Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 255: Bối cảnh rất thâm sâu
Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:22:22
Lượt xem: 141
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trình Thanh Thanh yên tại chỗ, nhân cơ hội đánh lén, chỉ khẽ thở dài: “Diệt Chiến Tông đấy, ngươi từng qua .”
Nàng hồi tưởng biểu hiện của Tô Chước đó, hiểu . Nếu thật sự là truyền nhân chính thống của Diệt Chiến Tông thì chắc chắn sẽ rõ chuyện di tích hơn bất kỳ ai, chẳng cần chen chúc cùng khác nữa.
Chỉ là Ninh Bắc chẳng dạng thu liễm, đạo tắc khiến đỏ mắt như thế mà dùng là dùng, khí thế cũng quá mức kinh .
Có chỗ dựa là Diệt Chiến Tông, sở hữu thực lực như thế... cũng là điều dễ hiểu thôi.
“Ta là của Linh Cực Môn, thể từng danh?” Thích Trác Dị nghiến răng .
Trình Thanh Thanh hiếu kỳ hỏi: “Vậy ngươi nhận đạo tắc đó?”
“Nếu nàng tự , e là ngay cả môn chủ đến cũng chắc nhận .”
Lúc Thích Trác Dị bình tĩnh , ánh mắt u tối, mang theo chút trầm ngâm.
Trình Thanh Thanh hả hê: “Thật đáng thương mà.”
Thích Trác Dị: “Ngươi với nàng , ngươi lo cho nàng ? Kẻ mang ngọc trong , tất gặp họa.”
Trình Thanh Thanh lắc đầu thần bí: “Đây chính là chỗ ngươi hiểu.”
Thích Trác Dị nhướng mày: “Ồ?”
Trình Thanh Thanh thở dài, tỏ vẻ huyền bí : “Bối cảnh của nàng sâu lắm, dễ chọc . Linh Cực Môn các ngươi... định truy sát nàng đấy chứ?”
“... Ta thế nào .” Thích Trác Dị day trán: “Không quản nữa, tay .”
Cho dù Thích Trác Dị thiên tài đến , ở tuổi cũng thể chen chân việc của tông môn.
nếu để phán đoán, thể Linh Cực Môn sẽ tay với Ninh Bắc.
Mà Trình Thanh Thanh lập tức xuất chiêu, hẳn vì giữ gìn phong độ, mà là thưởng thức vẻ mặt khiếp sợ của Thích Trác Dị. Nay thấy còn kinh ngạc nữa, nàng lập tức vung kiếm chút do dự.
Lần , cả hai đều mang theo ý định giải quyết nhanh chóng.
Chỉ trong chớp mắt, thế kiếm tung hoành, chẳng ai nhường ai, khí thế cuồn cuộn như lật tung cả bầu trời.
Trong thời gian ngắn ngủi họ đối thoại, lời đối đáp giữa Tô Chước và Tổ Hàn lan khắp đám đông theo dõi trận đấu.
Khi nhận “Diệt Chiến đạo” thực sự tái xuất nhân gian hôm nay, ít kích động đến đỏ cả mắt: “Ta còn nghĩ vì di tích Diệt Chiến Tông đột ngột xuất hiện, thì là do truyền nhân tới!”
“Tiểu cô nương tuy là thiên tài, kế thừa đạo thống từ đại tông, nhưng mang chí bảo mà dám cao giọng đến ?”
“Chỉ e truyền thừa của Diệt Chiến Tông vốn từng tranh giành với khác, mà là lặng lẽ ẩn dưỡng khí chờ thời cơ.”
“Ẩn suốt bảy ngàn năm? Khoảng thời gian ... điều gì đặc biệt ?”
“Nàng sợ Linh Cực Môn nhắm ? Xem nội tình của Diệt Chiến Tông vẫn còn sâu lường ...”
Sau khi Diệt Chiến Môn sát nhập Linh Cực Môn, truyền thừa của Diệt Chiến đạo mang theo mà thất lạc từ thời kỳ nội loạn trong chính Diệt Chiến Tông.
Từ khi di tích Diệt Chiến Tông hiện thế, ít ôm hy vọng thể tìm manh mối của Diệt Chiến đạo trong di tích .
Ngay cả trong Linh Cực Môn, tàn dư của Diệt Chiến Môn vẫn còn tồn tại đến ngày nay, càng mong mỏi hơn bao giờ hết.
Mấy nghìn năm , môn nhân Diệt Chiến Tông gần như tung hoành thiên hạ địch thủ, phần lớn dựa sự cường đại của Diệt Chiến đạo. Đến nay, vẫn tiếc nuối cho sự thất truyền của nó.
Mọi tu tiên giả xem chiến đều từng danh Diệt Chiến đạo, thậm chí chỉ , nhiều còn từng mơ mộng truyền thừa từ trời rơi xuống đầu.
Sau khi di tích Diệt Chiến Tông xuất hiện, nó lập tức hoàng thất khống chế. Đợt đầu tiên tiến đương nhiên là các đại năng của đại tông môn, lấy hết bảo vật nhất, giải trừ phần lớn nguy hiểm mới để tử rèn luyện.
Còn đến lượt Tán Tu... thì lẽ là chuyện của kiếp .
Thế nhưng những cơ duyên xét đến , chỉ chờ hữu duyên.
Vậy mà hiện tại bọn họ , khả năng sở hữu cao nhất hết thảy cơ duyên và chí bảo ... chính là thiếu nữ rực rỡ nhất chiến trường lúc .
