Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:20:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có oan thì tìm quan phủ kêu oan, lão t.ử thấy cái loại như ngươi nhiều , còn cứ lóc om sòm mặt lão t.ử nữa, lão t.ử bắt ngươi cùng giam đấy!" Tên đầu lĩnh bực bội liếc bà một cái, chạy xa tới đây chẳng thu đành, cổ còn cào mấy vết, khốn kiếp!

Vạn thôn trưởng là từng trải, dĩ nhiên lúc nên chút quà cáp, bèn đầu Tống Đại Giang, một đại trượng phu ngây ngốc trơ đó, chẳng chút linh hoạt nào, ông sờ sờ túi tiền của , may mà lễ vật tạ ơn cô bé nhà họ Tống tặng hôm đó còn thừa một hai lạng bạc nhỏ, đau lòng lén lút nhét túi tiền tay tên đầu lĩnh, cung kính : "Đại nhân, chốn thôn quê, chiêu đãi chu đáo, xin đại nhân lượng thứ."

Tên đầu lĩnh sờ bên trong, ước chừng hai lạng bạc, tuy ít nhưng cũng đủ cho mấy em quán rượu uống một bữa ngon , thôi , chốn núi non nghèo nàn, chút bạc lắm .

Vạn thôn trưởng thấy sắc mặt tên đầu lĩnh khá hơn, vội vàng hạ giọng hỏi: "Đại nhân, xin phiền ngài rõ rốt cuộc tình hình là thế nào, chúng từng xa như , thực sự là..."

Tên đầu lĩnh lòng thái độ khúm núm cung kính của Vạn thôn trưởng, tâm trạng cũng hơn một chút: "Kỳ thi tú tài khoa cử năm nay phát hiện đề thi lộ, Tri phủ đại nhân tra xét mới phát hiện là kẻ bán tin tức, nhưng may mà Tống Trường Viễn chủ mưu, cũng cố ý, hình như là cùng với học trò đồng khoa chi bạc lớn Trạng Nguyên Lâu tìm chỗ dựa, kết quả vô tình khác đến đề thi, bèn ghi nhớ trong lòng."

Thì , Vạn thôn trưởng trong lòng thở phào nhẹ nhõm, "Vậy đến châu phủ sẽ như thế nào?"

"Việc , dựa Tri phủ đại nhân xét xử , chuyện lớn thì lớn, nhỏ thì nhỏ, đều dựa cái ." Tên đầu lĩnh động tác bạc: "Nếu thì dựa may mắn, chỉ là gần đây Tri phủ đại nhân tính tình cho lắm..."

Tên đầu lĩnh đến đây bèn , Vạn thôn trưởng vội vàng theo tiễn , còn cầu xin khoan dung cho Tống Trường Viễn.

Đợi các vị quan quân áp giải Tống Trường Viễn , dân làng vây bên ngoài mới dám lên tiếng: "Tống Trường Viễn gian lận ? Vậy công danh tú tài của còn ?"

"Chắc chắn là còn ."

"Thật là tạo nghiệp quá."

"Tạo nghiệp cái quái gì, là gian lận mà."

"Cũng thể thây mạng mà về , nhốt đại lao, nửa cái mạng cũng chẳng còn."

"Ôi chao, phí hoài hai mươi đồng tiền lễ mừng của , ăn cũng chẳng ngon. Không , đòi ."

"Ta cũng , cũng ."

Mọi ùn ùn chen chúc sân viện hỗn độn của nhà họ Tống, bảy mồm tám lưỡi đòi Trương lão thái họ trả tiền mừng.

Trương lão thái mắng: "Đã đưa đòi , hổ , các ngươi ăn thì nhả cho lão nương!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-263.html.]

"Nhả thì nhả." Có bèn móc họng.

"Đủ !" Vạn thôn trưởng gầm lên một tiếng, "Mọi chen chúc ở đây thể thống gì nữa, mau về hết cho ! Về hết cho !"

"Thôn trưởng..." Tuy rằng nhiều bất mãn, nhưng nể mặt thôn trưởng cũng đành rời , Quách gia nương t.ử xa còn đắc chí lớn tiếng la lối: "May mà , ha ha ha, đáng đời!"

Vạn thôn trưởng sầm mặt sân, thấy Trương Thúy Hoa đất nhúc nhích , vội : "Mau mời đại phu đến."

"Ồ ồ ồ, cha, con đây." Con trai cả của Vạn thôn trưởng lúc mới phản ứng .

"Khiêng bà , mời đại phu phiền phức." Vạn thôn trưởng cau mày, "Kéo xe bò trong nhà tới đây."

Đợi Trương Thúy Hoa đưa y quán , Tống Đại Giang mới hồn, ngây sân viện tan hoang, rốt cuộc là chuyện gì thế !

"Đại Giang, Trường Quý nhà, ngươi lo liệu việc nhà còn ngẩn ngơ đó gì!" Vạn thôn trưởng vỗ một cái đầu Tống Đại Giang, "Tỉnh cho !"

Tống Đại Giang hồn, lau mặt, "Vạn thúc, bạc, con bạc sẽ trả cho thúc."

"Ừm, hai lạng bạc." Vạn thôn trưởng Trương lão thái, "Lời vị đại nhân ban nãy các ngươi cũng thấy , chuyện Trường Viễn nhà ngươi lớn lớn, nhỏ nhỏ, chỉ cần mở miệng, nếu các ngươi lo lót chu đáo, cho dù mất công danh, đợi thêm ba năm lẽ vẫn , cho dù thì vẫn còn công danh đồng sinh, nhưng nếu định tội lớn, thì chẳng còn gì nữa !"

"Vậy cần bao nhiêu bạc?" Trương lão thái nghĩ đến bạc, trong lòng thấy khó chịu, đôi mắt tam giác khắc nghiệt lập tức kéo xệch xuống.

"Cháu nội ngươi quan trọng bạc quan trọng!" Vạn thôn trưởng lười chẳng với bà , đầu Tống Đại Giang: "Trường Quý nhà ngươi chẳng theo sư phụ đến thành Lĩnh Nam giúp đỡ ? Ngươi đưa tin đến đó, xem thử tình hình thế nào."

"Việc thể cũng chỉ đến đây thôi, các ngươi gì thì ." Vạn thôn trưởng thôn trưởng đến nước là tận tâm tận nghĩa , nhiều hơn nữa ông cũng khả năng, vả , thực sự xen chuyện nhà họ Tống nữa.

Đợi Vạn thôn trưởng , sân viện mới trống trải, một mảnh thê lương.

Con dâu Lê thị và Tống Thanh Tú lúc mới từ trong nhà , hai nàng vẫn trốn trong nhà, sợ vạ lây, giờ còn ai nữa mới dám , trong lòng sợ hãi tột cùng, mang theo giọng nức nở : "A nãi, cha, giờ đây?"

Tống Đại Giang đầu con dâu và con gái mặt mũi đều trắng bệch, ngây hồi lâu mới : "Thanh Tú, con đến y quán chăm sóc con." Dừng một chút với Trương lão thái: "Mẹ, trong tay còn bạc ? Y quán e là cần bạc."

"Ta bạc, lấy bạc chứ?" Trương lão thái bình tĩnh , sắp xếp suy nghĩ, "Có bạc cũng dùng để cứu Trường Viễn về chứ..."

Tống Đại Giang đầu con dâu Lê thị, ý tứ rõ ràng cần cũng .

Loading...