầu, khó hiểu:

“Trên hiềm nghi gì chứ? Chẳng qua chỉ ngủ một giấc trong biệt thự, thế là biến thành nghi phạm g.i.ế.c ?”

 

Cố Ứng Châu để ý, thẳng vấn đề:

“Quan hệ giữa cô và Bùi Hoành Lịch là gì?”

 

Chung Thấm Trúc cúi đầu nghịch ngón tay, hờ hững đáp:

“Anh hỏi quan hệ nào? Về công việc, là nhân viên trong công ty, nâng đỡ, biến thành cái cây hái tiền cho . Về đời tư, là tình nhân của . Căn hộ ở cũng do mua.”

 

Cố Ứng Châu chằm chằm:

“Bùi Hoành Lịch c.h.ế.t , nhưng cô chẳng hề tỏ bất ngờ đau buồn.”

 

Chung Thấm Trúc phản bác:

“Cảnh sát, bất ngờ? Lúc Tiểu Dĩnh gọi dậy và tin Bùi Hoành Lịch chết, sốc xong . Chẳng lẽ để chứng minh mới tin, còn diễn cảnh ngã quỵ lóc mặt các ?”

 

Nói , cô khẽ nhếch môi đỏ, bộ mặt giật giả vờ, nhướng mày khiêu khích:

“Như đủ chân thực ?”

 

Cố Ứng Châu nhíu mày, trong lòng vui.

 

Ngoài mặt Chung Thấm Trúc hỏi thì trả lời, lời lẽ nhiều hơn mức cần thiết, nhưng giọng điệu châm chọc, chẳng hợp tác chút nào. Người khác thẩm vấn thì dè chừng từng câu, cô thì cố tình ngược.

 

Cô tiếp tục:

“Anh sai, c.h.ế.t quả thực buồn.”

 

“Vậy hai tình cảm?”

 

Nghe , Chung Thấm Trúc bật mỉa mai:

“Tình cảm ư? Giữa chỉ là giao dịch theo nhu cầu. Đừng mang chữ ‘cảm tình’ trò , thứ đó quá xa xỉ.”

 

Người , từng là vợ chồng thì cũng chút nghĩa tình. Phụ nữ thường cảm tính, dễ mềm lòng. Chung Thấm Trúc đặc điểm . Với cô, thứ từ đàn ông là danh vọng và tiền bạc, đổi thể. Tình cảm ngoài phạm trù giao dịch .

 

Hơn nữa, với loại đàn ông như Bùi Hoành Lịch thì gì đến tình cảm? Tình cảm của quá rẻ rúng, hôm nay cho cô, mai cho một ả trẻ khác. Chẳng lẽ cô tranh giành như Đậu Khuynh Quả?

 

Chung Thấm Trúc còn là cô gái non dại bảy tám năm mơ dựa đàn ông. Giờ đây, cô thậm chí chẳng còn đàn ông nữa. Trong mắt cô , chỉ chính mới mang cảm giác an .

 

Lục Thính An vẫn im lặng quan sát. Càng , càng thấy cô đặc biệt.

Theo lời Du Thất Nhân, Chung Thấm Trúc từng thích chen chuyện tình cảm khác để tìm kiếm sự tồn tại, tìm đồng cảm thẳng thừng hơn là thích “kẻ thứ ba”. Đó là một loại hành vi bù đắp quá mức, xuất phát từ sự thiếu hụt tình cảm gia đình.

 

Người như thường để ý ánh mắt khác, nhất là đàn ông. hiện tại, thấy điều đó ở cô.

Thái độ với Bùi Hoành Lịch là khinh miệt, c.h.ế.t cũng chẳng liên quan gì đến . Trong phòng thẩm vấn, cô hề cố gắng vẻ quyến rũ trò, trái năng thẳng thắn, phơi bày hết một mặt trần trụi của bản , quan tâm ánh của họ.

 

Điều trái ngược với hình tượng “ xanh” trong miệng Du Thất Nhân, khiến gần như thể nối kết hai hình ảnh một.

 

Vậy rốt cuộc mấy năm nay cô trải qua những gì mà đổi đến thế?

