Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 264: Đánh một trận trước đã

Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:51:10
Lượt xem: 96

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ Tiểu Kiếm thực sự ... tổn thương tâm lý. Tô Chước gọi mấy tiếng, nó vẫn phản ứng nào.

Tô Chước bắt đầu hoài nghi, khi nào nó tức quá mà ngất luôn ?

Tằng Tiêu kiếm lên tiếng: “Cái kiếm rách nhỏ , đây đấu tay đôi cái nào.”

“Ngươi mới là kiếm rách!”

Thu Vũ Miên Miên

Tiếng Tiểu Kiếm lập tức vang lên, kích động hẳn lên, sang Tô Chước đầy vẻ thể tin nổi: “Nó điên ? Nhận ngươi chủ á? Vội vàng luôn hả?”

“Nó là Thần kiếm mà? Tôn nghiêm của Thần kiếm ?”

“Nó còn định g.i.ế.c ngươi đấy, Tô Chước ! Ngươi thật sự giữ một thanh kiếm đáng sợ như thế ?”

“...”

Tô Chước nheo mắt , giọng non nớt của Tiểu Kiếm như đang gào rú đầy phẫn nộ trong đầu, đành thở dài: “Ta cũng vô tội mà, thật đấy...”

Tằng Tiêu kiếm nhận chủ quá nhanh, đến bản nàng còn suýt chút nhận .

Tô Chước dỗ Kiếm Linh, một tay c.h.é.m quỷ.

Tằng Tiêu kiếm tiếng Nhật Nguyệt kiếm giận dữ gào rú mà kiếm cũng rung lên khe khẽ, kiếm khí cũng sắc bén thêm mấy phần.

Đột nhiên Tiểu Kiếm bình tĩnh : “Ngươi thấy buồn lắm đúng ?”

Tằng Tiêu kiếm: “Ngươi kể chuyện hài cũng gì phết.”

Tiểu Kiếm kích động hét lên: “Tô Chước! Ngươi nó kìa!”

Tô Chước bổ một kiếm, bất đắc dĩ : “Được , ...”

Một ngay thẳng lương thiện như nàng, tại cứ gặp mấy cảnh tượng kiểu “hậu viện bốc cháy” thế chứ.

Người ngoài thì chẳng thể lúc Tô Chước đang rối ren đến mức nào, chỉ thể thấy thế kiếm của nàng càng lúc càng thuần thục, sắc bén.

Lũ Quỷ Ảnh tay kiếm của nàng chẳng khác gì giấy vụn.

Khi nhiều tưởng rằng cục diện định thì thêm một đám Quỷ Tu bất ngờ xuất hiện, như mọc từ hư , cứ thế ùn ùn kéo tới.

Kiếm Cốc chìm trong sát khí rợn , nhưng sự chú ý đều kiếm thế giữa làn sương quỷ hút lấy.

Đối mặt với sự truy sát hiểm độc của Quỷ Tu và lệ quỷ, Kiếm Ý thế nghiêng trời lệch đất, phá tan vây khốn.

“Quả nhiên là Phú Thần đạo...”

“Chắc chắn là , nếu thì thể nào trụ vững lâu như thế trong vòng vây của quỷ khí.”

“Có thể nhanh chóng điều khiển Thần kiếm thành thạo thế , xem bội kiếm thường ngày của nàng chắc cũng tầm thường.”

chẳng nàng là Đao Tu ?”

Một truyền âm nhỏ, liếc Trình Thanh Thanh: “Thanh Nhi bình tĩnh như thế, chắc chắn sớm nàng là Kiếm Tu .”

“Thanh Nhi kết bạn kiểu gì ? là yêu nghiệt!”

Một tên Quỷ Tu ngoài quan sát nãy giờ, khuôn mặt u ám chằm chằm Tô Chước, tay áo khẽ phất.

Triều Tục vốn đang định lẻn trốn , lập tức đ.á.n.h rơi xuống đất. Hắn đầu thì thấy ngay ánh mắt lạnh lẽo, thâm trầm của tên Quỷ Tu đang xuống từ cao.

