Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 265

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:22:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không ăn.” Đại Bảo nghiêm mặt, “Ngươi chữ lớn xong xuôi, liền mách tỷ tỷ.”

“A?” Tiểu Bảo bĩu môi, , chơi.

Đại Bảo và Tiểu Bảo là song sinh, dễ dàng đoán ý nghĩ trong đầu : “Hôm nay ngươi nếu , ngày mai tỷ tỷ đốc thúc , ngày mai nghỉ học, Cẩu Đản nhi bảo sẽ lên núi bắt gà rừng. Ngươi nếu , ngày mai thể .”

Tiểu Bảo đảo mắt tròn, ngày nghỉ học khó khăn lắm mới , chịu giam trong nhà, vì ngày mai núi chơi, khi cân nhắc liền ngoan ngoãn về chỗ cũ, cầm bút lông chữ lớn.

Tống Tân Đồng vẫn ngoài phòng thấy cuộc đối thoại của song sinh, khóe miệng khỏi nhếch lên, khóe mắt cong cong mỉm .

Đại Bảo so với Tiểu Bảo chững chạc hơn nhiều, trong nhà luôn mang danh trưởng , mặc dù tuổi tác thực cùng Tiểu Bảo như , chỉ sinh sớm hơn một chén nhỏ.

Trước đây luôn cảm giác như một tiểu lão đầu, Tống Tân Đồng còn lo lắng sẽ mãi như , giờ xem đổi ít, bởi vì điều kiện gia đình hơn, áp lực đè nặng trong lòng tan biến, cũng khôi phục ít sự hồn nhiên của trẻ thơ, thật .

Song, trách nhiệm của với tư cách trưởng vẫn đổi, trái càng thêm hiểu chuyện, luôn bảo vệ Tiểu Bảo, giờ còn giám sát Tiểu Bảo ham chơi sách chữ, dáng vẻ hòa thuận thật sự khiến Tống Tân Đồng mừng lòng.

Kỳ thực, Tống Tân Đồng thực sự là loại phụ giỏi nuôi dạy con cái, cảm thấy song sinh nàng nuôi dạy lệch lạc, ngược còn hiểu chuyện đến thế, thật sự là nhờ cha và nguyên chủ ở trời linh thiêng.

 

Chương Hai Trăm Lẻ Ba: Ghen Tuông

 

Ngày hôm , Tống Tân Đồng xách một cái giỏ định núi , dự định xem tường rào xây đến , tiện thể nhặt một ít nấm, rau rừng.

Trước khi cửa, Tống Tân Đồng rẽ thư phòng, tựa bên khung cửa gọi Lục Vân Khai: “Tướng công, chúng định lên núi , cùng ?”

Lục Vân Khai ngẩng đầu khỏi sách.

“Chàng sách gần cả nửa ngày , cũng nên nghỉ ngơi thư giãn, thôi.” Tống Tân Đồng dịu dàng đưa tay về phía Lục Vân Khai, ý bảo mau ngoài.

Đối diện với sự dịu dàng của thê tử, Lục Vân Khai xưa nay thể từ chối, đặt sách xuống liền dậy đến bên cửa, nắm tay Tống Tân Đồng, “Đi thôi.”

Tống Tân Đồng và Lục Vân Khai bước khỏi cửa, từ xa thấy song sinh từ bờ suối chạy về phía học đường, phía còn theo một nhóm tiểu t.ử cao đều đều.

“Tỷ tỷ, tỷ phu.” Song sinh vui vẻ gọi hai , giọng điệu đầy vẻ thiết.

Dương Cao, Dương Viễn, cùng với Cẩu Đản nhi và mấy đứa trẻ chơi với song sinh, khi thấy Tống Tân Đồng và Lục Vân Khai thì chút rụt rè, nghiêm chỉnh gọi họ là phu tử, Tân Đồng tỷ tỷ (cô nương).

“Các ngươi cũng núi bắt gà rừng ?” Tống Tân Đồng hỏi.