Trong lòng Lục Thính An dấy lên một chút tò mò.

 

Còn Cố Ứng Châu vẫn tiếp tục truy vấn:

“Trước khi Bùi Hoành Lịch chết, cô gặp ?”

 

“Không.” Chung Thấm Trúc đáp ngay, hề suy nghĩ.

 

Cố Ứng Châu nheo mắt, định hỏi tiếp thì cô chen ngang:

“Vậy… c.h.ế.t lúc nào?”

 

“8 giờ 32 phút.” Cố Ứng Châu trả lời chính xác.

 

Chung Thấm Trúc bĩu môi:

“Chính xác thật. lên phòng nghỉ ở tầng ba 8 giờ. Vào phòng thì còn gặp nữa. Dù quan hệ giữa chúng thế nào, thì hôm nay cũng là tiệc sinh nhật bà cụ Diệp. Anh thể bỏ mặc bao nhiêu khách khứa mà công khai tìm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/203-2.html.]

 

“Khoảng 8h gặp . Lúc đó, từ tầng hai lên tầng ba, hầu dẫn tới gần cuối hành lang, ngay phòng . Chúng chỉ tình cờ chạm mặt, thời gian chênh với lúc tử vong đến nửa tiếng. Như thì chắc chắn liên quan gì đến chứ? Người hầu đưa về phòng thể chứng, ngoài việc sắp xếp phòng, thêm với câu nào.”

 

Chung Thấm Trúc năng rành mạch, Cố Ứng Châu cũng nghi ngờ lời cô.

Thực tế, phía hầu cũng xác nhận . Cô hiềm nghi, nhưng bề ngoài thì thời gian gây án, động cơ g.i.ế.c cũng mơ hồ.

 

Phòng cô ở ngay bên căn phòng nơi Bùi Hoành Lịch rơi xuống, sự trùng hợp quá mức khó tránh khiến ngờ vực.

 

Không moi thêm manh mối gì hữu dụng từ Chung Thấm Trúc, khi cho cô rời , Lục Thính An vẫn hỏi thêm một câu:

 

“Bùi Hoành Lịch g.i.ế.c ngay đầu cô, lúc đó cô thấy động tĩnh gì ? Hoặc là thấy tiếng cãi vã của với khác?”

 

Cơ thể Chung Thấm Trúc khẽ cứng , nét mặt cuối cùng cũng lộ dáng vẻ một nhân chứng tại hiện trường án mạng nên .

 

Cô kinh ngạc mở to mắt:

“Ngay đầu ? Có lẽ lúc đó ngủ quá say, nên chẳng thấy gì. Nói thì lúc ngã xuống, còn rơi ngang cửa sổ phòng đang nghỉ?”

 

Lục Thính An gật đầu:

“Từ góc độ trọng lực mà xét thì đúng là như .”

 

“À…” Chung Thấm Trúc càng thêm ngạc nhiên.

 

Lục Thính An thu ánh mắt , đặt tay xuống bàn:

“Tạm thời còn gì hỏi. Chung tiểu thư, cô thể ngoài.”

 

Chung Thấm Trúc hỏi thêm, chống ghế lên. Ra đến cửa, cô đầu hỏi:

thể đưa trợ lý của về cùng ?”

 

Lục Thính An nghiêng đầu :

“Cô và trợ lý quan hệ khá thiết?”

 

Bàn tay Chung Thấm Trúc dừng một nhịp tay nắm cửa, cô đầu:

“Việc liên quan đến trợ lý ? Theo , thể chứng minh cô luôn ở bên hồ bơi, từng rời .”

 

Lục Thính An mỉm :

“Đừng căng thẳng, chỉ thuận miệng hỏi thôi.”

 

Chung Thấm Trúc khẽ “” một tiếng:

và cô vẫn cùng , cô chăm lo cho sinh hoạt hằng ngày của , chu đáo.”

 

Lục Thính An gật gù:

, cô quan tâm đến cô. Khi Đậu Khuynh Quả tay với cô, cô chẳng do dự mà che chắn ngay mặt.”

