Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Vũ Anh

Cập nhật lúc: 2025-05-10 06:00:18
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tỷ tỷ, người này còn sống không?"

Tiểu Y ngó đầu vào hỏi, nàng nhìn nam nhân đang nằm trên giường kia mà tràn đầy tò mò khi đây là người Hạ Linh tỷ và nàng mang về ở rừng đào.

Người này bị trúng độc, trên người còn rất nhiều vết thương, nặng nhất là bên sườn trái khi mất cả một mảng thịt, m.á.u chảy ra nhiều đến nỗi doạ sợ cả đại phu không dám đến băng bó.

Cuối cùng Hạ Linh tỷ vẫn phải vào làm, nàng do tò mò cũng theo vào, đó là lần đầu Tiểu Y thấy một nam nhân không mặc đồ.

Đến nay đã qua một ngày một đêm, Hạ Linh đang ở bên trong kiểm tra cho nam nhân kia, Tiểu Y do sợ m.á.u lên chỉ dám ngó đầu bên ngoài nhìn vào, chứ vô đó thấy mấy vết thương kia chắc con tim bé nhỏ của nàng sẽ nhảy ra ngoài mất.

"Hắn còn sống, muội xuống dưới nấu ít chào cho tỷ đi"

Hạ Linh khẽ nói, chậm rãi tháo băng ra để xem vết thương như nào.

Qua một ngày thì m.á.u đã ngừng chảy, Hạ Linh kinh ngạc khi các huyệt đạo của người này lại tự phong bế để hạn chế mất máu, thậm chí khi nàng bắt mạch kiểm tra thì thấy chất độc cũng bị ép vào một chỗ để không phát tán ra khắp cơ thể.

Hơn nữa hơi thở của người này lại rất đều, dù sắc mặt hơi tái nhợt nhưng khí huyết vẫn khá tốt, thể hiện không quá yếu ớt, Hạ Linh chắc chắn hôm qua bị ngất chỉ do kiệt sức mà thôi.

Đây hoàn toàn không giống người thường khi trúng độc, Hạ Linh đêm qua đã kiểm tra m.á.u và biết độc người này trúng tên là Thất Sắc Đan. Một cái đẹp khiến nàng sợ hãi.

Thất Sắc Đan nói lên loại độc này có bảy màu sắc khác nhau, mỗi màu thể hiện mức độ của độc, cao nhất là trắng và thấp nhất là xanh ngọc.

Độc này vào cơ thể sẽ khiến m.á.u trong cơ thể đổi máu, phá hủy toàn bộ kinh mạch, làm tê liệt hệ thần kinh khiến kẻ trúng độc c.h.ế.t trong vài ngày. Điểm đáng sợ là nó diễm ra chậm, gây lên sự đau đớn khủng khiếp.

Độc này so với Ô Vân mà Đổng Văn Duẫn trúng không nguy hiểm bằng, nhưng để một người bình thường có thể dẫn sống được nằm đây, thở một cách đều đặn là điều không thể.

"Võ giả sao?" Hạ Linh khẽ suy đoán.

Cũng chỉ có võ giả mới áp chế được độc nhanh chóng như vậy, sức sống của những người này cũng vô cùng kinh người được coi như tiểu cường rất khó giết, khí huyết cường thịnh lên việc chống lại độc không phải chuyện khó.

Nhưng võ giá thật sự quá hiếm thấy, như phượng mao lân giác vậy, để gặp được một người so với tìm thấy vàng còn khó hơn.

Cái này là vì võ giả rất ít, số lượng trong thiên hạ không quá một trăm người đạt đến trình độ võ giả. Đây là mẫu thân nàng trước đây nói, qua gần chục năm có tăng hay giảm hay không thì không rõ.

"Nếu là võ giả thì dễ cứu rồi, nhìn m.á.u của người này có vài tia màu tím nhạt, xem ra trúng độc ở mức độ thứ ba gần thứ tư rồi."

Hạ Linh bắt đầu châm cứu ép độc ra ngoài, kết hợp thuốc chậm rãi giải độc trong cơ thể. Cách này dù tốn sức nhưng được cái nhanh, lại hiệu quả lên nàng chấp nhận.

Tiểu Y mang cháo lên, đứng một bên nhìn Hạ Linh châm cứu, đôi tay nhỏ trắng như ngọc kia đang hơi run run dùng sức xuyên thủng lớp da kia mà cắm xuống, mỗi kim bạc đ.â.m vào đều khiến Hạ Linh tốn sức đến đổ mồ hôi.

Chỉ trong nửa canh giờ qua đi mà trên trán nàng đã lấm tấm những giọt mồ hôi, mệt mỏi ngồi xuống ghế, Hạ Linh uống cạn bình trà quyết định nghỉ ngơi một lát rồi tiếp tục.

"Đợi cứu ngươi xong, ta sẽ đánh ngươi một trận cho hả giận!"

Nàng hừ nhẹ, nghỉ ngơi ăn hết bát cháo xong thì nàng tiếp tục châm cứu, cuối cùng sau một canh giờ thì hoàn thành. Mười ba cây kim bạc đ.â.m xuống bắt đầu đánh tan độc tố bên trong cơ thể người này.

