Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu sư muội nói Thần kinh cũng là Thần - Chương 459: Đáng ghét, ta bị bọn họ cướp đến mười ba lần!

Cập nhật lúc: 2025-05-18 15:46:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâu Song vừa trở về Thượng Ma Tông thì đằng sau bỗng xuất hiện một luồng ma khí, sau đó cả người nó bị nhấc bổng lên.

Ma Tam từ từ bước ra từ bóng tối, nhìn chằm chằm vào nó và nói: “Ngươi đã học được tinh túy của Hạng Nhiên rồi đó.”

Cổ Lâu Song bị ma khí siết chặt, mặt đỏ bừng, các mạch m.á.u gần như sắp vỡ ra khỏi da.

Khi Lâu Song sắp ngạt thở, Lý Nhất Khiếu dẫn theo các lão ma tu kịp thời đến.

“Ma Tam đại nhân, đây là người mà tông chủ chúng ta đã cứu, xin giơ cao đánh khẽ.”

“Hạng Nhiên có thể cứu, vậy ta không thể g.i.ế.c sao?”

Lý Nhất Khiếu không trả lời, chỉ chắp tay nói: “Trước khi bế quan, tông chủ đã dặn dò phải bảo vệ mạng sống của nó đến ba lần. Gần đây tông môn bề bộn nhiều việc nên có chút sơ suất với nó.”

Hắn ta dừng lại một chút rồi nói: “Không biết nó đã chọc gì đến đại nhân. Sau khi hỏi rõ nguyên do, ta nhất định sẽ bảo nó xin lỗi đại nhân.”

Ma Tam nheo mắt nhìn về phía nhóm người đông đảo đối diện, rõ ràng là Lý Nhất Khiếu đã cố tình gọi tất cả các lão ma tu đến.

Nhóm người này thật sự trung thành với Hạng Nhiên.

Hắn ta từ từ buông tay, để Lâu Song rơi xuống đất, ho khan không ngừng.

Rồi hắn ta nói với giọng điệu lạnh lẽo: “Chỉ là một đứa trẻ mà thôi, ta cũng không để tâm. Nhưng bên ngoài có nhiều Linh tu, tốt nhất là các ngươi cứ giữ nó ở lại trong tông môn, nếu không may có chuyện gì xảy ra bên ngoài thì có lẽ các ngươi cũng không chắc thủ phạm là ai đâu.”

“Đa tạ Ma Tam đại nhân đã chỉ điểm.”

Lý Nhất Khiếu lập tức bế Lâu Song lên, dẫn các ma tu quay người rời đi.

Trong phòng ngủ, Lâu Song nhìn bản thân trong gương đồng, nhìn vào vết thâm trên cổ rồi lục lọi trong ngăn kéo của bàn trang điểm.

Nhưng vũ khí của ma tu đều là mới có gần đây, thuốc chữa thương thì càng không có.

Lúc này, trong đầu nó vang lên một giọng nói quen thuộc.

“Sau này đừng ý can thiệp, chỉ cần nói với Lý Nhất Khiếu, hắn sẽ lo liệu.”

“Ta sợ không kịp.”

“Nếu có lần sau, Ma Tam nhất định sẽ g.i.ế.c ngươi, người thông minh không bao giờ trực tiếp đối đầu với hắn ta.”

“Không phải tỷ cũng đối đầu trực tiếp với Ma Tam sao? Đến giờ hắn ta vẫn rất kiêng kị tỷ.”

“Trước đây ta cũng đã ẩn nhẫn rất lâu, phải làm không ít việc cho hắn ta.”

Lâu Song giật mình, tò mò hỏi: “Không phải ngài là Ma tộc sao? Ma Tam điên lên còn g.i.ế.c cả người trong tộc mình nữa à?”

Câu nói này khiến căn phòng im lặng một thời gian dài.

