Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu quả phụ xinh đẹp ở biên quan - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-07-20 22:00:15
Lượt xem: 213

“A, Vị Cố tướng quân vì sao phải bắt người  Bạch gia thế ?” Chu Chí giả vờ không biết sự  tình hỏi.

Lục Thời An dừng một chút, nhìn Chu Chí nói: “Nghe nói Bạch gia bị nghi ngờ có liên quan đến vụ việc  ám s·át cố tướng quân, chuyện này không phải là nhỏ, nếu là thật sự, sợ là Ngô vương cũng không có cách nào, cho nên Ngô vương điện hạ cực kỳ coi trọng,  hiện giờ đang điều  tra làm rõ.”

Lục Thời An rành mạch nói , Chu Chí nghe được Ngô vương đang  điều tra vụ này thì mạt liền  biến sắc.

Đó là một loại biểu tình sợ  hãi .

Lục Thời An bất động thanh sắc cầm  chén trà lên uống , trong lòng đã có vài phần phán đoán —— Chu Chí hơn phân nửa là không biết , nếu hắn biết Liễu Thấm là người của  Ngô vương  thì hắn  sẽ không lo lắng Ngô vương tới điều tra chuyện ám sát  như này.

 Chỉ thử vài  câu ,  Lục Thời An trong lòng đã có chủ ý.

Chu Chí: “ Chuyện này ,  phải điều tra rõ ràng , ám s·át đại tướng quân, chuyện này không phải là nhỏ đâu.”

Lục Thời An ánh mắt sắc bén, nhìn về phía hắn: “Nói đến  chuyện này lúc trước không phải phát sinh ở huyện Võ Công sao ? Dượng không có nhúng tay điều tra?”

Chu Chí: “Như thế nào lại  không  được ? Sự tình liên  quan đến an nguy của Cố tướng quân , ngày thứ hai ta liền tự mình tới cửa,  mất mấy ngày  không ngủ không nghỉ mà tra rõ . Chỉ có điều ta thấp cổ bé họng, huyện nha nhân lực  nghiệp vụ  có hạn ,  kết quả điều tra ra thật là Bạch gia…… Không biết Ngô vương điện hạ bên kia……”

Lục Thời An đã hoàn toàn sáng tỏ, hắn cười nói: “Dượng nếu rảnh rỗi, kỳ thật cũng có thể đi quân doanh giáp mặt cùng điện hạ nói một câu  tình huống điều tra được ,  như  vậy điện hạ sẽ rất vui lòng.”

Chu Chí: “Ta?”

Hắn có chút do dự.

Hắn đương nhiên là muốn  đến gặp  Ngô vương .

Nhưng  mà gần đây Cố Hiển Thành nhìn chằm chằm hắn  đến  gắt gao  ,tình cảnh  hắn chưa từng bị động đến mức này .Lục Thời An như đoán được  suy nghĩ của hắn , lập tức “Săn sóc” nói: “Ta cảm thấy  kế  này cực kỳ hay , không bằng hôm nay sau khi trở về  ta  liền hướng Ngô vương điện hạ báo cáo,  nếu  ngài ấy  gật đầu  ta lập tức  truyền  tin tức cho dượng ?”

Chu Chí trước mắt sáng ngời.

Đúng vậy.

Nếu là Ngô vương tuyên hắn đi, Cố Hiển Thành còn có thể không đồng ý?

Mấy ngày này hắn thật đúng là nghẹn khuất, đã gấp không chờ nổi mà muốn  đi ra ngoài tìm hiểu tin tức,  nếu có thể  gặp  Ngô vương, liền biết Cố Hiển Thành muốn giở trò gì , cũng có thể chuẩn đường lui cho mình .

Chu Chí trong lòng thật cao hứng,   hắn nhìn Phương Tốc Tốc đang ngồi bên cạnh , khó  có được mà lộ ra  hai phần biểu tình  vừa lòng .Thành thân  nhiều năm như vậy, hắn lần đầu tiên cảm thấy Phương Tốc Tốc cuối cùng cũng giúp được hắn một lần , cũng là lần đầu tiên cảm thấy  có quan hệ  thông gia với  Lục gia thật tốt.

Vô luận Lục gia hay  là Ngô vương, lần này, hắn đều phải nắm chắc  mới được.

