Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 263: Có gì đó sai sai
Cập nhật lúc: 2025-09-30 12:50:50
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh mắt chăm chú của , kiếm của Tằng Tiêu kiếm lệch một chút tiếp tục động đậy.
Thế nhưng bầu khí trong Kiếm Cốc đột ngột đổi.
Một luồng khí tức quen thuộc xa lạ chậm rãi lan .
Quen thuộc là vì nhiều từng cảm nhận qua nó. Xa lạ là vì loại khí tức nên xuất hiện ở nơi đây.
Con ngươi Phù Ngự co , linh khí trào dâng trong lòng bàn tay, pháp khí lơ lửng đột nhiên b.ắ.n ánh sáng linh lực chói mắt, lập tức cắt đứt luồng hắc khí vi diệu len lỏi quanh đây.
Vài ánh mắt tu tiên giả đang mơ màng lúc mới tỉnh táo , sắc mặt hoảng hốt.
Quỷ khí.
Là Quỷ Tu!
Trong Kiếm Cốc xuất hiện vài bóng trắng toát, mặc bạch y như du hồn. Bên cạnh bọn chúng là lũ lệ quỷ với mặt mũi dữ tợn gớm ghiếc.
Đám Triều Tục cùng phía với bọn Quỷ Tu, trong mắt lộ vẻ đắc ý khó che giấu.
“Triều gia cấu kết với Quỷ Vực?”
Phù Ngự lập tức hiểu rõ hàng loạt nghi vấn trong lòng, ánh mắt khóa chặt Triều Tục, lông mày siết chặt: “Dẫn sói nhà, bắt tay với hổ dữ, ngươi tưởng truyền thừa sẽ công nhận ngươi ?”
Thu Vũ Miên Miên
Đối mặt với ánh mắt phẫn nộ từ bốn phía, Triều Tục thở phào nhẹ nhõm: “Công nhận quan trọng bằng thực lực. Đa tạ các vị đến.”
Nửa câu của là với đám Quỷ Tu.
“Một khi tay, Thần kiếm sẽ thuộc về Triều Tục công tử. Còn phần địa mạch , tam đại tộc các ngươi cũng đừng mong dính nữa.” Một nam tử áo trắng lạnh lùng . “Địa mạch của tam tộc còn trong Tiềm thành, nể mặt truyền thừa, chắc các ngươi cũng sẽ chủ động dâng lên chứ?”
Phù Ngự bật khinh miệt: “ là mơ. Tên Triều Tục giở trò che giấu nửa ngày trời mà cũng đòi xứng đáng nhận truyền thừa? Bọn Quỷ Tu các ngươi cũng chẳng chọn gì cả.”
Nam tử áo trắng liếc Triều Tục với vẻ châm chọc: “Cũng lý. Phù công tử thì , hứng thú ?”
Triều Tục sa sầm mặt, cắt ngang: “Đừng nhảm nữa. Đoạt Thần kiếm xong thì khỏi bí cảnh , các ngươi nghĩ đối phó nổi với Phù gia chắc?”
Rõ ràng, nếu Triều Tục dám công khai việc thông đồng với Quỷ Vực mặt bao thì chắc chuẩn kỹ càng để g.i.ế.c diệt khẩu.
Nam tử áo trắng nhạt, hiển nhiên chẳng xem Triều gia gì. Không khí trong Kiếm Cốc lập tức trở nên nặng nề, như làn sương quỷ quái lan tỏa khắp nơi.
“Giết quỷ!”
Pháp khí của Phù Ngự hạn chế nghiêm trọng trong làn sương quỷ , linh lực quanh tu tiên giả phát ánh sáng mãnh liệt để đối kháng với quỷ khí. Vài tu tiên giả Phù gia liếc mắt đầy ăn ý, lập tức lao về phía đám Quỷ Tu và nhóm Triều Tục.
Lũ Quỷ hồn thì ùa về hướng Tằng Tiêu kiếm, quanh toát tà khí mê hoặc lòng .
“Nếu rơi tay chúng, thà... tự hủy còn hơn.” Giọng Tằng Tiêu kiếm đầy căm ghét, như đang tự lẩm bẩm.
Nó cảm nhận bên cạnh Tô Chước là nơi an nhất nên tạm thời ở đó. tình hình mắt thật sự quá khó xử đối với một thanh kiếm như nó, bất cứ lựa chọn nào cũng đều tiêu hao địa mạch, mà nó thì hủy diệt nơi .
Tô Chước nắm lấy chuôi đao, bước chân khựng : “Cũng đến mức đó . Ngươi cho mượn chút linh khí, c.h.é.m sạch bọn chúng là .”
Kiếm Ảnh khựng , rõ ràng chút nghiêm túc nào từ giọng điệu hời hợt : “Ngươi? Ngay cả còn nổi, ngươi tưởng ngươi ? Ngươi chỉ là Võ Tu thôi đấy.”
“ là Võ Tu Thần kiếm.” Tô Chước với vẻ thâm ý khó lường: “Ngươi nghĩ tại Thần kiếm chịu nhận chủ?”
Kiếm Ảnh chẳng hiểu rõ hàm ý trong lời nàng, nhưng dẫn dắt lệch hướng, rơi trầm mặc.