Lâu Song không biết tại sao đối phương lại im lặng, họ đều truyền rằng tông chủ là đại ma do thiên địa sinh ra, còn mạnh hơn cả Ma Tam, suy cho cùng chỉ có nàng ta mới có thể kiểm soát Địa Sát Ma Thạch.

Thấy đối phương mãi không lên tiếng, Lâu Song đành phải chuyển đề tài: “Tông chủ, công pháp của tỷ sửa đến thế nào rồi? Bây giờ ta có thể chính thức tu luyện không?”

Sau sự việc này, chắc chắn nó không thể ra ngoài được nữa, không ra ngoài thì phải tìm việc gì đó để làm.

Hạng Nhiên lạnh lùng đáp: “Vẫn có khả năng tẩu hỏa nhập ma.”

“Ta nghe nói tỷ hoàn toàn không cần công pháp cũng có thể tu luyện ma khí, có lẽ đây chính là vì sao tỷ không tìm ra vấn đề. Ta sẽ bắt đầu tu luyện từ đầu, chắc chắn sẽ biết vấn đề ở đâu.”

Lâu Song chờ một hồi lâu cũng không nhận được phản hồi từ đối diện, cầu xin: “Ta nhất định sẽ nghiêm túc tu luyện, ta đã xem cuốn Ngô Đạo Nghịch Linh kia rồi. Linh tu bình thường đã bắt đầu tu luyện từ ba tuổi, ta… ta đã tụt hậu rất nhiều năm rồi.”

Lại một lúc nữa, đối phương cuối cùng cũng trả lời: “Được, ta sẽ truyền công pháp cho ngươi.”

Lâu Song vui mừng, lập tức đi đến ghế mềm ngồi khoanh chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-su-muoi-noi-than-kinh-cung-la-than/chuong-459-dang-ghet-ta-bi-bon-ho-cuop-den-muoi-ba-lan.html.]

Trong lúc đó, trong Vạn Phật Tông, Bạch Vi tức giận đi qua đi lại.

“Đã thẩm vấn rồi, họ đã bị hạ Cấm thanh chú từ lâu, không thể hỏi ra được gì cả.”

Bạch Vi cười lạnh một tiếng: “Chắc chắn là tên Ma Tam già cỗi kia lại âm thầm quậy phá rồi. Tức c.h.ế.t đi được, nếu không có Minh Huệ nhắc nhở thì chắc chắn ma tu đã đánh nhau với Linh tu rồi, mà một khi đánh nhau thì chắc chắn không thể kiểm soát nổi.”

Minh Huệ và Tịch Họa đứng bên cạnh nghe Bạch Vi khen ngợi một cách gián tiếp thì không khỏi mỉm cười.

“Chúng ta không muốn dây dưa quá nhiều với ma tu chính là để chuẩn bị cho việc đối phó với Ma Sát. Ma Tam là người của Ma tộc, chắc chắn sẽ không muốn thấy chúng ta yên ổn như vậy.” Độ Chân phân tích.

Vinh Mặc Hi siết c.h.ặ.t t.a.y vào ghế, mím môi: “Trong số những người đó có cả tán tu trong Liên minh tán tu, ta thật sự không biết quản lý Liên minh như thế nào... Đây là lỗi của ta, ta đã không nhận ra.”

Nghe vậy, Bạch Vi lập tức ngồi lại gần, nắm lấy cánh tay nàng ấy, an ủi: “Không sao, có chuyện gì thì cứ tìm...”

Nói đến đây, nàng ấy ngượng ngùng gãi mũi.

“Thật ra ta cũng không giỏi chuyện này nhưng ngươi có thể hỏi Tam Thanh sư huynh và Độ Chân sư huynh. À, không phải cái tên Khương Thanh Dương của Khương gia đang ở đây sao. Trước đây hắn là thiếu chủ của Khương gia, hắn là rất quen thuộc với những chuyện này, ngươi có thể tìm hắn nhiều hơn.”

