Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 256: Tin lớn

Cập nhật lúc: 2025-09-27 13:20:35
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan sát thêm một lúc, Tô Chước xác nhận một điều rằng Trình Thanh Thanh tuyệt đối một Kiếm Tu yếu đuối.

Nếu thì Thích Trác Dị chắc chắn là một tu tiên giả Ám linh căn... còn yếu hơn.

Ám linh lực dày đặc lan tỏa khắp chiến trường, khiến những kẻ nhãn lực kém thậm chí còn thể thấy rõ tình hình giao đấu. Chỉ tia kiếm quang thi thoảng xé rách sương mù, đột ngột đ.â.m xuyên .

Cho đến khi luồng linh lực tối sẫm tụ thành một mũi tên, phá , lao thẳng về phía Trình Thanh Thanh, ghim bả vai nàng .

đồng tử Thích Trác Dị khẽ co rút, lập tức nghiêng né tránh.

Thân ảnh trúng tên... tan biến.

Kiếm quang bổ thẳng cổ họng Thích Trác Dị!

Hắn vội vàng thoái lui, nhưng bóng dáng Trình Thanh Thanh bất ngờ xuất hiện, kiếm kiếm liên kích, ép lùi liên tục. Một khi lộ vũ khí chủ lực là cung tiễn thì kẻ chọn rút lui, nhưng cũng nắm bắt cơ hội phá giải thế cục.

Sau một hồi giằng co, Thích Trác Dị buộc nhảy khỏi lôi đài, mặt mày âm trầm, lẳng lặng về phía đài của vị trí thứ ba.

...

Sau khi phân định xong trận tranh hạng ba, thứ hạng cuối cùng của Võ bảng xác lập.

Một lão giả mặc hoa phục xuất hiện giữa sân đấu, tay cầm cuộn trục, cất giọng tuyên : “Đứng đầu Võ bảng đại bỉ.”

Thu Vũ Miên Miên

“Diệt Chiến Tông, Ninh Bắc!”

Một luồng lưu quang bay thẳng về phía Tô Chước, chính là phần thưởng dành cho đầu Võ bảng.

Tô Chước đón lấy, hành lễ: “Đa tạ tiền bối.”

Nàng kiểm tra kỹ, tiện tay cất luôn chiếc nhẫn trữ vật, đầu ngón tay lướt nhẹ qua chiếc nhẫn truyền thừa của Diệt Chiến Tông.

Giọng tuyên bố của lão giả vang vọng khắp núi rừng, thanh thế chẳng hề thua kém lệnh cấm của cường giả ban nãy.

Rất nhiều tu tiên giả khi danh xưng Diệt Chiến Tông lâu xuất hiện và cái tên Ninh Bắc từng oanh động một thời, khỏi sinh cảm giác đang chứng kiến một thời khắc lịch sử.

“Ninh Bắc!”

là hắc mã thật, hắc mã chính hiệu!”

“Có thể bồi dưỡng thiên tài như thế ... Diệt Chiến Tông sắp phục hưng ?”

Sau khi kết quả công bố, lão giả cũng biến mất.

Trình Thanh Thanh bước tới gần Tô Chước.

Hai trao đổi ánh mắt chốc lát, Trình Thanh Thanh vươn tay động tác dịch chuyển, bên cạnh Tô Chước cũng đồng thời hiện một đạo bùa dịch chuyển.

lúc cả hai định rời khỏi chiến trường, một luồng khí tức đột ngột xuất hiện! Chỉ trong nháy mắt, Tô Chước nghiêng né tránh, một bàn tay vươn tới định tóm lấy nàng.

Dung Hồn cảnh!

Chỉ trong vài thở, mấy luồng khí tức cường đại đồng loạt xuất hiện, vây lấy Tô Chước.

Nàng vung đao, Đao Ý lẫm liệt cuốn , Trình Thanh Thanh cũng thuận thế c.h.é.m vài kiếm. nàng lập tức nhận kiếm khí lạnh lẽo khác xen giữa đám hỗn loạn, lập tức nghiêng mắt về phía Tổ Hàn, thoáng nghi hoặc.

Vị ... cũng tay ?