Lục Thời An bất động thanh sắc mà đem Chu Chí  đang  hưng phấn đều thu vào trong mắt, Chu Chí quả thật  có chút lâng lâng . Rõ ràng là gia yến mà mới  ăn đến một nửa, cũng không biết lại từ nơi nào  đi tới  mấy  ca nữ , mà Chu Chí hiển nhiên uống nhiều quá, còn lôi kéo Lục Thời An cùng hắn  thưởng thức.

Lục Thời An trầm mặt nhìn về phía dì, Phương Tốc Tốc áy náy  mà hướng  hắn cười cười,  căn bản không dám có ý kiến gì.

Lục Thời An sắc mặt đã thập phần khó coi, cũng đại để hiểu rõ  thâm ý trong lời nói của Cố Hiển Thành ngày đó .

Nghĩ đến Chu Chí đối  với nhất phẩm võ tướng cũng dám dùng cái loại chiêu số hạ tiện này, Lục Thời An trong lòng  nổi lên một ngọn lửa.

Bất quá hiện tại hắn vẫn là nhịn xuống, bởi vì Chu Chí lá gan  có lớn đến đâu cũng không dám làm gì hắn.

Lục Thời An nhẫn nhịn đến  lúc bữa cơm kết thúc.

Hắn vốn đang tính toán mời rượu,  muốn chuốc cho Chu Chí say  ,nhưng giờ đây căn bản không cần hắn  mời rượu nữa , Chu Chí đã say b·ất t·ỉnh nhân sự luôn rồi .

Lục Thời An nhìn  vào mắt dì, Phương Tốc Tốc liền  hiểu rõ.

“Người tới !, lão gia  đã say, đỡ lão gia trở về nghỉ ngơi đi.”

Chờ Chu Chí  được đưa đi ,  trong phòng cuối cùng khôi phục yên lặng.

Phương Tốc Tốc  biểu tình áy náy mà nhìn về phía  biểu cháu ngoại: “Xin lỗi, hắn chính là người  như vậy  làm ngươi không thoải mái đi?”

Lục Thời An nhẹ nhàng lắc đầu: “Ta không sao , ở trong  triều làm quan, trường hợp như vậy cũng gặp  nhiều rồi , coi như là  xã giao cho có lệ , chỉ là dì…… Ngườii mấy năm nay  thế nhưng  đều trải qua những ngày như vậy sao ?”

Một câu nói vô cùng đơn giản , lại làm Phương Tốc Tốc  đỏ hốc mắt.

“Thời An…… Ta……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/chuong-68.html.]

Lục Thời An: “Dì nếu có  ủy khuất, cứ việc nói ra . Mấy năm nay, tuy rằng chúng ta không có thường liên hệ, nhưng  mẫu thân vẫn rất  nhớ mong dì . Không dối gạt dì, lần này tới biên quan, ta  muốn điều tra một chút  thế lực  sau lưng huyện Võ Công . Cho nên có  nhiều chuyện, dì nếu đã ẩn nhẫn lâu như thế , lúc này nói ra  quả là thích hợp.”

Phương Tốc Tốc rõ ràng nghe hiểu  lời Lục Thời An nói, nàng kh·iếp sợ ngẩng đầu, thấy được ánh mắt cổ vũ của Lục Thời An.

Nàng  cúi đầu , nhìn về phía  tiểu nha hoàn bên cạnh : “Các ngươi đều đi xuống, đem cửa đóng lại.”

“vâng, phu nhân.”

-

Trong quân doanh, hôm nay buổi sáng bận rộn, buổi chiều  mỗi người đều có tính toán riêng, nhưng thật ra cũng không có chuyện gì  quan trọng . Cố Hiển Thành rảnh rỗi, bỗng nhiên liền muốn đi xem Tống Điềm.

Hôm nay cơm trưa phòng bếp đưa tới  sớm, đã qua  hơn một canh giờ, Cố Hiển Thành cảm thấy chính mình cũng không sai biệt lắm nên đói bụng rồi .

Vì thế hắn ho nhẹ một tiếng, thừa dịp Phúc Quý không có chú ý, một mình một người rời đi thao trường luyện tập , dạo bước đi nhà ăn.

Đáng tiếc Tống  Điềm cũng không ở chỗ này.