Tô Chước thu đao, vươn tay nắm lấy chuôi Tằng Tiêu kiếm. Chỉ trong khoảnh khắc, nàng cảm nhận luồng linh lực hùng hậu ẩn giấu trong lớp kim loại lạnh như băng , một nguồn sức mạnh vô hình đang theo địa mạch cuồn cuộn tràn về phía nàng.
Nàng cau mày, nắm chặt Tằng Tiêu kiếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-263-co-gi-do-sai-sai.html.]
Giữa vùng đất đỏ cằn cỗi của Kiếm Cốc, thiếu niên vận cẩm bào đai ngọc, giữa quỷ khí rợn , tay nắm chặt thanh trường kiếm vây quanh bởi Kiếm Ý mà vẫn như gió yên sóng lặng, bất động như núi.
“Nàng ... dùng Tằng Tiêu kiếm?”
Những tu tiên giả chứng kiến đều sững sờ thôi, tâm dư sạch sẽ lập tức kinh hoàng.
Sắc mặt Triều Tục giữ nổi bình tĩnh, trong mắt đầy vẻ cam lòng xen lẫn điên cuồng: “Giết cho !”
Đám Quỷ Tu cũng nhận điều chẳng lành. Vốn dĩ bọn chúng thể mê hoặc linh khí của Tằng Tiêu kiếm, thậm chí là linh hồn của nhiều tu tiên giả, mà hiểu kẻ hề ảnh hưởng dù đang chịu đòn tấn công mãnh liệt nhất.
Sương quỷ dày đặc hơn, dồn về phía Tô Chước. Lớp sương đặc quánh như thể hòa tan linh lực trong Kiếm Cốc, nhưng chẳng cách nào tiến phạm vi quanh nàng.
Vài tên Quỷ Tu vòng qua đám tu tiên giả, lao thẳng về phía Tô Chước. Lệ quỷ gào rống theo , âm thanh sắc nhọn như xé toang thần trí .
Cuối cùng Tô Chước cũng thích nghi với luồng linh lực trong Tằng Tiêu kiếm. Kiếm phong khẽ quét, Diệt Chiến đạo tắc lập tức hiện , ẩn hiện kim quang nhẹ như gió xuân. So với những chiêu kiếm thường thấy long trời lở đất, một kiếm bình thản như ánh sáng, tựa cơn gió, len lỏi khắp ngóc ngách.
Ầm!
Tuy thu liễm Kiếm Ý nhưng tốc độ nhanh đến kinh hoàng. Lũ quỷ kịp né tránh tan thành mây khói.
Tiếng gào thê lương của lũ lệ quỷ chỉ vang lên trong chớp mắt tắt lịm, hóa thành tro bụi, lặng lẽ biến mất giữa trung.
Một tên Quỷ Tu dư lực Kiếm Ý đ.á.n.h bay hơn mấy chục mét, phòng ngự hộ quanh vỡ tan như giấy vụn.
Mắt như nứt , hét lên đầy oán độc lẫn sợ hãi: “Phú Thần đạo!”
Phú Thần đạo?
Có thể nhiều tu tiên giả trẻ tuổi từng đến nhưng ít những kinh nghiệm thì kinh hãi mặt.
Bối cảnh của Ninh Bắc rốt cuộc sâu đến mức nào mà ngay cả truyền thừa của Phú Thần đạo cũng nắm trong tay?
Chẳng lẽ nàng còn liên hệ với thế gia lưng Phú Thần đạo?
Thảo nào nàng chẳng ngại gì mà dám để lộ phận tử Diệt Chiến Tông.
Có sự gia trì của Phú Thần đạo, rốt cuộc Tô Chước cũng nếm trải cảm giác c.h.é.m g.i.ế.c lũ quỷ nhẹ như trở bàn tay. So với , đúng là tiết kiệm sức lực vô .
Lũ Quỷ Ảnh dày đặc nàng diệt sạch từng đợt. Thân ảnh của hai tên Quỷ Tu trắng bệch xông đến, nhưng Kiếm thế của nàng chỉ thể chật vật lùi .
Kiếm quang lóe lên, một tên Quỷ Tu x.é to.ạc giữa trung, nát thành từng mảnh.
Lũ quỷ còn lập tức ùa lên, c.ắ.n nuốt phần còn .
Linh lực trong Tằng Tiêu kiếm như vô tận. Mới giao thủ vài chiêu mà lượng Quỷ Tu giảm mạnh.
Những tu tiên giả khác còn kịp phản ứng nhận cục diện nghiêng về một phía.
Tô Chước nhíu mày, suy nghĩ trong chốc lát nhẹ giọng với Tằng Tiêu Kiếm: “Ta cảm thấy... hình như gì đó sai sai.”
“ cái gì?” Giọng Tằng Tiêu kiếm khựng , như sực nhớ điều gì đó: “À, nhận chủ . Nếu thì ngươi thể dùng linh khí của ?”
Tô Chước: “...”
Tằng Tiêu kiếm: “Nếu ngươi g.i.ế.c đám quỷ thì sẽ g.i.ế.c ngươi. mà giờ g.i.ế.c , thôi g.i.ế.c nữa.”
Nó bỗng cảm thấy, thanh Thần kiếm đó chọn Tô Chước hẳn là lý do chính đáng.
Nó cũng chọn .
Tiểu Kiếm vì đả kích quá nặng, nhất thời chẳng nên lời.