Bên ngoài chiến trường vang lên tiếng xôn xao ồn ã, ai ngờ nhóm tu tiên giả tới cướp hành động nhanh đến thế.

Không thể phủ nhận, sự dụ hoặc của Diệt Chiến Tông là quá lớn.

Ninh Bắc... sẽ đối phó thế nào đây?

Lão giả từng tuyên bố kết quả thi đấu đột nhiên xuất hiện . Những tu tiên giả đang bao vây Tô Chước lập tức định tại chỗ, thần sắc bối rối, hiện rõ vẻ sợ hãi.

Đám tu tiên giả xem trận chiến thở phào nhẹ nhõm, chẳng rõ là như dự đoán chút thất vọng.

, với thế lực của đế đô, tuyệt đối thể để một thắng bảng cướp ngay mắt bao .

Trình Thanh Thanh nhướng mày, đúng lúc Thích Trác Dị sang, nàng truyền âm: “Đám của Linh Cực Môn các ngươi chứ?”

Thích Trác Dị dứt khoát phủ nhận: “Không đời nào. Người của bọn mà yếu ớt thế ?”

Trình Thanh Thanh tỏ vẻ thương hại: “Nếu là các ngươi thật, sẽ nghi ngờ chỉ thông minh của các ngươi đấy.”

Thích Trác Dị chau mày: “Tại ?"

“Ngươi ?”

Thích Trác Dị nóng ruột: “Không ! Ngươi chứ?!”

Trình Thanh Thanh thầm nghĩ “Ta cũng ”, đầy thâm sâu bí hiểm.

Thích Trác Dị ngứa gan ngứa ruột, bực đến rút kiếm c.h.é.m bừa ai đó.

Tô Chước để ý đến cái ánh mắt g.i.ế.c của Thích Trác Dị, chỉ ngẫm nghĩ với lão giả: “Đã phiền tiền bối ...”

Cùng lúc đó, Tổ Hàn cũng mở miệng, mũi kiếm chỉ về phía đám tu tiên giả: “Đuổi bọn họ .”

Tô Chước trợn tròn mắt sang Tổ Hàn.

Tổ Hàn giải thích ngắn gọn: “Bọn họ nên tay ở đây.”

Một tu tiên giả rốt cuộc tìm cơ hội quát lên giận dữ: “Con nhãi ranh cũng dám lớn lối...”

Chỉ thấy ngón tay của Chân Viêm lão tổ khẽ động.

Vị tu tiên giả ... câm như hến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-256-tin-lon.html.]

Tổ Hàn sang , thản nhiên bằng giọng vô cùng bình đẳng: “Ngươi cũng cút.”

Chân Viêm lão tổ định thôi.

Tổ Hàn liếc lão tổ một cái.

Trong lòng Tô Chước thầm nhủ: Vị nhất đừng để mắng...

Tổ Hàn lễ phép chằm chằm thêm một lúc, Chân Viêm lão tổ phất tay, đám tu tiên giả lập tức biến mất.

Sau một phen chấn nhiếp, luồng khí tức xung quanh lập tức ẩn còn dấu vết.

Tô Chước và Trình Thanh Thanh do dự chút nào, lập tức cáo từ rời .

Tổ Hàn truyền âm: “Lão tổ, con còn rủ nàng luận bàn tiếp.”

Chân Viêm lão tổ khuyên nhủ hết sức chân thành: “Ta hiểu con thích đánh , nhưng nha đầu , chuyện mặt ngoài thì uyển chuyển một chút, đừng học cha con, cũng đừng học tổ phụ con.”

Tổ Hàn vô cùng tỉnh táo: “Bây giờ con mang họ Tổ.” Không liên quan gì tới họ , mất mặt cũng tính họ nhà con.

Chân Viêm lão tổ: “...”

Muốn đánh đến mức đổi cả họ thì cũng sai quá đấy!

...

Trong khách điếm, Trình Thanh Thanh yên một lúc vẫn giấu sự phấn khích: “Xem đoán đúng thật! Tổ Hàn là Thiên linh căn liên quan đến nhà họ Lý, còn cố tình lấy cái họ gây nhiễu như , khiến ai cũng tưởng nàng là hậu nhân của vị tổ tông Băng linh căn .”

