Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 339: Đến chết đi

Cập nhật lúc: 2025-11-15 11:33:43
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc đôi bên giằng co, Tô Chước phát hiện tốc độ dung hợp Khí Vận đang tăng nhanh, sự suy yếu đối với công pháp cũng mạnh hơn một chút.

Tô Chước một dự cảm, công pháp thể suy yếu đến chỉ còn bảy thành sức mạnh.

Linh lực vẫn còn, nhưng sự gia trì của Thái Cổ Thù Tiên Kinh giảm xuống, nếu đối phó với Ma Ảnh nàng sẽ chật vật hơn bây giờ.

Tô Chước còn một lựa chọn khác, là gọi Tiểu Hôi đến đánh.

triệu hồi Chân Long ở trường hợp , quả thực quá phô trương, còn thể dẫn đến phiền phức, Tô Chước ý định gây sự chú ý.

Đánh lâu như , Tô Chước xem như quen Ma Ảnh một cách đơn phương, bỗng nhiên nhớ tới trận linh trong Thí Luyện Cốc, dù cả hai đều đ.á.n.h nàng ác.

Khác biệt là, cử chỉ của Ma Ảnh đôi khi lộ sự tùy hứng mang tính .

Tô Chước khẽ động tâm niệm, thừa dịp nó tay, nhanh chóng , ôm hy vọng: "Đợi lát nữa đ.á.n.h ?"

"Những Ma tộc cũng g.i.ế.c , ngươi đ.á.n.h mệt là để bọn họ lên ?"

Nếu Ma Ảnh giống , Tô Chước tin nó thích xem náo nhiệt.

Một tiểu cô nương như nàng Ma tộc vây quanh tấn công thú vị bao, xem xong đ.á.n.h ?

Thu Vũ Miên Miên

Biết cần Ma Ảnh tự động thủ nàng c.h.ế.t .

Tô Chước thành khẩn : "Ta giải quyết xong Thiên Ma đến chơi với ngươi, thật đấy."

Ầm!

Ma khí đột ngột ập đến đá chân Tô Chước nứt toác, nàng sớm cảm nhận , ảnh xuất hiện ở chỗ khác, vị trí chỉ còn hố sâu đen ngòm, phần rìa cháy đen.

Tung một chiêu nặng nhẹ, Ma Ảnh nhẹ nhàng lướt , bay đến những nơi khác, lơ lửng ở một cách gần xa.

Tô Chước: "..."

Nàng ngay mà.

Thích xem náo nhiệt là bản tính thường thấy… nếu Ma Ảnh cũng bản tính.

Xích Sắc Ma Ảnh tạm thời im lặng tiếng, tấn công Tô Chước nữa, giống như định nghỉ ngơi một chút.

Một lượng lớn Ma Ảnh cũng bắt đầu biến mất mặt !

tu sĩ ngơ ngác, chỉ thấy nơi Tô Chước là một bãi phế tích, ngọn núi gần như san bằng.

Xích Sắc Ma Ảnh lơ lửng ở một nơi gần xa, bên cạnh còn vây quanh một Ma Ảnh tương đối mạnh mẽ, giống như đang dẫn một đám quân lính im lặng đóng quân.

"Hả?" Thác Bạt Khai hoang mang.

Vừa nãy còn đ.á.n.h hăng say , đây là đang cái gì ?

Tô Chước về phía , nhướng mày: "Thiên Ma, còn đến chịu c.h.ế.t?"

Giọng trong trẻo của thiếu nữ vang vọng đất trời, bình tĩnh kiêu ngạo.

Tô Chước quen chuyện như … nàng chỉ cố ý thôi, để tránh Thiên Ma chịu nghênh chiến.

Thiếu niên Thiên Ma đang vững bảo tọa ngẩn một lát, nhếch môi , khuôn mặt thanh tú phút chốc trở nên tà khí vô cùng, uy áp khiến vô Ma tộc đều như trúng đòn nặng!

"Tốt, ." Trong mắt Thác Bạt Khai tràn đầy vẻ u ám và giận dữ, ngờ Tô Chước còn khó bảo , dám động đến Ma tộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-339-den-chet-di.html.]