Cháu trai của đại phòng nhà họ Hà gật đầu, đôi mắt tràn đầy mong đợi: “Ông nội đây bảo núi nhiều gà rừng, dễ bắt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-265.html.]

Đối với lớn thì chắc là dễ bắt, đối với trẻ con e rằng là khó, nhưng Tống Tân Đồng cũng giảm sự hăng hái của mấy đứa trẻ, chỉ xoa đầu Đại Bảo, : “Vậy các ngươi mau , nhưng cẩn thận một chút.”

“Vâng.” Song sinh lập tức gật đầu, dẫn đầu chạy lên núi, chạy gọi: “Xem ai lên tới đỉnh núi .”

“Tiểu Bảo ngươi gian lận, ngươi chạy .” Cẩu Đản nhi nhanh chóng đuổi theo, “Ngươi cho ...”

Tiểu Bảo khúc khích , “Ta ngốc, mới ...”

Nhìn Tiểu Bảo tinh nghịch đùa giỡn, Tống Tân Đồng lắc đầu, với Đại Nha theo phía : “Ngươi cẩn thận trông chừng bọn chúng, núi chỗ đó nhiều đá quá, vấp ngã thì .”

“Dạ, thưa cô nương.” Đại Nha cũng nhanh chân lên núi.

“Chúng cũng thôi.” Tống Tân Đồng lúc mới chậm rãi lên núi, mấy ngày nay lên núi nhiều, con đường mòn đầy cỏ cũng dẫm phẳng, “Đợi xây xong, con đường sửa sang mở rộng, cũng tiện cho xe ngựa .”

“Trên núi nhiều đá vụn, đến lúc đó lát đá vụn lên là .” Lục Vân Khai nắm tay Tống Tân Đồng chầm chậm tới, “Cẩn thận rêu chân, chậm thôi.”

“Ừm.” Tống Tân Đồng giờ lộ bụng, nhưng vẫn khá cẩn thận, “Tướng công, quan tâm , quan tâm đứa bé trong bụng?”

Lục Vân Khai đôi mắt đầy mong đợi của Tống Tân Đồng, thành thật : “Đều .”

“Thôi .” Tống Tân Đồng cảm thấy câu hỏi của thật đúng, quả là tự gây chuyện, ai nha, quả nhiên là m.a.n.g t.h.a.i nên cảm xúc đổi thất thường , hỏi câu chứ? Thật là mẩy!

chỉ dùng hai chữ đơn giản đáp , cũng lời nào ho dỗ dành , càng nghĩ càng buồn bực! A a a a, thật sự càng ngày càng mẩy !

“Nàng đừng vui.” Lục Vân Khai Tống Tân Đồng cúi đầu nữa, suy nghĩ một chút, : “Nàng và đứa bé đều quan trọng.”

Tống Tân Đồng ngẩn , ngẩng mắt .

“Nàng đối với , là bầu bạn cả đời. Còn đứa bé, là sự nối tiếp của chúng , quan tâm nàng, cũng quan tâm nó.” Lục Vân Khai siết c.h.ặ.t t.a.y Tống Tân Đồng, “Nàng đừng ghen với con của chính .”

 

Chương Hai Trăm Lẻ Tư: Đến Hồ Nước

 

“...” Những lời còn lọt tai, câu cuối cùng khiến Tống Tân Đồng ngượng ngùng bĩu môi, “Được , ghen, chỉ hỏi chút thôi.”

“Ta .” Lục Vân Khai mỉm , trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, mẫu phụ nữ khi m.a.n.g t.h.a.i đổi, dặn rộng lượng bao dung nàng, ngờ đến nhanh như .

“Tướng công thích con trai con gái?” Tống Tân Đồng hỏi.

“Chỉ cần là do nàng sinh cho , đều thích.” Lục Vân Khai lập tức đáp.

Tống Tân Đồng mím môi , câu trả lời cho điểm tuyệt đối!

Loading...