Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 269: Đúng là ngông cuồng
Cập nhật lúc: 2025-10-03 11:28:33
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến đây, ánh mắt nam tử trở nên sắc lạnh, cảm nhận linh lực d.a.o động, lẩm bẩm: “Tiểu bối, ngươi cuồng vọng như thế, thì cho ngươi toại nguyện.”
Xuất từ Thập Đại tông môn, dù là kẻ nào thì bình thường cũng chẳng mấy ai dám với bằng giọng điệu cứng rắn như .
Đồng tử của một tu tiên giả Trình gia co rút, giận dữ quát: “Hóa Thần cảnh tự tiện tiến Tiềm thành, các ngươi hổ ?”
Theo quy tắc trong giới tu hành, cường giả thì dáng vẻ của cường giả. Dù bắt xuống núi thì cũng thể tùy tiện tay, trừ phi là tình huống đặc biệt như diệt ma trừ yêu.
Tự tiện xâm nhập thành vốn khó kiểm soát, tu tiên giả cấp cao thể hành động âm thầm thì khác cũng khó trách móc, nhưng công khai xuất hiện tham chiến thì rõ ràng là phá vỡ quy củ.
Ngoài dự liệu của tất cả , khí tức Hóa Thần cảnh chỉ hiện để thị uy, mà khoảnh khắc đó, thậm chí còn trực tiếp xuất hiện mắt .
Bóng như thần như quỷ, khí thế nặng nề, trong chớp mắt tiếp cận Tô Chước.
Tô Chước thậm chí còn thèm ngẩng đầu, như thể ảnh hưởng.
Khoảnh khắc , nhiều khỏi cảm thán, thể bình thản uy áp của Hóa Thần cảnh, truyền nhân trẻ tuổi của Diệt Chiến Tông quả là bất phàm.
Tu tiên giả Hóa Thần cảnh vươn tay bắt lấy Tô Chước, gian quanh d.a.o động rõ ràng. Nếu thành công, sẽ lập tức dùng bí pháp bắt cóc nàng .
Phịch!
Một tiếng nổ vang lên, bóng hề báo đ.á.n.h bay xa, như thể là một tu tiên giả cấp thấp chút sức phản kháng nào, linh lực hộ thể vỡ vụn, miệng phun m.á.u tươi.
Con ngươi co rút kịch liệt, khi đám đông còn kịp phản ứng thì lập tức ẩn , biến mất.
Dù còn thể tiếp tục chiến đấu nhưng dám tùy tiện tay nữa.
Cú đ.á.n.h mang theo bất kỳ linh lực yêu lực nào, chỉ đơn thuần là sức mạnh thuần túy! Điều nghĩa gì? Dù rằng bên cạnh thiếu nữ một con Hung thú bảo vệ, cũng tin.
Đáng sợ hơn là con Hung thú còn từng xuất hiện.
thứ đáng sợ vẫn là điều .
Nếu cú đ.á.n.h con Hung thú dùng yêu lực thì ? Chẳng sẽ c.h.ế.t ngay lập tức ?
Thì lúc Ninh Bắc g.i.ế.c tu tiên giả Dung Hồn cảnh, căn bản là do phối hợp với Hung thú!
Hắn tự trải nghiệm mới phát hiện huyền cơ trong đó, còn những khác chỉ ngơ ngác, sững sờ: “Đó là Hóa Thần cảnh đấy!”
“Thủ đoạn gì mà dễ dàng chế trụ Hóa Thần cảnh như ? Diệt Chiến Tông thật sự sâu lường !”
Vậy mà thể đ.á.n.h bay một tu tiên giả Hóa Thần cảnh chỉ trong chớp mắt!
Lúc , ánh mắt của những xung quanh nàng chỉ còn sự khiếp sợ.
Hậu thuẫn lưng nàng còn xuất hiện mà khiến đối thủ trọng thương t.h.ả.m bại.
Nếu thực sự khiến thế lực phía nàng hiện bảo vệ thì sẽ khủng bố đến mức nào đây?