Tô Chước: “Nàng họ Lý ?”

“Lý Đoạn Hàn, truyền thuyết kể là một tiểu quận chúa tao nhã sủng ái.” Trình Thanh Thanh mơ màng: “Tao nhã... tao nhã quá mất.”

Nghe cái tên na ná với Tứ sư , Tô Chước quả thực bất ngờ, tiếc nuối : “Vậy nàng phát huy bộ thực lực , ngay cả đạo tắc cũng dùng.”

Trình Thanh Thanh: “Ngươi cứ như ai cũng đạo tắc . Mà dùng là để giấu phận thôi, thế còn ngươi?”

Tô Chước liếc mắt ăn ý: “Lộ thì phiền lắm.”

“Sư , khách điếm bao vây , cả một đám .”

Một giọng thiếu niên vang lên đột ngột, khiến Trình Thanh Thanh cái tông giọng nhẹ như cho choáng váng, ngẩng đầu , thật sự là đồng môn của nàng ? Sao mà kiểu chuyện châm chọc quá trời?

Tô Chước phản ứng tự nhiên: “Lại chạy nữa .”

Trước đây Trình Thanh Thanh còn tưởng nàng đang dụ dỗ cùng chuyện mờ ám, giờ đột nhiên cảm giác nàng mới là tham gia băng nhóm tội phạm .

Cái cảm giác tội mơ hồ trong lòng cũng vì thế mà bay sạch, hăng hái hỏi ngay: “Vậy chạy ?”

Cung Hà: “Không bọn định tới phủ của tôn giả ? Chơi chán thì chạy về nhà cũng . Còn nếu thì tách về từ giờ cũng an đấy.”

“Chỗ đó cấm chế, chơi một chút chắc .”

Thât Trình Thanh Thanh về nhà sớm, lương tâm cắn rứt một tí nhưng vẫn đại: “... là an thật.”

Mấy tờ bùa dịch chuyển kích hoạt đồng thời, gian trong khách điếm lập tức trở nên hỗn loạn.

Tại một sân viện trống trải, bóng dáng Tô Chước đột nhiên xuất hiện, bước nhanh về phía pháp trận. Một tu tiên giả thấy định chặn .

Trình Thanh Thanh ném cho một cái lệnh bài, lập tức im tại chỗ, theo bóng lưng đàng hoàng chút mờ ám của các nàng, nét mặt hiện rõ sự mơ màng khó hiểu.

Một lúc lâu , nhàn rỗi lấy ngọc phù xem tin tức, ánh mắt dần dại , miệng vô thức buột một câu: “Vãi chưởng.”

Tin lớn thế xảy ngay cạnh .

...

Nơi ở của tôn giả là một tiểu thế giới tách biệt, phép vô cùng hạn chế, mà mới bao lâu các nàng đụng ngay khác.

“Ngươi là Ninh Bắc?”

Một nhóm tu tiên giả từ phía tới, dẫn đầu là một thiếu niên mười tám, mười chín tuổi, cẩn thận quan sát Tô Chước từ đầu đến chân.

Tô Chước trả lời, chỉ nheo mắt.

Ầm!

Linh lực đột ngột bạo phát, bộ linh quyết dạng khốn trận đều phá tan.

“Chạy ?”

Một tu tiên giả thở dài: “Muốn dùng dịch chuyển là dùng ngay, nội tình ghê thật.”

“Gan cũng to đấy, ngay lúc tình thế căng như dây đàn mà còn dám mò vũng nước đục .”

Tại một sơn lĩnh vắng vẻ.

Trình Thanh Thanh thì thào: “Không thể giữ kín nữa . Hình vẽ của ngươi chắc truyền khắp cả giới tu hành.”

Tô Chước móc một viên Dịch Dung đan: “Không , vẫn giấu .”

Trình Thanh Thanh: “Người chắc chắn nhận thanh đao của ngươi...”

“Đổi đao. Ngươi mang theo kiếm khác ?”

Trình Thanh Thanh im lặng vài giây: “Ngươi ơn đừng chuyên nghiệp thế ?”

Nàng cảm thấy biến thành ngoại đạo luôn .

 

 

Loading...