Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 260: Ai sẽ chiến thắng?
Cập nhật lúc: 2025-09-28 12:05:26
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tính tình của Phù Ngự nổi tiếng là nóng nảy, thấy bao che cho giả mạo , cho dù quen , đều im bặt.
Hai thiếu niên rõ ràng là lạ, quan hệ gì với Phù gia.
Với tính khí của Phù Ngự, cho dù kẻ giả mạo là ruột thịt thì cũng chắc nhịn , đ.á.n.h một trận coi như nhẹ .
“Người giả mạo Phù Ngự là Thanh Nhi.” Thiếu niên rõ chân tướng bèn lập tức âm thầm thông báo cho .
Mọi kinh ngạc đ.á.n.h giá Trình Thanh Thanh, trong lòng cảm thấy chuyện Phù Ngự phản đòn như thế cũng khó hiểu.
Móa, đầu tiên trong lịch sử!
Thiếu nữ thiên tài ngoan ngoãn gây chuyện trong tộc chọn giả mạo Phù Ngự! Phù Ngự tài đức gì mà như !
Một nhóm tử của các môn phái lớn, ai nấy đều dễ chọc, đồng loạt trở mặt, đám nam tử căn bản cơ hội phản kháng.
Ban đầu bọn họ tưởng rằng dính dáng đến phận Phù gia thì thể vênh mặt hất hàm sai khiến, ai ngờ những thiên tài mắt cao hơn đầu bám riết lấy chuyện đồng bọn của bọn họ buông, lập tức bắt tù binh, dẫn khỏi bí cảnh để điều tra.
Có vài còn hiểu chuyện gì đang xảy thì cuộc chiến nhanh chóng kết thúc.
Từ Ấp như sống sót t.a.i n.ạ.n thì thào: “Rốt cuộc là xảy chuyện gì ?”
Một cùng âm thầm truyền âm: “Cái vị Phù Ngự công tử mới đến hung dữ thế mà cuối cùng bỏ qua truy cứu?”
“Hai vị Phù công tử đ.á.n.h thức đá truyền tống rốt cuộc là ai?”
Bốn đồng hành với Từ Ấp chỉ cảm thấy diễn biến quá nhanh, tim lên xuống như tàu lượn, thật sự chịu nổi nữa.
Ngoài cửa hang, hai thiếu niên vận gấm lụa, tay trói bằng linh thừng, dường như đang truyền âm tranh cãi gì đó. Ánh mắt lạnh lùng đối chọi , khí trường mạnh mẽ khiến những tu tiên giả trói xung quanh sợ run .
Trình Thanh Thanh kéo Tô Chước truyền âm châm chọc: “Thấy , việc với mấy mất mặt mới lạ. Nhìn cái nút dây trói mắt thôi cũng thể cãi .”
Tô Chước: “Ai nấy đều cá tính riêng... Mà , đó ngươi thật sự từng cứu mạng Phù Ngự ?”
“Đâu .” Trình Thanh Thanh nhăn mặt lắc đầu: “Lúc nhỏ biểu phạt nhốt ở núi, chỉ phép mang đồ ăn , từ đó về nghiễm nhiên trở thành ân nhân cứu mạng của bọn họ.”
Tô Chước: “...”
Ân nhân cứu mạng hời hợt ha...
Một thiếu niên bước tới, tò mò Tô Chước: “Vị là?”
Trình Thanh Thanh khoác vai Tô Chước, mặt nghiêm túc: “Vị là Phù Hành, của .”
Đối phương: “...”
Trình Thanh Thanh sang giới thiệu với Tô Chước: “Đây là Đường Chiêm.”
Đường Chiêm mỉm : “Ngưỡng mộ đại danh đạo hữu lâu.”
Vì ngoài nên bọn họ rõ, nhưng thực chất đều phận thật của Trình Thanh Thanh, cũng chẳng cần đoán xem cùng là ai.
Ninh Bắc.
Đứng đầu Võ bảng Bắc Vực, liên hệ mật thiết với đạo thống của Diệt Chiến Tông.
Thực lực của Tổ Hàn, bọn họ đều chứng kiến tận mắt. Dù trận chung kết là cuộc chiến sống còn với lực, nhưng việc thể khiến pháp khí hộ của Tổ Hàn phát động và kết thúc trận đấu đủ chứng minh uy lực của Diệt Chiến đạo là danh bất hư truyền.
Phù Ngự là dễ bốc hỏa, nhưng diễn biến ngoài sức tưởng tượng của . Sau cơn tức giận, chỉ còn một bụng khó tin.
Hắn xách kiếm về phía Trình Thanh Thanh, nghiêm túc hỏi: “Tại tộc liên lạc với ?”
Trình Thanh Thanh dửng dưng như thường: “Muội xem ngọc phù.”
“Không xem ngọc phù cái gì chứ! Bọn đều tưởng gặp chuyện !”
Trình Thanh Thanh: “Muội tưởng mấy tin đó là đang mắng nên dứt khoát xem nữa... Muội mà, thể giành hạng nhất ! Không Ninh Bắc thì cũng Tổ Hàn, các cũng trận Võ bảng đ.á.n.h ác liệt thế nào , nàng kìa.”
