Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 258

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:15:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Tân Đồng : “Giờ trong thôn nhắc đến nhà bọn họ chẳng lời nào ho. Hôm qua Trương Thúy Hoa bên bờ sông khoác lác, sẽ tổ chức tiệc rượu lớn, đều cả . Giờ bọn họ moi tiền từ chỗ , nếu về nhà mà khéo léo moi bạc, thì ngày Rằm sắp tới nhất định sẽ trò .”

“Tóm , chịu thiệt chẳng .” Tống Tân Đồng sờ sờ bụng, “Vả giờ đang mang thai, nên nhiều việc thiện tích đức, thể học theo loại như Trương bà t.ử , những điều tổn hại lương tâm và đức hạnh.”

“Thì là như , là nô tỳ nghĩ sai .” Vương thị ngượng nghịng, “Vẫn là cô nương nghĩ chu .”

Dương Tiểu Nguyệt cũng là lanh lợi, liền tiếp lời : “Vậy chuyện mụ hôm nay ăn trộm ngân khí trong nhà mà truyền ngoài, thì mụ chắc chắn mất hết thể diện.”

“Không sai.” Tống Tân Đồng mặc kệ chuyện truyền thế nào, dù mụ náo loạn ầm ĩ như thế, chắc chắn cũng thấy. Nghĩ đến đây, nàng tâm trạng vui vẻ dậy, xắn tay áo, “Giờ cũng còn sớm nữa, cũng về nhà họ Lục đây.”

“Vậy nô tỳ đưa .” Vương thị .

“Không cần , về về cũng mất gần nửa nén hương.” Tống Tân Đồng ngoài.

Vương thị : “Chẳng phiền hà gì, nô tỳ cũng tiện qua đó cơm trưa.”

“Không cần . Các ngươi mau chóng nốt mẻ rượu mơ xanh . Cuối tháng Giang công t.ử bên sẽ đến vận chuyển rượu mơ, đừng đến lúc đó luống cuống sai.” Tống Tân Đồng dặn dò xong liền xách giỏ rau thong thả về phía nhà họ Lục.

Đi qua ruộng tôm, vặn gặp Dương thúc đang rắc thức ăn xuống ruộng. “Dương thúc, vẫn cho ăn xong ạ?”

“Cô nương, đây là phần cuối .” Dương thúc xoảng xoảng rắc hết thức ăn trong thùng , đó rửa tay, lau mồ hôi, “Cô nương, Tống chưởng quỹ hôm còn mua tôm của chúng , nhưng từ chối . Tôm còn chỉ đủ hàng cho cửa hàng ở bến tàu.”

“Ừm, bán cho . Vô cớ bọn họ cướp mất mối ăn thì .” Tống Tân Đồng dừng : “Ta thấy Tống chưởng quỹ cùng bọn họ lâu nữa chắc cũng sẽ xây một trang trại nuôi tôm ở huyện Thanh Giang . Nhân lúc bọn họ thiếu hàng, chúng bán nhiều bạc hơn chút.”

“Cô nương lo lắng ?” Dương thúc hỏi.

“Sao lo, nhưng lo lắng thì ích gì?” Tống Tân Đồng ruộng tôm : “Cạnh tranh chính đáng trong ăn là chuyện bình thường, chỉ cần dùng thủ đoạn mờ ám là . Vả , là con em thế gia ở thành Lĩnh Nam, tiểu lão bách tính như chúng cũng đấu . Dù thì cứ thành thật mà , đừng gây chuyện gì rắc rối là .”

“Cô nương .” Dương thúc đến nhà họ Tống cũng hơn nửa năm, cũng tính tình Tống Tân Đồng. Dù thì nàng cũng là một bách tính , tuân thủ pháp luật và thích tự do tự tại. Chỉ cần khác phạm đến nàng, nàng cũng dễ chuyện.

Làm ăn kiểu tuy kiếm tiền quá nhiều, nhưng việc kinh doanh thể lâu dài, vả tích tiểu thành đại, nước chảy đá mòn cũng .

