Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 257: Tới giết ta đi nào

Cập nhật lúc: 2025-09-27 13:20:47
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một hồi lăn xả cải trang, nơi ban đầu lập tức xuất hiện hai thiếu niên Kiếm Tu.

Trình Thanh Thanh đánh giá Tô Chước một lượt, bản trong gương, nhận xét: “Giờ thì đến mẫu cũng chẳng nhận mất.”

Đổi cả giới tính, các đặc điểm dễ nhận cũng chẳng còn.

Dù trí tưởng tượng bay cao bay xa đến mấy cũng chẳng ai ngờ một kẻ Đao Tu và một Kiếm Tu biến thành hai Kiếm Tu... mà còn là nam.

Tô Chước thu linh kính , trầm ngâm: “Phải nghĩ cái tên giả.”

Trình Thanh Thanh chẳng chút do dự: “Dùng tên mấy của .”

Tô Chước do dự: “Lỡ bọn gây chuyện thì … ?”

Trình Thanh Thanh đáp tỉnh bơ: “Thì đẩy qua mấy sư khác. Không , bọn họ suốt ngày mấy chuyện kiểu . Có nghi ngờ thì cũng nghi qua nghi , chẳng ai nghĩ đến tụi .”

Mấy phép nơi đều là mấy họ lớn trong giới, chọn " may mắn" để mượn tên cũng cần chút cân nhắc.

Ngón tay Trình Thanh Thanh gõ nhịp chuôi kiếm, vẻ đang tính toán: “Để nghĩ xem gần đây ai đang bế quan...”

Tô Chước định thôi: “Bọn họ ngươi thật là phúc đức ba đời.”

Trình Thanh Thanh thở dài sườn sượt: “Ta trò lâu cơ hội. Ngươi tu luyện ở tông môn khổ sở ? Mặt mũi mấy của đều na ná , thỉnh thoảng một hai đứa trốn học mà trưởng lão còn chẳng nhận . tỷ thì khác, học lực nổi bật đến mức chỉ cần trưởng lão liếc qua là thiếu .”

“Người khác tùy tùng là để giải quyết hậu quả, còn của là để thu dọn đống rối bời do gây . Lệnh bài ở Điện Đối Chiến bẻ gãy bao nhiêu cái...”

Trong tộc, chuyện lấy danh nghĩa để việc là chuyện như cơm bữa. Vì là nữ nên giờ Trình Thanh Thanh từng thử nên cũng hiểu cái thú vui là gì. Giờ thì , còn vui vẻ tưởng nhớ quá khứ cơ cực, mặt mày hớn hở.

“Nghĩ , ngươi gọi là ‘Phù Hành’, là ‘Phù Ngự’.”

“Đây đều là biểu của , ba năm nay thấy mặt. Người quen cũng sẽ xuất hiện trong bí cảnh .”

“Nếu gặp nhận thì cũng . Chỉ cần thi triển kiếm pháp, bọn họ sẽ hiểu là trong nhà, sẽ vạch trần ...” Trình Thanh Thanh đến đây bỗng khựng : “Xém chút quên hỏi, ngươi dùng kiếm ?”

Tô Chước đáp đầy thận trọng: “Tạm gọi là .”

“Vậy học thêm một chút kiếm pháp cho giống?”

Không hề khách sáo, Trình Thanh Thanh lôi một quyển Kiếm Phổ đưa cho Tô Chước.

Khóe miệng Tô Chước giật nhẹ: “Đây là kiếm phổ Địa giai?”

Trình Thanh Thanh vẻ lo lắng: “Hơi khó hả? Ngươi chỉ cần học cho dáng là , mất nhiều thời gian .”

Tô Chước: “Không là vấn đề khó ...”

Nhìn ánh mắt Trình Thanh Thanh như thể ấn đầu bắt nàng học bằng , Tô Chước dứt khoát từ bỏ phản kháng, thầm nghĩ: chắc là do thấy đời ít quá. Nàng cúi đầu xem Kiếm Phổ một lát.

