Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Nhặt Được Người

Cập nhật lúc: 2025-05-07 15:25:53
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi tin tức Hạ Linh trở thành tôn nữ của hai nhà Thanh, Tiêu truyền ra đã khiến cả thành Khánh An kinh ngạc, nhất thời danh khí của nàng tăng cao, Cao Thị cũng vì thế mà nâng nàng lên Thanh Quan nhân.

Kim Ngọc Lầu phút chốc bị người ta đạp phá cửa mà vào, không biết bao nhiêu nam nhân chen nhau đập tiền muốn gặp Hạ Linh cô nương, thậm chí là liều mạng đấu giá chỉ vì một tiêu chuẩn tiến vào căn phòng của nàng.

"Bản thiếu là Đông Nhân Kiệt, kẻ nào dám tranh với ta!"

"Haha chỉ là con trai của một huyện úy nhỏ nhoi, phụ thân ta là sinh tử chi giao với huyện lệnh Vũ đại nhân, cả thành không ai là không biết Tạ Hàm. Mà ta là con trai Tạ Ngọc, ngươi dám tranh sao!?"

"Hừ, hai tên nhãi ranh, ở đây dùng tiền đập ra danh tiếng chứ không phải gia cảnh. Tiểu nhị, ta ra giá một ngàn lượng!"

"Con mẹ nó ai sợ ai, một ngàn năm trăm lượng!"

"Hai ngàn lượng"

"Ba ngàn!"

Đứng trên lầu cao dõi xuống, Hạ Linh nhàm chán nhìn đám người đang điên cuồng ra giá kia, nàng thông minh biết thừa đám người này tới gặp đơn giản là muốn tạo quan hệ với hai nhà Thanh, Tiêu.

Thanh Nhạc Hoà từ ba ngày trước đã công khai gọi nàng là ngũ muội, địa vị thứ năm trong Thanh gia chỉ sau đại huynh Thanh Nhạc Hoà, nhị tỷ Thanh Yên Vân, tam ca Thanh Huỳnh Chân, tứ ca Thanh Hàm và cuối cùng là nàng.

Chỉ sau Thanh gia hai ngày, Tiêu gia chủ Tiêu Trần Lễ cũng công khai thân phận tam muội của nàng trong nhà họ Tiêu. Xếp sau đại tỷ Tiêu Linh, nhị ca Tiêu Trần Lễ.

Có chỗ dựa là hai gia tộc giàu có và quyền lực nhất Khánh An phủ đã khiến cuộc sống của nàng thay đổi không ít. Nhất là ở phương diện quan hệ trong Kim Ngọc Lầu, lúc này nàng cơ bản đứng đầu bảng, đạp Vũ Liên xuống thứ hai.

"Hạ Linh tỷ, muội mua đồ về rồi ạ" Tiểu Y chạy vào tay cầm túi lớn túi nhỏ, nhìn dáng vẻ mệt nhọc kia xem ra đã chạy mấy con phố á.

"Vất vả cho muội rồi, đi tắm trước đi"

"Dạ!"

Hạ Linh đi vào giờ túi ra, bên trong tất cả đều là thảo dược, ngoài ra còn một vài lọ màu vẽ, cọ và giấy trắng, Hạ Linh dự định vẽ vài bức tranh làm đồ trang trí phòng.

Trở thành Thanh Quan nhân lên nàng được chuyển lên tầng ba, ở đây chỉ có bốn phòng lên diện tích rộng hơn nhiều so với bên dưới. Nàng sắp xếp thảo dược vào tủ, làm xong thì Tiểu Y tắm xong lên vào tắm.

"Hạ Linh cô nương, công tử của Ngọc Thanh các ra giá cao nhất hôm nay, bà chủ bảo tiểu nhân tới thông báo ạ"

Một lát sau khi đang cân dược liệu, một tên tiểu nhị đi vào, người này là người thông báo của Hạ Linh tên Tiểu Văn, xem ra bên dưới đã chọn xong người tối này gặp nàng.

"Biết rồi"

Hạ Linh khẽ đáp rồi ném cho Tiểu Văn một ít bạc, hắn lập tức cảm ơn rối rít, thầm nghĩ Hạ Linh cô nương đúng là người tốt khi hào phóng như vậy.

"Tỷ tỷ, Ngọc Thanh các không hề kém Thanh, Tiêu hai gia tộc á"

Tiểu Y lúc này nói, Hạ Linh gật đầu thừa nhận, Ngọc Thanh các dù không nổi danh bằng Thanh gia và Tiêu gia, nhưng xét toàn diện thì không hề kém cạnh chút nào.