Nếu gì đó, địa vị Thiên Ma chẳng khác nào hữu danh vô thực, dù Ma tộc nào đó buộc thần phục vì huyết mạch, thanh danh của nhất định sẽ hủy hoại.

Thiên Ma đột ngột dậy, áo choàng đen như đám mây âm u lướt qua, trong chớp mắt đến mặt Tô Chước, tung một chưởng chụp lấy cổ nàng.

So với vẻ thong dong của Thiên Ma, tình huống của Tô Chước lúc tuyệt đối thể gọi là thoải mái, nhưng cũng đến mức một kích đ.á.n.h gục, ai thấy động tác của nàng thế nào, ảnh nàng vặn tránh khỏi bàn tay của Thiên Ma.

Ầm!

Một chưởng của Thác Bạt Khai vặn chụp trúng giữa kiếm phong của nàng, ma khí tỏa dữ dội, chỉ thấy trong khoảnh khắc kế tiếp kiếm quang x.é to.ạc ma vụ cuồn cuộn, lướt qua hư , để vết kiếm sâu hoắm vách núi ở đằng xa.

Tô Chước đặt chân xuống đất, linh quang quanh lưu chuyển, khuôn mặt trắng nõn vết m.á.u nhạt, gần càng thêm chật vật.

Đạo tắc ngăn cách thần thức dò xét tình trạng thực sự của nàng, nếu thể thăm dò rõ ràng thương thế của nàng, thì tình huống chắc chắn gì.

Thiên Ma thong thả bước màn sương đen, cúi đầu lòng bàn tay .

Kiếm Ý cực kỳ sắc bén thương, một giọt ma huyết từ miệng vết thương nhỏ xuống, nhưng vết thương lành.

Hắn thu tay , giọt Thiên Ma huyết đột nhiên tan , ma khí lượn lờ, pháp tắc u ám.

Mấy vị Địa Ma mặc giáp đen bỗng nhiên đồng loạt xuất hiện bên cạnh , áo giáp lạnh lẽo ma sát vang động, binh khí toát hàn quang.

Thiên Ma Thế tử Tô Chước, âm u : "Nếu ngươi điều, sẽ nhanh chóng giải quyết ngươi."

Thác Bạt Khai Tô Chước từng đối mặt với La Vô và La Pháp.

La Pháp thua hai , địch nàng.

Còn về La Vô, chỉ là cứu mạng sống của bào , chỉ là một hóa , trong đó ngay cả ba phần tu vi cũng , sự đối đầu ngắn ngủi với Tô Chước đó, cũng thể coi là tiêu chuẩn để đ.á.n.h giá.

Vừa Thác Bạt Khai tận mắt thấy thực lực của Tô Chước, trong lòng tính toán, sự rút lui của La Vô e rằng đơn giản như .

Tô Chước còn khó đối phó hơn những gì bên ngoài thể !

Cho nên, khi nghênh chiến, Thác Bạt Khai ý định, thể đơn thương độc mã trận.

Tô Chước ước lượng chiến lực của đám Ma tộc, vẻ mặt đổi, chậm rì rì : "Ngươi sợ đ.á.n.h ?"

"Không cần dùng kế khích tướng." Thiên Ma Thế tử : “Ngươi cũng thể gọi đến giúp đỡ."

"Sao, ngươi ai để gọi ?" Hắn thả lỏng khuôn mặt, ẩn chứa vẻ chế nhạo.

"Có thì ." Tô Chước trầm ngâm : “Nếu ngươi chờ gọi , thì cứ chờ , bọn họ sắp đến ."

Thác Bạt Khai: "..."

Hắn chờ khi nào chứ?

Trước mặt đông đảo Ma tộc, Thác Bạt Khai nhất thời tiện trở mặt, mặt mày sa sầm : "Một khắc đồng hồ đến , bọn họ cứ việc nhặt xác cho ngươi !"

Tô Chước chớp chớp mắt: "Không hổ là Thiên Ma, mà nguyện ý chờ tận một khắc đồng hồ, ngươi thật sự khí phách hùng."

"..."

Trong lòng Thiên Ma mắng một câu, cứ cảm thấy nàng đang móc .

 

Loading...