TIỂU THIẾU GIA HÔM NAY CŨNG BỊ BẮT ĐI TRA ÁN - 203 (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 05:26:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa trở văn phòng, khi bắt tay xét nghiệm, Tiểu Hà lập tức gọi điện cho nhóm của Lục Thính An.

 

Cậu rõ, ai chắc bên phía hiện trường cảnh sát sẽ còn tiến hành bao lâu. Nếu lúc đang chìm trong công việc phân tích mà bên rút hết , đến khi kết quả xét nghiệm đưa chạy lấy chứng cứ nữa thì chỉ tổ lãng phí thời gian. Chưa kể, đúng như Sầm Khả Dục , kéo dài càng lâu thì hung thủ càng cơ hội xóa sạch dấu vết phạm tội.

 

Thế nên quyết định gọi điện trao đổi với Tổ Trọng Án, ít nhất để bọn họ giữ chân nghi phạm ở hiện trường cho đến khi kết quả.

 

Vấn đề là của Lục Thính An. Hình như vị cảnh sát cũng từng để liên lạc trong hồ sơ, dữ liệu nội bộ của sở cảnh sát cũng ghi chép. Cuối cùng, Tiểu Hà đành bấm của Cố Ứng Châu. May mắn , máy chính là Lục Thính An lẽ bởi hai họ vẫn luôn cùng điều tra.

 

Sau khi lải nhải thuật bộ cuộc đối thoại với Sầm Khả Dục, Tiểu Hà tổng kết:

“Trước mắt manh mối giá trị chỉ mới dừng ở mức . Cảnh sát Lục, phiền cố gắng ở nhà nạn nhân thêm một thời gian nữa. bên ít nhất cũng mất một tiếng mới kết quả xét nghiệm.”

 

Đầu dây bên , Lục Thính An chỉ khẽ “ừ” một tiếng.

 

Tiểu Hà hỏi:

“Còn các đồng sự khác của chúng , khi nào họ thể về? nghĩ bên sở cảnh sát cũng cần thêm hỗ trợ.”

 

Nghe , Lục Thính An ngẩng đầu. Ngay cửa thang lầu đối diện, hai phụ nữ đang im lặng đó. Trong lòng thoáng lóe lên một nỗi mâu thuẫn.

 

Nên thế nào để giữ thái độ bình tĩnh, khiến Du Thất Nhân hiểu lầm? Trong vai trò một cảnh sát, ở tình huống nhạy cảm thế , nếu tỏ rõ lập trường thì cũng lắm

Nam Cung Tư Uyển

 

“Tiểu Hà, hiện trường còn nghi phạm quan trọng cần thẩm vấn. Người của Ngân Kiểm Khoa khi nào về, sẽ nhắn họ báo kết quả cho . Trước cứ , cúp máy đây.”

 

Nói xong, Lục Thính An vội vã bấm nút cắt liên lạc.

 

Trong điện thoại chỉ còn tiếng tút tút ngắn ngủi, Tiểu Hà gãi đầu lẩm bẩm:

“Nghi phạm quan trọng? Chẳng lẽ là hung thủ?”

 

Nếu thật sự bắt hung thủ trong thời gian ngắn thế thì mấy. Như họ cũng cần Tết nhất vẫn còn chạy tới chạy lui ở sở cảnh sát thêm giờ. Ai, mai còn chúc Tết họ hàng nữa, đó vốn là dịp hiếm hoi cả năm mong chờ. Giờ thì chắc còn thời gian…

 

Ở cửa cầu thang nhà họ Bùi, Du Thất Nhân ngờ sẽ chạm mặt Chung Thấm Trúc trong cảnh .

 

Đã nhiều năm gặp, gương mặt phụ nữ dường như hề in dấu thời gian, chỉ là sự giàu sang khắc rõ nét ngoài. Chung Thấm Trúc trông còn rạng rỡ hơn hồi đại học, dáng mảnh mai đổi, da dẻ thêm phần tươi tắn. Ngày xưa, cô luôn mang vẻ xanh xao, yếu ớt như thiếu chất dinh dưỡng; bây giờ thì khác, khí chất toát lên vẻ sang trọng. Một chiếc váy thiết kế vặn, phụ kiện đầy đủ, biệt thự xa hoa cũng chẳng hề lạc điệu.

 

“Perla?”

 

Chung Thấm Trúc cũng bất ngờ chẳng kém. Có lẽ uống nhiều, ánh mắt cô mơ hồ, chớp liên tục để cho rõ gương mặt mắt. Khi chắc chắn lầm, cô liền tươi, thoải mái chào hỏi:

 

thật . Mình còn tưởng hoa mắt. Cậu vẫn nhớ chứ? Chung Thấm Trúc đây, hồi đại học chúng còn ở chung ký túc xá.”