“Ngươi mấy kẻ quan hệ với Phú Thần đạo.”

Ban đầu, bọn họ dư sức đối phó đám , vốn dĩ là dễ như trở bàn tay.

giữa chừng nhảy một Kiếm Tu thể sử dụng Thần kiếm của Phú Thần đạo, tình hình lập tức từ “tập kích” biến thành “tự tìm chết”.

Triều Tục cố bình tĩnh dậy: “Ta cũng !”

Hắn chỉ tay chiến trường nơi những Quỷ hồn tan tác, nghiến răng : “Chỉ là một tu tiên giả tiểu bối trẻ tuổi thế thôi, các ngươi sợ đến thế? Rõ ràng tu vi của nàng chẳng !”

Tên Quỷ Tu khẽ nhếch mép lạnh: “Chẳng ? Ngươi ‘Kiếm Thông Thiên Địa’ chẳng ?”

Triều Tục lí nhí: “Dù gì cũng chỉ là Võ Tôn lục giai mà thôi...”

Nói lý thuyết thì thế, đúng là gì đáng sợ thật.

Tên Quỷ Tu giận tím mặt: “Ngươi thấy nàng giống Võ Tôn bình thường ? Hả?!”

Kiếm đạo đạt tới cảnh giới “Kiếm Thông Thiên Địa”, vốn đủ nghiền nát những kẻ cùng cấp. Huống hồ linh khí trong địa mạch tại Kiếm Cốc giờ đây nàng điều khiển .

Phú Thần đạo chuyên khắc chế hồn thể, là thiên địch của quỷ thần cũng khoa trương. Ai mà chẳng Phú Thần đạo nổi danh ở Quỷ Vực là vì... diệt sạch một tòa Quỷ thành?

Chuyện như xưa nay hiếm, nếu tu luyện Phú Thần đạo quá hiếm thì khi Quỷ Vực giờ đây tồn tại nữa .

Ánh mắt Triều Tục tràn đầy hoảng loạn, một luồng sức mạnh vô hình nhấc bổng ném đến mặt tên Quỷ Tu.

Nam Quỷ Tu túm cổ áo , giọng âm trầm lạnh buốt: “Lần về công cốc là do Triều gia các ngươi, nhất định cho bọn một lời giải thích rõ ràng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-264-danh-mot-tran-truoc-da.html.]

Hắn phất tay một cái, đám lệ quỷ trong chiến trường lập tức trở nên điên cuồng hơn, nhưng lũ Quỷ Tu mặc áo bào trắng đồng loạt rút lui nhanh chóng.

“Bọn chúng chạy!”

Một tu tiên giả hét lớn.

Tình thế giờ đây đảo ngược. Khi tới, bọn Quỷ Tu mang theo sát khí ngập trời, đ.á.n.h họ đến kịp trở tay; còn lúc rút lui thì chẳng khác gì ch.ó nhà tang.

Tô Chước thể xoay chuyển cục diện, nhưng thể lập tức đuổi tận g.i.ế.c tiệt bộ, chỉ thể c.h.é.m thêm tên nào tên đó.

Một lúc , nàng thấy lạ: “Không bọn chúng định rút lui ? Sao còn ?”

Mãi mà đám Quỷ Tu vẫn rút khỏi chiến trường. Tay Triều Tục bắt đầu run rẩy, pháp khí gian vốn khống chế giờ chẳng động tĩnh gì, như thể thứ gì đó cố tình giam trong .

Sắc mặt đám Quỷ Tu cũng bắt đầu đổi.

Tằng Tiêu kiếm khẽ lẩm bẩm: “Bọn chúng .”

“Truyền thừa xuất hiện.”

Tô Chước cũng ngờ tới: “Không truyền thừa là do ngươi quản ?”

Tằng Tiêu kiếm đáp một cách đương nhiên: “Tất nhiên . Ta chỉ là một thanh kiếm.”