Trong mắt nam tử là vẻ đắc ý còn tan hết, vẫn trợn mắt chằm chằm Tô Chước.
Hóa Thần cảnh còn đủ ?
Hắn nhận gì đó , định tiếp tục liên hệ cao thủ khác.
Khuôn mặt vặn vẹo: “Ta tin Xuất Khiếu cảnh vẫn thể...”
Xuất Khiếu cảnh!
Không ngờ còn tu tiên giả Xuất Khiếu cảnh chờ sẵn bên ngoài thành, chỉ còn vài nhịp hô hấp nữa là sẽ đến nơi.
“Làm quá đấy!”
“Linh Cực Môn đúng là quyết tâm đoạt lấy đạo tắc, may mà tay.”
“Cho dù tay thì cũng chỉ là áo cưới cho khác thôi.”
Tất cả đều ngờ Linh Cực Môn phái cao thủ cỡ đó chờ đợi hơn hai tháng chỉ để chặn một tu tiên giả trẻ tuổi.
Trong mắt tu tiên giả bình thường, đạo tắc tuy quý nhưng với các tông môn đỉnh cấp thì chắc đáng để hao phí đến mức . trận thế thật sự quá mức lố lăng.
Chỉ các tông môn đỉnh cấp sở hữu nhiều đạo tắc mới hiểu rõ sự chênh lệch một trời một vực giữa các đạo tắc, Diệt Chiến đạo địa vị xứng đáng để cao nhân xuất thủ, còn những tay là vì e ngại bối cảnh rõ của Diệt Chiến Tông.
lúc , mặt nam tử bỗng xuất hiện một bóng trong hắc bào, diện mạo rõ, cũng tỏa chút uy áp nào. Chỉ thấy vung nhẹ tay áo, lập tức hất văng ngoài.
Rầm rầm rầm!
Một loạt tu tiên giả xung quanh đ.á.n.h bay gần như đồng loạt, mà áo đen chỉ một .
Bóng đó xuất hiện như từ hư , khi xuất hiện thì ai cảm nhận sự tồn tại của ông, khi xuất hiện thì cũng ai thể thấu tu vi của ông.
Tô Chước thở phào nhẹ nhõm trong lòng, với Tiểu Kiếm: “Ta còn tưởng thật sự tự đ.á.n.h trả chứ.”
Tiểu Kiếm: “Ta thấy ngươi bình tĩnh lắm mà.”
Tô Chước: “Dù thì cũng c.h.ế.t , chạy xa một chút là lẻn .”
Thu Vũ Miên Miên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-269-dung-la-ngong-cuong.html.]
Bóng đen mang áo choàng chờ đến lúc xem đủ náo nhiệt mới tay, giọng điệu vô cùng thoải mái: “Thiếu chủ chơi đủ ? Giờ tính về tông môn chứ?”
Tô Chước khẽ gật đầu, trong lòng nghĩ rốt cuộc là ai mới đang chơi đây...
Người áo đen bật khàn khàn, tiếng như xé rách khí, khiến lòng đám đông xung quanh chấn động, ai nấy đều nghĩ thầm: Chắc chắn là một đại năng tâm tính khó lường!
Hai vẫn tại chỗ, lúc uy áp từ tu tiên giả Xuất Khiếu cảnh cuối cùng cũng ập đến.
Người áo đen vung tay, một luồng kiếm khí chớp lóe, kiếm quang lấp lánh, chỉ thấy ánh m.á.u tung tóe.
Phòng ngự vỡ tan, linh lực bùng nổ như long trời lở đất!
Trận pháp cách ly phá nát !
Mọi vội vàng tránh né, ảnh hai biến mất từ lúc nào, chỉ để hiện trường đầy rẫy tiếng xôn xao bàn tán.
“Ngông cuồng, thật sự quá ngông cuồng !”
“Rõ ràng thể rút lui, còn cố ý để kiếm khí, cường giả đúng là chẳng để ý gì đến hậu quả!”
“Thế nên Diệt Chiến Tông cho truyền nhân ngoài ‘dạo chơi’ cũng tùy tiện thế đấy.”