Thanh gia và Tiêu gia làm ăn đã lâu ở Khánh An phủ, cơ bản đã cắm rễ cực sâu ở đây lên địa vị rất khó lung lay được, ngay cả Ninh Vương thời điểm mười năm trước tiếp quản nơi đây cũng phải khách khí ba phần với hai gia tộc.

Nhưng Thanh Ngọc các lại khác, đây là một thế lực do nhiều gia tộc liên hợp tạo dựng lên, khống chế ba phần mười số thư viện, trường học trong thiên hạ.

Đừng tưởng ba phần mười là ít, ở Khánh An phủ số thư viện và trường học được mở ra không quá hai mươi toà, vậy mà Thanh Ngọc các có thể chiếm ba phần trong số đó đã đủ kinh người.

Phải biết để duy trì một trường học phải tốn ít nhất hai ngàn lượng một năm, còn để lập lên một thư viện thì gấp đôi là bốn ngàn lượng. Đa phần đều do triều đình cấp phát chi phí, nhưng qua tầng tầng lớp lớp quan viên thì đến được tay người dân chả còn bao nhiêu.

"Haiz, không cần nghĩ cũng biết tên công tử kia đến vì sắc đẹp của tỷ tỷ, có cần gọi Đổng đại ca không ạ?" Tiểu Y chống cằm suy tư nói.

"Không cần, khách đến thì tiếp, ngược lại gọi Đổng Vân đến chỉ gây rắc rối mà thôi"

Hạ Linh đã nói vậy thì Tiểu Y cũng đứng dậy đi chuẩn bị.

Tầm hai canh giờ sau, một tiếng gõ cửa theo nhịp vang lên, đây là Hạ Linh dạy Tiểu Văn mỗi khi dẫn khách lên phòng để thông báo cho nàng ra đón tiếp.

Hạ Linh đi mở cửa, chỉ thấy một vị công tử mặc thanh sam, tay cầm quạt giấy, vẻ mặt anh tuấn phong độ, dáng vẻ thư sinh khiến người ta nhìn lập tức thấy hảo cảm.

"Tiểu nữ Hạ Linh, gặp qua Tần công tử!"

Tân Ngạn, tam thiếu gia của Tần gia, công tử gia đứng đầu chi nhánh Thanh Ngọc các ở Khánh An phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-nha-hoan-cua-thai-su/nhat-duoc-nguoi.html.]

"Hạ Linh cô nương!"

"Mời công tử vào"

Hai người đi vào trong, Hạ Linh theo lễ đãi khách tự mình pha trà mời Tần Ngạn, nàng còn chuẩn bị một ít bánh đậu xanh, đây là bánh do Tiểu Y làm, tay nghề cô nhóc ngày càng tốt hơn.

Hạ Linh thân là chủ lên gợi mở câu chuyện, hai người bàn về thơ ca, tranh vẽ rất vui vẻ. Tần Ngạn là công tử của Thanh Ngọc các, nói về học vấn tất nhiên cao hơn hẳn những người cùng lứa.

"Năm nay công tử có định dự thi không?" Nàng khẽ hỏi.

"Haha tất nhiên là có rồi, ta dự địch thi xong sẽ về kinh nhận chức, dù sao ở Khánh An phủ mấy năm cũng có chút nhớ nhà"

Tần Ngạn nói, ánh mắt liếc Hạ Linh rồi lên tiếng: "Hạ Linh cô nương có muốn đi cùng ta, nãy giờ đàm luận mới thấy học thức của cô nương còn hơn Tần mỗ, nếu cô nương nguyện ý có thể làm một học quan, ta sẽ sắp xếp cho"

Hạ Linh khoé miệng giật giật nhẹ, xúc động muốn đạp người, vì nói vậy khác gì muốn chuộc thân cho nàng.

Tên thứ tư rồi á, tha đi mà, các ngươi muốn chuộc thân cho ta làm cái quỷ gì!

"Đa tạ ý tốt của công tử, nhưng tiểu nữ muốn tự mình chuộc thân, hơn nữa tiểu nữ tài học nông cạn, đối với y thuật còn hiểu đôi chút lên không muốn trở thành học quan á"

Hạ Linh nói, lời này của nàng đã có phần khiêm tốn nhưng vẫn ẩn giấu sự tự cao, vì nàng xác thực không cần trở thành học quan làm gì, muốn thì trở thành thái y còn dễ hơn.

"Được rồi vậy ta cũng không ép, ta còn ở lại Khánh An phủ đến cuối năm, nếu Hạ Linh cô nương rảnh rỗi có thể qua Thanh Ngọc các ngồi chơi, ta dạo này cũng hứng thú học y thuật có lẽ sẽ phải thỉnh giáo cô nương"

"Rất mong chờ được luận bào ý thuật với công tử"

Hạ Linh tiễn Tần Ngạn một đoạn, lúc về hắn còn hào phóng tặng nàng hai trăm lượng bạc, đây là tiền dạy học y thuật theo lời hắn nói.