 

tỏ vui mừng khi gặp , để ý đến gương mặt ngày càng khó chịu của Du Thất Nhân.

 

“Chúng bao lâu gặp nhỉ? Hình như từ khi nghỉ học vì bệnh là chẳng còn liên lạc nữa.” Ánh mắt cô thoáng hoài niệm, giọng chậm rãi mềm mại: “Sau bước chân xã hội, mới nhận thời gian đại học mới thật sự vô lo vô nghĩ… Bên cạnh một bạn như .”

 

Du Thất Nhân: “……”

 

Cô nghiến răng. Tại tai thể đóng như miệng? Nếu thì cô chẳng chịu đựng mấy lời sến súa giả tạo .

 

Trong khoảnh khắc , Du Thất Nhân chợt nhớ câu của Lục Thính An ngày : “Làm bạn với loại như Chung Thấm Trúc, chẳng khác nào giẫm một đống phân dẫm xong thì dính mãi, gạt , chỉ thấy ghê tởm thêm.”

 

Cô ghét cay ghét đắng, xen lẫn chút cảm giác khó hiểu.

 

Ngày xưa, khi tình bạn tan vỡ, Chung Thấm Trúc từng tỏ thái độ khinh miệt: cho rằng nếu bỏ rơi thì nên điều mà rút lui, chứ cố níu kéo để coi như kẻ thứ ba. Cô thậm chí còn bóng gió với những xung quanh, khiến ai cũng Du Thất Nhân bằng ánh mắt xa lánh.

 

Một vết rạn nứt sâu đến , thời gian thể xóa sạch? Sao thể gặp mà tươi như từng chuyện gì?

 

Chỉ hai khả năng. Một, Chung Thấm Trúc vẫn ôm ẩn ý, giả vờ thiện để tìm cơ hội hãm hại. Hai, trong thời gian xa cách, biến cố nào đó đổi tính cách cô .

 

Du Thất Nhân nghiêng hẳn về khả năng đầu tiên. Bởi vì cô thật sự căm ghét phụ nữ . Không chỉ vì cướp bạn trai của , mà còn vì sự phản bội khi ngày , cô từng coi đối phương là bạn để thể tin tưởng mà thổ lộ lòng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/203-1.html.]

 

Trong lúc Chung Thấm Trúc đang chuyện với Du Thất Nhân, cô trợ lý vẫn bên cạnh quan sát. Trợ lý họ Trần, tên Trần Hiểu Dĩnh, chính là lên lầu gọi Chung Thấm Trúc xuống. Ai ngờ gặp phát hiện, hóa nghệ sĩ của là bạn cũ của nữ cảnh sát .

 

Ánh mắt qua mấy giữa hai , Trần Hiểu Dĩnh càng cảm thấy bầu khí bình thường, bèn khẽ ghé sát tai Chung Thấm Trúc thì thầm:

“Thấm Trúc, chị với vị … quen ?”

 

Chung Thấm Trúc bật , chẳng hề giấu giếm:

thế, chúng là bạn học đại học, còn từng ở cùng phòng hai năm, quan hệ thiết. Sáu bảy năm , thể gọi là chị em thiết rời nửa bước.”

 

Trần Hiểu Dĩnh thoáng ngẩn , đó ánh mắt hiện rõ vẻ bất ngờ lẫn ngưỡng mộ:

“Hóa chị Thấm Trúc học cảnh sát ? Lợi hại thật.”

Đôi mắt cô gái trẻ sáng lấp lánh, trông đầy kính nể đối với đang theo. Rồi thở phào một :

“Vậy thì … Nếu cảnh sát chắc chắn sẽ tin chị. Bởi vì nhà họ Bùi với cảnh sát… hình như đều đang nghi ngờ chị g.i.ế.c …”

 

Nụ nơi khóe môi Chung Thấm Trúc khẽ tắt , cô liếc Du Thất Nhân một cái, giọng điệu mơ hồ:

“Thật giữa và Perla chỉ là chút hiểu lầm thôi.”

 

Trần Hiểu Dĩnh sầm mặt xuống, thoáng chán nản.

 

Chung Thấm Trúc vỗ nhẹ đầu cô trợ lý, giọng điệu đổi sang trấn an:

“Cô lo cái gì chứ? Người khác nghi ngờ thì , chẳng lẽ thật sự là kẻ g.i.ế.c ? ngốc đến mức tự tay xử lý kim chủ của . Anh hứa sẽ nâng lên vị trí Thiên hậu, còn cưới nữa …”

 

lúc , Lục Thính An bước gần, khéo thấy trọn vẹn câu .