 

Chung Thấm Trúc đáp, nhưng khóe môi nhếch nhẹ. Tuy cô nhanh chóng thu nụ , Lục Thính An vẫn để ý thấy.

 

thể chứ?”

 

Lục Thính An khoát tay.

Chung Thấm Trúc liền mở cửa bước .

 

“Lạch cạch” khi cánh cửa khép , Lục Thính An liền ngã vật xuống vai Cố Ứng Châu. Khuôn mặt lạnh lùng của Cố Ứng Châu dần tan biến, ánh mắt dịu hẳn . Anh ôm chặt trong lòng.

 

Lục Thính An dựa đầu n.g.ự.c , tiếng tim đập vững vàng, như tiếp thêm sức sống.

 

Cánh tay còn của Cố Ứng Châu nâng lên, dịu dàng xoa huyệt thái dương cho , từng nhịp chậm rãi xua bớt cơn đau đầu.

 

Lục Thính An thở dài một :

“Cả rã rời, hôm nay mệt mỏi quá, còn đau đầu.”

 

Cố Ứng Châu dịu giọng:

“Về nhà để xoa cho em thoải mái.”

 

“Chân cũng mỏi nhừ.”

 

Ánh mắt Cố Ứng Châu thoáng đau lòng:

“Anh sẽ xoa.”

 

“Eo cũng ê ẩm.” Lục Thính An đằng chân lân đằng đầu.

 

Nói xong, ngẩng đầu, lập tức va ánh mắt sâu thẳm của Cố Ứng Châu.

 

“…” Ký ức nhanh chóng ùa về, nhớ bàn tay yên phận từ eo lén lút dò lên.

 

Chột , Lục Thính An tránh ánh mắt :

“Thôi, hình như cũng mệt lắm.”

 

Cố Ứng Châu dễ dàng bỏ qua, vòng tay siết chặt eo , ngón tay khẽ vuốt ve qua lớp áo:

“Còn chỗ nào khó chịu thì cứ .”

 

“… Không .”

 

Cố Ứng Châu khẽ :

“Được, để về nhà tính.”

 

Chỉ đôi ba câu bông đùa, Lục Thính An khiến khí nặng nề tan biến. Trong lòng Cố Ứng Châu, bực dọc cũng dần biến mất, thậm chí bắt đầu tưởng tượng vài hình ảnh tiện .

 

Song, quên việc chính, liền hỏi:

“Em thấy Chung Thấm Trúc khả nghi ?”

 

“Khó .” Lục Thính An đáp, tựa , tiếp tục hưởng thụ.

 

“Anh để ý lúc nãy cô tin Bùi Hoành Lịch c.h.ế.t ngay đầu ? Phản ứng ngạc nhiên quá mức.”

 

Cố Ứng Châu gật nhẹ:

“Ý em là cô diễn?”

 

Lục Thính An phân tích:

“Người khi bất ngờ thường chỉ hoảng loạn trong chớp mắt. Không từng trải qua , lúc nhỏ ai đó cửa dọa cho hết hồn, cảm xúc kinh hãi cũng chỉ thoáng qua thôi.”

 

Cố Ứng Châu bình thản đáp:

“Lúc nhỏ chẳng ai dám dọa .”

 

Phó Dịch Vinh thì từng thử, nhưng quá ngốc nghếch, kịp dọa tự lộ tẩy.

 

Nam Cung Tư Uyển

Trong lòng Lục Thính An chỉ thầm trợn mắt: đúng là quá thích màu.

 

Không vạch trần, tiếp tục giảng giải như thầy giáo:

“Phản ứng sợ hãi của Chung Thấm Trúc kéo dài mấy giây. Điều đó nghĩa gì?”

 

Cố Ứng Châu phối hợp:

“Nghĩa là cô cố tình kiểm soát biểu cảm, phần diễn kịch?”

 

“Bingo!” Lục Thính An vỗ tay , hài lòng. “Với , em cảm giác Chung Thấm Trúc và ‘ cướp bạn trai’ trong lời Perla chắc chắn là cùng một. Mấy năm nay chắc chắn xảy nhiều chuyện , đáng để điều tra…”

 

Loading...