"Hạ Linh tỷ, tỷ có biết tên Tần Ngạn đó nãy đấu giá bao nhiêu không?" Tiểu Y nằm bò ra bàn nói.

"Bao nhiêu?"  Hạ Linh có chút tò mò, thân phận của đối phương cao hơn Thanh Sơn và Đổng Vân không ít, nếu vậy tiền đấu giá chắc cũng phải hơn ba trăm lượng.

Chỉ là từ khi trở thành Thanh Quan nhân được nửa tháng nay, nàng đối với sự việc đấu giá đều không để tâm, nhưng ai bảo lần này là công tử của Tần gia cơ chứ.

Nãy trò chuyện nàng biết Tần gia ở kinh thành có thể xếp vào mười vị trí đầu, đứng đầu gia tộc là Tần Ngũ An với chức vị Tả tướng.

Đậu xanh cây chuối hột, đây là đại quan nhất phẩm, một trong hai cột trụ chống đỡ quốc gia á. Quyền lực chỉ dưới Cảnh Đế một bậc, ngay cả Ninh Vương gặp cũng phải khách khí mấy phần.

"Ba ngàn lượng, một câu khiến không ai dám ra giá nữa, quả thực là chấn nhiếp toàn trường." Tiểu Y than thở, nàng cảm thấy áp lực thay cho Thanh Sơn và Đổng Vân á.

Nàng biết Hạ Linh ra thử thách đạp Lễ bộ thượng thư cho Thanh Sơn, nhưng bây giờ nhảy ra một Tần Ngạn có gia thế cực cao, gia gia làm Tả tướng thật sự rất khó vượt qua.

"Nhiều thật đó, mà thôi kệ đi, ngủ sớm mai dậy ra ngoại ô ngắm hoa á"

Hạ Linh thay quần áo leo lên giường, đối với nàng thời gian hạnh phúc nhất là giờ đi ngủ, chỉ cần nhắm mắt lại là mọi rắc rối, mệt mỏi hay phiền muộn tan biến sạch.

...

Sáng hôm sau Hạ Linh theo kế hoạch đi ra ngoại ô ngắm hoa vẽ tranh, nàng và Tiểu Y thuê một chiếc xe ngựa rời khỏi thành tới ngọn núi gần đó. Nơi đây nổi tiếng với rừng hoa đào vô cùng đẹp.

Lần này đi nàng không gọi ba tên ngốc kia làm gì, sau khoảng nửa canh giờ ngồi xe thì đến chân núi, từ đây phải đi bộ vào một đoạn nữa lên nàng trả thêm ít tiền để phu xe chờ mình.

"Tỷ tỷ, chúng ta phải đi khoảng ba dặm đường á!" Tiểu Y nhìn bản đồ mà giật mình.

"Cái này bình thường á" Hạ Linh khẽ cười, nàng nhiều lần lên núi hái dược liệu phải đi mấy chục dặm đường, ba dặm với nàng chỉ là đoạn đường ngắn.

Nàng và Tiểu Y đi vào núi, sau nửa canh giờ thì kiếm được một chỗ đẹp ngồi vẽ tranh và ngắm rừng đào. Hạ Linh lấy đồ nghề ra, nàng cũng từng vẽ tranh vài lần lên khá thành thạo.

Rừng đào buổi ban mai như một bức tranh sơn dầu được thiên nhiên tô vẽ, từng cơn gió nhẹ lung lay cành lá khiến cánh hoa bay lượn đầy trời, ánh nắng dịu dàng xuyên qua tán cây chiếu xuống điểm thêm sắc vàng cho bức vẽ.

Hạ Linh vô cùng hài lòng với bức tranh của mình, nhưng ngay khi chuẩn bị hoàn thành thì đột nhiên có tiếng động vang lên.

"Tiểu Y, ra sau lưng ta!" Nàng lập tức kéo Tiểu Y ra sau, ánh mắt đảo qua đảo lại cuối cùng dừng ở một gốc đào cách nàng năm mươi bước chân.

"Ở yên đây, ta qua đó xem" Hạ Linh dặn dò Tiểu Y rồi chạy qua.

Dưới gốc đào là một nam tử, Hạ Linh liếc nhìn liền biết người này bị thương nặng đã ngất đi, vạch áo y ra xem thì giật mình khi không ngờ lại trúng độc, hơn nữa lại là vết thương do vũ khí gây ra.

"Con mẹ nó, ngất đâu không ngất lại chạy ra đây. Tiểu Y, qua giúp tỷ mang người này về"

Loading...