Hạ Linh để Tiểu Y trông coi còn mình đi nấu thuốc, vừa may mấy hôm trước mua rất nhiều thảo dược lên không lo thiếu.

"Thất Sắc Đan cấp ba gần cấp bốn quả thực hơi phiền phức một chút, tên khốn này, đợi ngươi tỉnh bổn cô nương phải đòi tiền công gấp mười lần!" Hạ Linh thầm nói.

Quá trình nấu thuốc quả thực tốn nửa ngày thời gian của nàng, đến đầu giờ chiều nàng mới cho nam nhân này uống và rút kim bạc ra. Nhìn đầu mười ba cây kim đều trở thành màu đen mà Hạ Linh khẽ cười, xem ra hiệu quả rất tốt.

"Hạ Linh tỷ, theo muội biết kim bạc chỉ có tác dụng kiểm tra độc chứ đâu có tác dụng giải độc gì đâu?" Tiểu Y thắc mắc.

"Kim bạc của tỷ không giống bình thường, bên trong rỗng, đầu kim không nhọn mà tròn có lỗ dùng để hút độc ra ngoài, bên ngoài có một loại thuốc dùng để trung hoà độc tố, theo hô hấp sẽ hút độc đi vào trong kim"

Hạ Linh giải thích, kim bạc này giống như một cái ống hút tí hon, cũng vì đầu kim tròn lên mỗi lần cắm đầu phải dùng sức rất nhiều. Một bộ kim như này cũng vô cùng đắt đỏ, Hạ Linh chỉ có sáu bộ của mẫu thân cho luôn mang bên mình từ khi còn nhỏ mà thôi.

Một bộ dùng cho Đổng Văn Duẫn, một bộ dùng cho nam nhân này. Hạ Linh cảm thấy tiếc đứt ruột, nhưng vì cứu người lên nàng đành chịu.

Ai bảo nàng nhân từ chứ!

Tiếp theo đó việc của nàng chỉ là đều đặn cho người này uống thuốc mà thôi, Thất Sắc Đan dù không nguy hiểm bằng độc Ô Vân nhưng hàm lượng độc nhiều hơn một chút, muốn giải trong một ngày là không thể.

"Nhiều nhất ba ngày!"

Ba ngày tiếp theo Hạ Linh luôn ở bên giường bệnh không rời, mấy người Đổng Vân, Thanh Sơn tới rủ đi chơi cũng bị nàng từ chối. Ngoài ba tên ngốc ra thì công tử Ngọc Thanh các Tần Ngạn có đến một lần, sau khi thấy nam nhân nằm trên giường cũng cực kì bất ngờ.

"Người này ta cảm giác rất quen mắt, nhưng lại không nhớ từng gặp ở đâu?" Tần Ngạn nói.

Hạ Linh nhìn hắn, Tần Ngạn cười cười nói: "Tất nhiên có thể người giống người, nhưng nếu Hạ Linh cô nương muốn biết thì ta sẽ giúp điều tra thân phận" 

Nàng lập tức từ chối, nàng cứu người không cần biết người đó là ai, nếu muốn biết thì nàng đã nhờ Thanh Sơn điều tra rồi.

Ngọc Thanh các ở Khánh An phủ có thể so với hai nhà Tiêu, Thanh được sao?

Tất nhiên là không!

Đến buổi sáng ngày thứ tư, Hạ Linh vừa tỉnh dậy đã thấy một ánh mắt nhìn chằm chằm mình, nam nhân kia đã tỉnh từ khi nào và đang dùng vẻ mặt ngơ ngác ngạc nhiên nhìn nàng không rời mắt.

Ầm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-nha-hoan-cua-thai-su/vu-anh.html.]

Một tiếng động lớn vang lên, tiếng đổ vỡ khiến Tiểu Y bên ngoài giật nảy mình vội vã chạy vào.

"Hạ Linh tỷ!" 

Nàng kinh hô khi mà Hạ Linh lúc này đang bị bóp cổ đè dưới đất, nam nhân kia thì hai mắt đỏ ngầu, khi nghe tiếng của Tiểu Y mà quay ra nhìn cô nàng với ánh mắt đầy sát khí.

"Ngươi...ngươi mau thả tỷ ra, tỷ ấy đã cứu mạng ngươi á!" Tiểu Y vội nói.

Nhưng nam nhân kia hoàn toàn không nghe mà dùng sức bóp ngày càng mạnh hơn. Hạ Linh dưới tay hắn lập tức khó thở, nhưng nàng không chút sợ hãi mà co chân đạp vào n.g.ự.c hắn liên tục, tên khốn này muốn g.i.ế.c nàng đâu phải dễ.

Ầm!

Nam nhân kia bị đá bay, Hạ Linh chớp thời cơ lấy thanh kiếm trong gầm giường ra, ánh kiếm sắc lạnh phút chốc loé lên kề sát bên cổ tên nam nhân.

"Muốn g.i.ế.c bổn cô nương à, ngươi chưa đủ tuổi!" 

Hạ Linh cười lạnh, nhưng giây sau nàng đã không thể cười được nữa khi tên này lại dùng tay nắm chặt lưỡi kiếm.