 

Cùng lúc đó, từ phòng chứa đồ, Đậu Khuynh Quả kẻ lén nãy giờ bỗng như một cơn gió lao thẳng ngoài.

 

“Tiện nhân! Mày cũng dám mạnh miệng như thế!”

Đậu Khuynh Quả từng chạy nhanh đến . Cơn phẫn nộ khiến cô bộc phát tiềm lực, chỉ thoáng chốc chắn ngay mặt Chung Thấm Trúc. Cánh tay vung lên thật cao, giáng thẳng xuống gương mặt đối phương:

“Một kẻ chen chân tình cảm khác, cũng xứng mở miệng đến chuyện cưới gả ?”

 

Cái tát mạnh đến nỗi mang theo cả cơn gió rít qua.

 

Đứng ở vị trí của Du Thất Nhân, thật thể ngăn . khi phát hiện sắp đ.á.n.h là Chung Thấm Trúc, cô do dự một nhịp. Chính một giây chần chừ khiến cơ hội vụt mất, chắn cũng kịp nữa.

 

Trần Hiểu Dĩnh sững sờ, song vẫn c.ắ.n răng lao lên chắn Chung Thấm Trúc, bảo vệ cô bằng giá. Cô nhắm chặt mắt, chuẩn đón lấy cú đánh… nhưng cơn đau đến. Trái , tiếng hít đau của Đậu Khuynh Quả vang lên.

 

Trần Hiểu Dĩnh dè dặt hé mắt, liền thấy Đậu Khuynh Quả dừng ngay mặt , cách đầy nửa thước. Cánh tay đang giơ cao một bàn tay mảnh khảnh kìm chặt. Cô cố sức giật , nhưng tài nào thoát .

 

Trần Hiểu Dĩnh đầu , chỉ thấy nụ nơi môi Chung Thấm Trúc biến mất, đó là gương mặt lạnh lùng, bàn tay cứng rắn giữ chặt lấy đối thủ.

 

“Chung Thấm Trúc, thả cô !”

Du Thất Nhân căng thẳng, mắt rời đối phương, cơ thể theo phản xạ thủ thế phòng . Chỉ cần Chung Thấm Trúc bất cứ động tác nào gây tổn hại đến Đậu Khuynh Quả, cô sẽ lập tức lao tới.

 

“Cô đang mang thai. Nếu dám hại cả lẫn con, cô sẽ tù đấy.”

 

Chung Thấm Trúc vốn chẳng sợ loại uy h.i.ế.p . Có thai thì ? Bụng bông gòn, thương là thương ngay . Hơn nữa, chính phụ nữ đó chủ động xông đến định đ.á.n.h cô.

Nếu là thường ngày, cô sớm hạ gục kẻ dám thách thức . thấy vẻ mặt nhăn nhó vì đau của Đậu Khuynh Quả, cô vẫn kìm , chỉ nhân lúc buông tay liền hất sang bên. Lực mạnh, đủ để tránh rắc rối.

 

Du Thất Nhân dễ dàng đỡ lấy Đậu Khuynh Quả đang loạng choạng lùi về . Giữ , cô nhíu mày cảnh cáo:

“Đậu tiểu thư, ân oán riêng thì tự giải quyết với . Bùi Hoành Lịch mới c.h.ế.t lâu, hung thủ thật sự còn lẩn trong bóng tối. Cô gây náo loạn lúc chỉ cản trở tiến độ điều tra của cảnh sát thôi.”

Dừng một chút, giọng cô càng nghiêm:

“Vừa nếu cô thực sự thương, chính bản cũng chịu một nửa trách nhiệm. Hy vọng cô hiểu cái đạo lý đơn giản đó.”

 

Đậu Khuynh Quả mới c.h.ử.i Chung Thấm Trúc là “tiện nhân”, giờ Du Thất Nhân lấy chính từ đó ném ngược . Ý tứ tuy khác, nhưng cũng đủ mặt cô tái xanh vì tức.

Nghĩ đến đối phương từng là cảnh sát, bản chỉ là một thai phụ, rõ ràng thể đối đầu, Đậu Khuynh Quả chỉ hừ lạnh một tiếng bất mãn lùi sang một bên.

 

Du Thất Nhân vẫn nhíu mày, ánh mắt quét qua Chung Thấm Trúc và Trần Hiểu Dĩnh, trong lòng dấy lên cảm giác khó hiểu.

Lâu gặp thôi, thực sự con đổi quá nhiều?

Loading...