Trình Thanh Thanh chỉ Tô Chước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-260-ai-se-chien-thang.html.]
Phù Ngự hít một thật sâu.
Có quan hệ huyết thống, là biểu , thể tay .
Tô Chước bàn tay Phù Ngự đang đặt chuôi kiếm cứ như sắp động thủ đến nơi, trong lòng khỏi thấy đồng cảm sâu sắc.
Nàng suy nghĩ một chút mở miệng: “Phù Ngự công tử, việc mạo danh tử Phù gia là mạo phạm...”
Nàng chỉ để hành sự thuận tiện hơn, vốn định để khác chịu vạ ... Dù nếu chứng minh phận Ninh Bắc cũng khó, chỉ cần sử dụng đạo tắc là . Đến đạo tắc còn nhận thì cũng còn đao pháp, với tiền treo thưởng cao như , thế nào cũng tinh mắt phát hiện .
Ánh mắt Phù Ngự tối , chằm chằm Tô Chước.
Hắn chính là kẻ gây nên bao sóng gió, đầu Võ bảng, kẻ đội danh tiếng đầy kẻ thù của Diệt Chiến Tông mà vẫn dám nghênh ngang xông phủ tôn giả... cũng ngờ xông theo cái kiểu như .
Còn kịp lên tiếng thì Trình Thanh Thanh kéo cổ áo biểu ca , ngắt lời: “Là nghĩ , liên quan đến nàng . Muội cũng ngờ đến, nếu đến thì đổi khác .”
Phù Ngự trừng mắt, như thể vẫn còn dư âm sợ hãi: “Ta đến thì còn tính cái trò gì nữa!”
Trình Thanh Thanh: “Chỉ là tìm truyền thừa thôi, cùng lắm cho cơ hội giả để trả đũa, nhưng dám.”
Phù Ngự chút do dự: “Sao dám... Khoan , cần gì giả ? Lão tử đây quang minh lạc!”
Trình Thanh Thanh cố tình dùng giọng giả khi , trong phút chốc khiến Phù Ngự nhận , cứ tưởng đang cãi với , đến khi phản ứng mới vội vàng đổi cách xưng hô, trông càng thêm gượng gạo và chút yếu thế.
Trình Thanh Thanh tặc lưỡi hai tiếng: “Câu dám mặt Phù Hành ? Xem đ.á.n.h ! Trước giả trộm bảo khố chẳng là ?”
Mạch m.á.u bên thái dương Phù Ngự giật liên hồi.
Không thể để tiếp nữa.
Nếu cãi tiếp thì mấy chuyện của thể nào cũng lật sạch sành sanh, trong khi chẳng nắm điểm yếu nào của Trình Thanh Thanh cả.
“Chuyện bỏ qua, nữa!”
Giọng của Phù Ngự dịu xuống, vẻ mặt như thể tin nổi: “ đây là thích gây chuyện ?”
Trình Thanh Thanh: “Huynh tưởng gây... Không đúng, gây chuyện lúc nào chứ, rõ ràng là phá hoại chuyện của !”
Đám tử xung quanh đều mang vẻ hóng chuyện mặt, xem kịch vui, cãi , đến mấy định gây chuyện cũng lười chen nữa.
Bị bắt quả tang mạo danh khác, loại kịch bản hiếm, nhưng hiểu mãi vẫn chán.
Thu Vũ Miên Miên
Tô Chước họ, kẻ thì hóng hớt thì cãi cọ, đột nhiên chút cảm thông với các trưởng lão của họ.
Cái đội , đúng là khó dạy bảo.
Phù Ngự hỏi: “Sao cả bọn ?”
Trình Thanh Thanh vẫn nhớ kỹ phận giả của , liếc Tô Chước: “Huynh của sửa bàn đá. Mấy tên Kiếm Tu như các nổi .”
Phù Ngự: “... Muội cũng là Kiếm Tu mà.”
Trình Thanh Thanh: “Thế các kiểu gì?”
Phù Ngự đáp nhạt nhẽo: “Triều gia điên , dùng huyết trận phá vỡ nhiều tầng cấm chế nơi đây, khiến bí cảnh xuất hiện vô truyền thừa giả. Mấy canh giờ qua, bọn gặp ít chỗ như .”
Trình Thanh Thanh: “Vậy truyền thừa thật cũng lẫn trong đám ?”
“Có trời mới .” Phù Ngự : “Một cái bí cảnh thế Triều gia loạn y như một bữa cơm chia tay, hôm nay chứ ngày mai thì .”
Trình Thanh Thanh: “Triều gia dựa việc khống chế phủ mà giữ địa vị hiện tại. Nếu phủ hỏng thì dù lấy địa mạch nữa, họ giữ nổi ?”
“Còn xem truyền thừa rơi tay ai. Ai đoạt truyền thừa, lãnh đạo tứ tộc Tiềm thành, địa mạch bao nhiêu bấy nhiêu. Triều gia yếu thế quá lâu nên liều mạng một phen .”
Phù Ngự lắc đầu: “Họ đặt niềm tin Triều Tục thật là mù quáng. Nhỡ như truyền thừa rơi tay khác thì chẳng cháu ? Sao mà nghĩ thông chứ.”