Chốc , nàng trả sách cho Trình Thanh Thanh: “Ngươi xem thế đủ ?”

Vừa dứt lời, nàng lùi một bước, rút kiếm khỏi vỏ.

Tô Chước kiếm, Trình Thanh Thanh lập tức nhận nàng chắc chắn hạng chỉ mới luyện qua nhập môn.

hề vận linh lực nhưng phong thế ẩn hiện trong đường kiếm đủ khiến dựng tóc gáy.

Áo gấm đai ngọc, dung mạo tuấn tú, kiếm pháp dứt khoát lạnh lùng mà trầm , quả thật giống như một thiếu niên công tử phong lưu, xuất chúng.

Trình Thanh Thanh kinh ngạc đến ngây , một lúc mới hồi thần . Khi Tô Chước tới gần, ánh mắt nàng đổi hẳn.

Hồi đó tùy tiện nhặt về đánh vài trận trong Điện Đối Chiến, rốt cuộc là nàng nhặt thứ gì đây?

Dường như cái danh truyền nhân Diệt Chiến Tông... vẫn đủ để hình dung về nàng.

Trình Thanh Thanh khoác tay Tô Chước, âm thầm truyền âm: “Bí mật của ngươi lộ .”

Tô Chước tùy ý đáp: “Bí mật gì?”

Trình Thanh Thanh đáp: “Ngươi cũng là Kiếm Tu.”

Tô Chước hỏi : “Không bình thường ?”

Trình Thanh Thanh im lặng.

Bình thường ?

Giờ nàng trả lời kiểu gì đây?

Nàng tin từng trải, thể phản ứng thái quá như lúc gặp Thích Trác Dị thuộc Diệt Chiến đạo, thế nên cố tỏ điềm tĩnh mà : “Bình thường, đời nhiều Kiếm Tu lắm.”

Phần lớn Võ Tu đều luyện linh mạch, rảnh rỗi thì học thêm chút kiếm pháp, giải thích cũng hợp lý.

Nhất là mấy thích gây chuyện, cần cải trang phận, học thêm kiếm pháp cũng là chuyện nên , kỹ càng một chút bao giờ thiệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-257-toi-giet-ta-di-nao.html.]

Chỗ bất bình thường chính là ngờ nàng học nhanh đến thế.

Một Đao Tu học kiếm pháp nhanh như , lý nào bình thường ?

Trình Thanh Thanh bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Tô Chước luyện qua kiếm một cách sơ lược, coi như chuẩn xong bộ cho vai diễn.

Hai rời khỏi khu núi hẻo lánh, tiến rừng rậm, ánh nắng lờ mờ hẳn .

Vừa , Trình Thanh Thanh truyền âm: “Vài hôm , Triều gia loan tin là hậu bối nhà họ trông thấy ảo ảnh của tôn giả tiền bối, bảo là chắc chắn sẽ nhận truyền thừa.”

“Ta tin , nếu thật sự thấy thì còn lớn tiếng rêu rao như thế?”

Trình Thanh Thanh gõ gõ quyển trục trong tay: “Đoán chừng đến cái bóng của nơi truyền thừa cũng thấy, chỉ khuấy nước đục lên thôi. Còn cố tình mời đủ đến chia phần, chắc là đang đánh cược theo kiểu ‘liều ăn nhiều’, may ai đó tìm truyền thừa thì bọn họ tiện thể nhảy cướp.”

Tô Chước liếc quyển trục tay nàng .

Trình Thanh Thanh mở , là một tấm bản đồ: “Bản đồ chẳng hữu dụng mấy, chỗ đây đều lật lật bao . tụi vẫn theo trình tự một chút.”

“Ta thuộc lòng , ngươi cầm . Trước tiên đến hẻm núi xem thử, năm xưa từng tìm linh quyết Thiên giai ở đó.”