Trà Đào Cam Sả

Ước chừng buổi chiều còn phải chuẩn bị  bữa tối  cho dàn khách quý ,Tống  Điềm  có chút mệt mỏi, thừa dịp giữa trưa có thể nghỉ một chút, đã đi trở về nghỉ trưa.

Cố Hiển Thành một mình đứng ở nhà bếp.

Cố Hiển Thành ở nhà ăn yên lặng mà đứng đó một lúc lâu, không chờ được Tống Điềm  đến , nhưng  lại thấy được Tiểu Điệp, Tiểu Điệp thấy hắn rõ ràng có chút giật mình.

“Đại tướng quân? Ngài như thế nào tới, ngài là đói bụng sao?”

Cố Hiển Thành ho nhẹ một tiếng: “Phải .”

Lúc này nếu không phải đói bụng, hắn thật sự tìm không thấy cớ để  tới nhà ăn , vì thế chỉ có thể ừ một tiếng, Tiểu Điệp nháy mắt sáng tỏ, nói: “Đại tướng quân chờ một lát, Điềm Điềm tỷ vừa lúc dặn dò chúng ta giữa trưa nấu cháo, hiện tại vừa vặn, ta lấy cho ngài  một chén.”

Cố Hiển Thành: “Được.”

Hắn tùy ý tìm cái bàn ngồi xuống, nhìn quanh một chút bốn phía,  Tiểu Điệp bưng lên cháo cùng đồ ăn  lên , hắn  lơ đãng hỏi: “Nàng  đâu?”

Tiểu Điệp sửng sốt một chút, mới phản ứng lại  người đại tướng quân hỏi  là ai.

Cười nói: “Điềm Điềm tỷ này hai ngày quá vất vả, giữa trưa nàng bế con  đi nghỉ ngơi rồi .”

Cố Hiển Thành nga một tiếng.

Hắn ở nhà ăn, thong thả ung dung mà uống lên một chén cháo, một mặt uống, một mặt thỉnh thoảng lại liếc  một cái ra cửa  nhà ăn .

Nhưng  quả thực quá đáng tiếc, Cố Hiển Thành  ăn chén cháo đã thấy đáy mà  vẫn là không nhìn  thấy thân ảnh mà mình muốn gặp.

Không chờ được Tống  Điềm , nhưng lại chờ được Phúc Quý.  Phúc Quý chạy thục mạng mà  tới, lau mồ hôi trán: “Tướng quân, sao người không nói tiếng nào đã đi rồi ?”

“Chuyện gì?”

“Là Mạnh đội trưởng  đã trở lại, đang tìm ngài đấy. Ngài lúc trước không phải giao cho hắn một cái nhiệm vụ sao, hiện tại người vừa trở về, đang chờ ở  cửa chủ trướng.”

Cố Hiển Thành buông chiếc đũa nhìn ra  cửa , vẫn như cũ không thấy bóng dáng người mà mình muốn gặp đâu , hắn đành phải đứng dậy: “Đi thôi.”

Phúc Quý chạy nhanh đi theo  phía sau hắn, hai người một trước một sau rời khỏi nhà ăn.

Tiểu Điệp  nhìn thoáng qua bóng dáng đại tướng quân .Ai ngờ, Cố Hiển Thành chân trước mới vừa đi ,Tống  Điềm liền từ cửa sau nhà bếp đi vào.

“Ai nha.” Tiểu Điệp đầy mặt tiếc nuối.

Tống Điềm mang Tiểu Bảo mang đến: “Làm sao vậy?”

Tiểu Điệp: “Mới vừa rồi đại tướng quân tới đây, giống như muốn tìm tỷ, nhưng có việc nên  mới vừa đi !”

Tống Điềm sửng sốt, nhìn ra cửa nhà ăn . “Tướng quân  có nói là có việc gì không?”

“Không có, đại tướng quân chỉ  uống lên một chén cháo, sau đó đã bị Phúc Quý kêu đi rồi.”

“Chắc  có lẽ đại tướng quân  đói bụng  rồi !”

Tống Điềm không nghĩ nhiều, bởi vì nàng bây giờ đang rất vội , Tiểu Bảo  bị  đói bụng, nàng đến làm chút đồ ăn cho nhi tử , hơn nữa bữa tối cũng cần  bắt đầu chuẩn bị.

Loading...