Thu Vũ Miên Miên
Thật khiến … ghen cũng ghen nổi.
Trong khoảnh khắc , tin tức về việc truyền nhân Diệt Chiến Tông tái hiện nhân gian nhanh chóng lan khắp nơi, từ kinh đô hoàng thành cho đến quốc nội đại lục, thậm chí cả các vùng biên cảnh ngoài đại lục đều dậy sóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-255-boi-canh-rat-tham-sau.html.]
...
Trên khán đài của Võ bảng Bắc Vực, mấy vị tu tiên giả mặc quan phục đang khe khẽ thì thầm bàn tán.
Thái tử vận một long bào, nét mặt cứng đờ liếc về phía phụ , âm thầm truyền âm cho Lý Đoạn Xuyên: “Tứ , chẳng bảo sư sẽ gây chuyện lớn ?”
Lý Đoạn Xuyên kinh ngạc: “Huynh mà cũng tin ?”
Thái tử: “...”
Hắn thật sự tin .
Lý Đoạn Xuyên dõng dạc: “Cũng tính là chuyện lớn. Đại ca xem, phụ hoàng bình tĩnh bao, hổ là phụ hoàng.”
Thái tử than nhẹ: “Đệ đúng là đứa con ngoan của phụ hoàng đấy.”
Quốc chủ chẳng buồn để ý hai đứa con đang truyền âm to nhỏ những gì, áp lực quanh tựa vực sâu núi lớn, khí tức cường đại tầng tầng lớp lớp lập tức bao phủ khán đài.
Một mặc hắc bào bước lên theo mệnh lệnh, mở miệng, âm thanh vang vọng hàng chục dặm: “Từ nay về , tu tiên giả Dung Hồn cảnh nếu phép, cấm tiến Vương thành. Trái lệnh, hậu quả tự chịu.”
Đối với các tu tiên giả cảnh giới cao như Dung Hồn cảnh trở lên, hành sự hạn chế vốn là luật bất thành văn trong giới tu hành. dám công khai nhấn mạnh điều đó đúng lúc thế thì ai cũng đủ bản lĩnh và nội tình để .
Chỉ là... Bình Bắc thành từng tiền lệ, với kẻ xâm nhập thì g.i.ế.c tha.
Lúc , quốc chủ ngoắc tay về phía , nét mặt hai “đứa nhi tử ngoan” – Lý Đoạn Xuyên và thái tử – đồng loạt đông cứng .
Lý Đoạn Xuyên cứng đầu bước lên phía .
Mặt quốc chủ cảm xúc, một chưởng vỗ thẳng lên lưng : “Đây là ngạc nhiên con dành cho đấy hả?”
“Phải ...” Lý Đoạn Xuyên suýt vỗ bay, lảo đảo dựa lan can đá bên khán đài: “Con nỗi khổ mà, phụ hoàng nhi thần giải thích !”
Thái tử đoán bọn họ truyền âm những gì, lập tức lên tiếng phụ họa: “Phụ hoàng tha cho lão Tứ ạ, thì nhảy xuống thật đó.”
Quốc chủ liếc : “Con cũng cút đây.”
Thái tử: “...”
Trong mắt , chỉ thấy quốc chủ hiền từ vỗ lưng Tứ hoàng tử, thái tử tươi bước tới, cả khung cảnh toát lên bầu khí phụ từ tử hiếu.
Không ai , nụ của thái tử bao nhiêu chột .
Nhân lúc phụ hoàng đang “giáo huấn” đại ca, Lý Đoạn Xuyên thuận thế chiếm vị trí tầm nhất, nghiêng đầu quan sát chiến trường.
Lệnh cấm ban , nhiều khí tức cường đại lập tức ngăn bên ngoài thành, dám tiến , cảnh tượng trở về vẻ yên bình giả tạo.
sự bình yên ... chỉ giới hạn trong thành mà thôi.
...
Trong chiến trường, cuộc đối thoại ngắn, Tổ Hàn thẳng tới võ đài của xếp hạng năm.
Với nàng mà , chỉ cần hạng nhất thì thứ mấy cũng chẳng khác là bao.
Tô Chước cúi mắt, nhai đan dược hồi tưởng kiến thức dược lý từng học, thương thế bắt đầu hồi phục.
Nàng ước chừng tốc độ khôi phục của bản , chạm ánh mắt của một thiếu niên Kiếm Tu: “Ngươi khiêu chiến ?”
Thiếu niên Kiếm Tu đánh giá nàng từ xuống , do dự một lát đáp: “Không.”
Tô Chước gật đầu, sang theo dõi trận đấu giữa Trình Thanh Thanh và Thích Trác Dị.
Thiếu niên sang Tổ Hàn, buột miệng hỏi: “Tổ Hàn cô nương, ngươi lên võ đài của xếp thứ tư?”
Tổ Hàn nghiêng mắt : “Ngươi đánh với ?”
Thiếu niên im lặng.
Rõ ràng, Tổ Hàn chọn hạng năm vì đủ sức tranh các vị trí khác, mà là vì... tâm trạng. nếu chủ động khiêu chiến thì đó là chuyện khác, dù hứng cũng đánh, còn là đánh cho bay cả hạng ba của luôn.
Thấy đối phương ý động thủ, Tổ Hàn tiếp tục ôm tâm trạng nhàm chán mà buồn bực một .