Tô Chước: “Vậy ngươi dẫn lũ đến đây gì...”

Tằng Tiêu kiếm: “Đánh một trận.”

Tô Chước: “...”

Kiếm Ý lan khắp thung lũng nơi đây, nhiều đến mức khác với .

Kiếm Ý mà Tằng Tiêu kiếm cố tình toát đó mang theo sự sắc bén cực độ, còn Kiếm Ý hiện tại mạnh mẽ đến mức mang tính nghiền nát tuyệt đối. Khí thế sắc bén, nhưng khiến sinh nổi ý niệm phản kháng, giống như phàm nhân bao giờ thể vọng tưởng một bước lên trời.

Ngay khi Kiếm Ý xuất hiện, đám Quỷ Tu bắt đầu biến mất từng chút một.

Không nhanh, chậm. Thậm chí bọn chúng còn thể tận mắt thấy tay chân từ từ tan biến hư vô.

Triều Tục bỏ tại chỗ, mặt mũi hoảng loạn.

Chứng kiến cảnh tượng kết cục của Quỷ Tu , ngay cả những tu tiên giả trẻ tuổi vốn quen với m.á.u me và xác c.h.ế.t cũng giật , sắc mặt trở nên cứng ngắc.

Một ảo ảnh mang hình dáng nữ tử xuất hiện giữa trung, giọng điệu lười biếng cất lên: “Đừng hoảng, chỉ là một t.a.i n.ạ.n nho nhỏ thôi.”

là "tai nạn", nhưng giọng điệu chẳng chút ý hối , giống cố ý hơn là vô tình.

“Tham kiến tôn giả.”

Những tu tiên giả nhận phận của bóng hình lập tức cúi hành lễ, tiếp đó là tiếng bái kiến vang lên như sóng trào.

Tô Chước cũng phận nữ tử , nhưng Tằng Tiêu kiếm chẳng hề biểu hiện kích động gì khi thấy chủ nhân của .

Ảo ảnh vươn tay , Tằng Tiêu Kiếm lập tức bay lòng bàn tay bà , ngoan ngoãn như gà con.

Tôn giả gõ nhẹ chuôi kiếm, ánh mắt chuyển sang Tô Chước.

Tim đều nhảy thót, chẳng lẽ tôn giả để mắt tới nàng ?

Mà cũng hợp lý thôi. Dù bỏ qua ưu thế của Phú Thần đạo thì chỉ riêng thiên phú Kiếm đạo của nàng cũng đủ khiến nghẹt thở.

Cả chiến trường, ai nổi bật hơn nàng.

“Ngươi hậu nhân của .”

Lăng Sương tôn giả thản nhiên : “Ta thể truyền thừa cho ngươi, trừ phi ngươi đồng ý bái sư phụ.”

Mọi : “...”

Này vẫn là truyền thừa ?

Chỉ cần bái sư là truyền thừa, ai mà hiểu lựa chọn chứ... Vận may thế rơi trúng đầu họ cơ chứ?!

Tô Chước chắp tay hành lễ, trịnh trọng : “Không dám phụ lòng tiền bối, vãn bối tiện bái thêm sư tôn.”

Một lời, từ chối thẳng thừng.

Câu của nàng dứt, ít kinh ngạc trừng lớn mắt, đó thở phào nhẹ nhõm.

Sắc mặt của nhiều tu tiên giả mang huyết mạch hậu nhân của tôn giả thì phức tạp khó tả.

Ngay cả tôn giả mà cũng dám từ chối, thì sư phụ hiện tại của nàng là ai?

Đối mặt với cám dỗ truyền thừa mà vẫn thể kiên quyết từ chối, cần tâm chí kiên định đến mức nào?

Có tu tiên giả vốn mang chút địch ý trong lòng, lập tức dội cho một gáo nước lạnh, chỉ còn cảm giác tỉnh táo, lạnh lẽo.

Với một như , cho dù cầm truyền thừa trong tay... thì các đại gia tộc cũng dám gây chuyện .

 

Loading...