Nàng đưa bản đồ cho Tô Chước.

Tô Chước xem, vô thức cũng ghi nhớ theo.

Ầm!

Mặt đất khẽ rung lên, hai đồng thời khựng bước, Tô Chước cất bản đồ .

Tiếng ồn ào của tu tiên giả từ xa truyền đến, khí thế hỗn loạn, trong mắt các nàng thì chẳng qua chỉ là quá.

“Lần cho bao nhiêu thành phần tạp nham thế? Mới đánh .”

Trình Thanh Thanh đầy khó hiểu.

Là một thành phần “tạp nham” chính hiệu, Tô Chước nhớ những tin tức từng qua: “Không ít Võ bảng mời đến, chắc còn mấy thiên tài của gia tộc khác nữa.”

“Lần Triều gia chơi lớn đấy.”

Trình Thanh Thanh nhàn nhạt đáp, chợt nhớ gì đó: “Đạo hữu từng loại bí cảnh bán công khai thế ?”

Dù phủ của tôn giả giới hạn , nhưng tình hình hiện tại gần như bán công khai, đồng nghĩa với việc long xà lẫn lộn, thật giả khó lường.

Tô Chước lắc đầu. Trước đây nàng chỉ từng Bí Cảnh Thí Luyện trong tông môn, bí cảnh khi tới di tích Diệt Chiến Tông cũng thể gọi là công khai.

Trình Thanh Thanh truyền âm thêm một câu, đột nhiên rút kiếm, c.h.é.m thẳng một cây khô bên cạnh.

Kiếm quang lướt qua, b.ắ.n một vệt huyết quang.

Cùng lúc đó, hình hai rời khỏi chỗ cũ, một pháp trận dạng lưới giáng xuống đất, chậm một nhịp.

“Không ngờ phát hiện .”

Vài bóng hiện , nam tử dữ tợn: “Không ngoan ngoãn im chịu trói, là tìm đường c.h.ế.t ?”

Thu Vũ Miên Miên

Trình Thanh Thanh lướt bước tránh khỏi pháp trận hỗn loạn, vung một đường kiếm, linh quang của mấy kẻ vây công nàng lập tức vỡ tan, m.á.u b.ắ.n tung tóe.

“Tập trung vây cái tên xuất kiếm !”

Kẻ cầm đầu hô lớn, chỉ Trình Thanh Thanh: “Nàng chỉ là Di Sơn cảnh thôi, chúng cũng Di Sơn cảnh, còn sợ gì chứ!”

“Tên còn thì chẳng đáng bận tâm!”

“Hiếm dịp gặp con cháu đại tộc lạc, xong vụ thể kết sổ!”

Chúng nhận phận hai , nhưng y phục thì rõ rành rành là loại công tử cưng chiều.

Vào bí cảnh mà còn mặc áo gấm đai ngọc, dám một , ngoài mấy thiếu gia não cá vàng của đại tộc thì còn ai đây nữa?

Thấy Tô Chước rút kiếm, hai tên Di Sơn cảnh lập tức dồn khí thế áp sát, một tên hô lớn: “Tiểu bạch kiểm*, đây g.i.ế.c !”

*Tiểu bạch kiểm: Chỉ những kẻ chỉ cái mã ngoài, thực lực, thường là trai ăn bám.

“Không g.i.ế.c thì ngươi toi mạng đấy! Trách thì trách các ngươi ngoan ngoãn ở nhà b.ú sữa, chui cái chỗ thế ...”

Tên nhào tới.

Tô Chước nghiêng né tránh, kiếm quang xẹt qua vai nàng.

“Mặt thì ? Gia thế thì thế nào? Cũng chỉ là cái thứ nhu nhược!”

Tên còn thấy nàng chỉ né tránh chứ phản công, lập tức bật ha hả.

Hai tên áp sát cùng lúc, tạo thế vây công.

Loading...