“Cô nương, chỗ còn là tôm cỡ trung hoặc tôm nhỏ. Theo tốc độ , ước chừng tháng sáu tháng bảy thể lớn, hàng cung cấp cho cửa hàng của chúng sẽ đứt đoạn.”

Tống Tân Đồng những bóng tôm màu đỏ ẩn hiện đang bò đám rong rêu, bèo tấm trong ruộng tôm, gật đầu: “Giống tôm sinh sôi nhanh, chỉ cần chúng ăn uống đầy đủ thì sẽ lớn nhanh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-258.html.]

Dương thúc : “Nếu cô nương còn xa hơn để mở tửu lâu, tôm e rằng đủ. Có cần mua những mảnh đất đá bên cạnh để ruộng tôm nữa ?”

“Hiện tại còn vội.” Tống Tân Đồng ý định xa đến thành Lĩnh Nam mà vẫn vận chuyển hàng từ ruộng tôm ở nhà . Chi phí vận chuyển cao. Nàng vận chuyển một ngàn cân lương thực từ bến tàu đến thành Lĩnh Nam, phí vận chuyển cần hai lượng bạc.

Nếu là vận chuyển tôm , còn lo lắng chúng c.h.ế.t dọc đường, vả chắc chắn mỗi ngày đều vận chuyển, lợi cho lắm. Chi bằng mua một mảnh đất đá hoặc trang trại nào đó ở ngoại ô thành Lĩnh Nam để nuôi còn hơn.

Đương nhiên, giờ những điều vẫn còn quá sớm, dù hiện tại nàng còn tiết kiệm bạc thông lộ cho Lục Vân Khai. Tuy rằng vẫn còn bạc của Đại Bảo và Nhị Bảo, nhưng thể dùng thì cố gắng dùng.

Số bạc nàng thể dành dụm cho hai cũng chỉ bấy nhiêu thôi. Dù giờ nàng xuất giá còn mang thai, thế nào cũng tiết kiệm thêm một phần gia sản cho hài t.ử trong bụng.

Thực , Đại Bảo và Nhị Bảo ở trong thôn cũng coi là đại phú . Nhà nào nhiều bạc hơn bọn họ? Vả mỗi còn một gian cửa hàng nữa, chỉ cần phá gia chi tử, chỉ riêng tiền thu tô thôi cũng đủ nuôi sống cả đời .

Nghĩ đến đây, Tống Tân Đồng hỏi: “Bên cửa hàng vấn đề gì chứ?”

Dương thúc : “Không vấn đề. Chưởng quỹ mời đến phẩm hạnh , chuyện gì cũng đấy.”

“Người Giang công t.ử đề cử quả thực tệ.” Tống Tân Đồng gật đầu, “ , khế đất núi cũng xong . Lát nữa thúc hãy mời đến rào rừng , tìm thợ xây nhà .”

Tống Tân Đồng dừng , “Cứ mời vị Hồng sư phụ giới thiệu cho chúng xây xưởng . Tay nghề của họ khá , giá cả cũng chăng.”

Dương thúc gật đầu: “Vâng, buổi chiều sẽ huyện thành mời.”

“Ừm, về đây.”

“Cô nương thong thả.”

Tống Tân Đồng tiếp tục về nhà. Trong trường học truyền đến tiếng sách sang sảng, theo gió nhẹ bay xa.

Không khí thật . Thời hiện đại, tất cả cha đều mua nhà khu vực trường học, giờ nàng căn bản cần lo lắng, nàng đang ở ngay trong khu vực trường học đây.

Tống Tân Đồng nghĩ mà khỏi bật , xoa xoa bụng, Con trai, con hãy kỹ . Sau cố gắng thi đỗ trạng nguyên, mang về cho một chức cáo mệnh phu nhân nhé.

Tâm trạng vui vẻ sân . Trong bếp nổi lên khói bếp lượn lờ. Tống Tân Đồng vội vàng : “Mẹ, xong ạ? Con còn định về đây.”

Lục mẫu xua tay, hiệu: “Đã xong , con rửa tay , chuẩn ăn cơm trưa thôi.”

Loading...