Con mẹ nó ngươi bị điên sao!?

"Mau thả ra, không đừng trách ta cắt đứt tay ngươi!" Nàng đe doạ, nhìn bàn tay đã chảy m.á.u đầm đìa kia mà cảm thấy lo lắng cho tên ngốc này.

"Hahaha, ngươi bảo ta không đủ tuổi g.i.ế.c ngươi đúng không? Vậy để ta cho ngươi biết thế nào là tự cao hại mình!" 

Nói rồi trước ánh mắt kinh ngạc của Hạ Linh, hắn dùng sức bẻ gãy lưỡi kiếm của nàng, nhanh chóng lần nữa bắt lấy cổ nàng đè xuống đất. 

Hạ Linh kinh hãi, tên này có phải người không vậy? 

Nhưng nhìn bàn tay đã chảy đầy m.á.u kia thì Hạ Linh mới xác nhận tên này là người, quả nhiên đoán không sai, nam nhân trước mặt nàng là một võ giả, hơn nữa nhất định thuộc hàng mạnh nhất thiên hạ.

Vì võ giả dù sở hữu sức lực lớn hơn người thường nhưng vẫn có hạn chế nhất định. Thanh kiếm của nàng được đúc từ mười loại kim loại khác nhau, có thể bẻ gãy được mà chỉ chảy m.á.u tay thì đủ thấy người này mạnh như nào.

"Ngươi không g.i.ế.c được ta!" 

Ầm

Hạ Linh tung cước đá thẳng hạ bộ của đối phương, một tiếng vỡ vang lên, tên nam nhân này lập tức tỏ ra đau đớn mà gục xuống, quằn quại ôm bụng rên rỉ trên mặt đất.

Nàng nhanh chóng thoát khỏi tay hắn mà đứng dậy cười cười đắc ý nói: "Hừ, hại ta tốn một bộ kim bạc, uống nhiều thuốc với để ta thức trắng ba đêm vì ngươi mà nay muốn g.i.ế.c ta, còn lâu, bổn cô nương chưa đòi tiền ngươi xong thì có như nào cũng không chết!" 

"Ngươi...ngươi chơi hèn hạ!" 

"Haha bổn cô nương hèn hạ đó, Tiểu Y, lấy dây trói lại đây!"

Hạ Linh đã sớm nhanh tay điểm huyệt của đối phương để tên này không chạy, Tiểu Y bên ngoài thì chạy vội đi lấy dây, chốc lát đã trở về còn dẫn theo ba người Thanh Sơn và Tần Ngạn.

"Hạ Linh, ngươi không sao chứ!?" Thanh Sơn lo lắng, hắn khi nãy nghe Tiểu Y nói có kẻ muốn g.i.ế.c Hạ Linh mà lòng như lửa đốt.

"Không sao không sao, chỉ là chút việc nhỏ thôi, các ngươi mau giúp ta trói tên ngốc này lại" Hạ Linh nhanh chóng nói.

Dù vậy khi bốn nam nhân nhìn dấu tay in trên cổ nàng thì đều kinh hãi, làm con cháu thế gia họ đương nhiên văn võ song toàn, đối với võ thuật cũng am hiểu lên biết kẻ ra tay sử dụng lực không nhỏ.

"Ta muốn đánh tàn phế tên này!" Đổng Vân tức giận nói.

Ba người còn lại cũng gật đầu đồng tình, nhưng họ chưa kịp ra tay thì Hạ Linh đã cản lại, nàng nghiêm cấm ai động võ với gã nam nhân kia mà đuổi họ ra ngoài ngồi.

Việc này khiến gã nam nhân kia cũng kinh ngạc không hiểu, chỉ là giây sau hắn còn kinh ngạc hơn khi Hạ Linh lại giúp hắn xử lý vết thương ở tay.

"Ta không ra tay với kẻ bị thương, băng bó xong đích thân ta sẽ đánh ngươi một trận!" Nàng khẽ nói.

"Ngươi có biết ta là ai không?" 

"Quản ngươi là ai ta cũng mặc kệ, dù là vua chúa hay thần linh ta cũng đánh, dù sao mạng của ngươi là ta cứu về lên có quyền đó!" 

Nghe Hạ Linh nói vậy mà gã nam nhân bật cười, hắn nhìn cô với vẻ tán thưởng nói: "Ta tên Tiêu Vũ Anh, là Thái sư của Cảnh Quốc!"

"Thái con em gái ngươi!" 

Hạ Linh băng bó xong lập tức đạp Vũ Anh ra giường tàn nhẫn đánh đập một trận, mặc kệ tên ngốc này có kêu cứu hay thân phận gì, đánh trước rồi tính sau.

Bên ngoài bốn người Thanh Sơn, Đổng Vân, Tiêu Ân, Tần Ngạn lau mồ hôi kinh hãi, vì họ đều nghe được cuộc đối thoại bên trong lên càng rõ hơn ai cái tên Tiêu Vũ Anh.

Thái sư đương triều, thần tử quyền lực nhất chỉ dưới Cảnh Đế!

 

 

 

 

Loading...