“Lần trước có tán tu gây rối, ta không kìm được đã đánh hai người đó bị thương, kết quả là họ đều nổi loạn, cuối cùng phải nhờ là Khương Thanh Dương đứng ra hòa giải. Hiện tại mọi chuyện trong Liên minh đều dựa vào hắn và Khương Tử Lan, nhưng họ chỉ có hai người, tán tu người thì đông mà phức tạp, những mâu thuẫn của các phái trước đây cũng nhiều.”

Vinh Mặc Hi nói, sắc mặt có chút xấu hổ.

Bạch Vi nghe vậy thì nhíu mày: “Ngươi như vậy không được, thời gian dài sẽ khiến lòng người đều hướng về người của Khương gia, ngươi là minh chủ, ngươi phải thu hút lòng người về phía mình.”

Vinh Mặc Hi cúi đầu: “Nhưng ta thật sự không giỏi những chuyện này, ta không biết phải quản lý họ như thế nào.”

Ngay cả những mối quan hệ trước đây của Vinh gia nàng ấy cũng phải ghi chép lại.

Hiện tại thực sự có tâm mà không có lực.

Tam Thanh suy nghĩ một chút: “Liên minh tán tu mới thành lập chưa được bao lâu, lòng người không đồng nhất là chuyện bình thường. Ngày khác để Độ Chân dẫn đệ tử đến Liên minh tỷ thí, đồng thời giúp ngươi chọn hai trưởng lão quản lý.”

Vinh Mặc Hi vội vàng gật đầu.

Thu Vũ Miên Miên

Thấy Bạch Vi và Vinh Mặc Hi đều hơi thất thần không tập trung, Độ Chân lại mỉm cười an ủi:

“Chuyện này không gấp, đã có ma tu đến báo tin thì chứng tỏ nội bộ ma tu vẫn chưa hoàn toàn bị Ma Tam kiểm soát. Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn, chúng ta chắc chắn sẽ chống đỡ được cho đến khi đám người tiểu sư muội trở về.”

Bạch Vi thở dài một hơi, quay đầu nhìn ra bầu trời bên ngoài.

Lẩm bẩm: “Hy vọng vậy, Trúc Tử, các ngươi hãy nhanh chóng trở về cứu chúng ta nhé.”

Ngoại vực

Ba năm sau

Tất cả những Thiên Mệnh giả sống sót lần lượt tập trung quanh vùng đất chúc phúc.

“Đám người đó giống như thổ phỉ vậy. Thật đáng ghét, chỉ trong ba năm mà ta đã bị họ cướp đến mười ba lần!”

“Mười ba lần mà vẫn chưa rút ra bài học?”

“Rút rồi, làm sao mà không rút, thấy họ là ta quay đầu chạy ngay, đồ đạc cũng không cần, dù sao cuối cùng cũng chỉ là công cốc. Nhưng họ cũng thật sự giữ chữ tín, đưa đồ là có thể đi, thật sự không ra tay.”

“Sao nghe các ngươi nói nhiều như vậy mà không thấy các ngươi kể về việc chín người đó gặp nhau như thế nào, từng người từng người đều xấu tính như vậy, họ cướp bảo vật mà không có nội chiến sao?”

“Họ đến từ cùng một vị diện, nội chiến cái gì? Trước đây có một cao thủ dùng  Thiên Hàng Thần Lộ cửu giai dụ dỗ. Ngươi đoán sẽ thế nào, cuối cùng bị họ chơi một vố dồn dập.”

Những Thiên Mệnh giả xung quanh nghe câu này lập tức biến sắc, ai nấy đều rất kinh ngạc.

Thật sự không thể trách họ ngạc nhiên, có thể sống đến cuối cùng, đồng bọn cũng không mất một ai thì thật sự là hiếm có.

Dù sao mặc dù chín người đều đến từ cùng một vị diện nhưng trước khi đến ngoại vực đều là người lạ, ai mà không có chút ý nghĩ riêng?

Trong hoàn cảnh như vậy, những đồng đội tình nghĩa hơn vàng này lại càng hiếm hoi hơn.

 

Loading...