“Ngay cả khi Diệt Chiến đạo xuất hiện cũng chẳng ai nhận . Biết giờ nhiều thiên tài giấu tên thể đ.á.n.h cực mạnh đều xuất từ Diệt Chiến Tông!”
“Dù thì nếu Tổ Hàn hỏi trong trận đấu Võ bảng thì chúng cũng chẳng Ninh Bắc đ.á.n.h giỏi thế là vì xuất từ Diệt Chiến Tông!”
“...”
“Tiền bối!”
Tam quan của của Linh Cực Môn như đ.á.n.h tan: “Sao thể như ?”
“Thích gia chuyện ? Rốt cuộc họ lấy tin nội bộ từ ?”
Tu tiên giả Xuất Khiếu cảnh trọng thương nên dám hiện nữa, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ duy nhất: Cùng một tông môn, nhưng một mạch thì thời thế mà rút lui, còn mạch của , điều lên điều gì?
Chọn sai phe !
Người áo đen mạnh đến đáng sợ, lấy mạng mà chỉ cho một bài học là đại ân trời ban.
...
Nội môn Vô Minh Thần Tông, chủ phong Đệ Cửu Vực.
Dao động gian lan , hai bóng đồng thời xuất hiện.
Áo choàng đen vai biến mất, để lộ một bộ trường bào giản dị, chẳng mang chút dáng vẻ của đại năng nào, giọng điệu cũng tùy ý: “Cửu thiếu chủ đ.á.n.h ngày càng giỏi .”
Ông ẩn theo dõi từ lâu, suy nghĩ một chút vẫn quyết định tay sớm, còn lấy Lưu Ảnh thạch ghi hình .
Đây là tư liệu quý giá ghi 'quá trình trưởng thành của thiếu chủ'... Mà còn là thiên tài thực sự nữa! Có thể mang về khoe với đồng liêu cho mở rộng tầm mắt.
Tô Chước bất ngờ: “Dực thúc? Thì là ! Kiếm khí của mạnh thật đấy, ?”
Vị kiếm thị tiền bối bình thường vẫn luôn theo bên cạnh sư phụ, nghiêm trang cẩn trọng, hình tượng giống khanh khách đầy ma tính .
Ô Dực dịu dàng : “Nhìn kỹ nhé, là thế .”
Ông chỉ một cây đại thụ cao sừng sững. Lần kiếm khí thi triển chậm hơn nhiều, trong thần thức của Tô Chước chỉ chợt lóe lên một tia sáng, cây đại thụ ngã xuống ngay tức khắc, mặt cắt nhẵn mịn tì vết.
Tô Chước trầm ngâm suy nghĩ.
Ô Dực liếc mắt xung quanh, linh khí trong tay động, cây cối lập tức khôi phục như cũ: “Lẽ nên mép vực Kiếm nhai mà thử, quên mất.”
Tô Chước: “Con sẽ kể chuyện .”
Ô Dực gật đầu hài lòng: “Vậy thì . Không con học luôn đấy chứ?”
Tô Chước nghẹn lời: “... Tất nhiên là thể .”
Nàng cũng nghịch thiên đến mức chỉ một học kiếm chiêu.
Tô Chước vốn tưởng sư phụ sẽ điều gì căn dặn, ai ngờ sư phụ ở trong tông môn.
cũng mấy vị kiếm thị đang ở đó, Tô Chước bèn lập tức xin chỉ dạy kiếm pháp.
Những gì từng học trong Kiếm chướng đây, nay cũng đất dụng võ.
Tập kiếm xong, Tô Chước ngự kiếm bay về Tụ Linh Phong, lúc gió đêm lành lạnh, trăng sáng treo cao.
Tô Chước lặng lẽ hồi tưởng chuyện, trong lòng thầm nghĩ thì vốn chẳng gây họa gì cả. Bảo ai ai cũng bình tĩnh đến .
Trước đó nhiều vây quanh như thế, nàng còn tưởng chuyện nghiêm trọng lắm, giờ ngẫm thật nghiêm trọng bằng việc chặt nhầm một cái cây.