Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 255

Cập nhật lúc: 2025-11-21 16:13:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ như , Tống Tân Đồng khỏi nữa cảm thán: "Mẹ thế chứ?"

Lục Vân Khai ghen , buồn bã : "Ừm, còn thì ?"

Tống Tân Đồng khúc khích vài tiếng: "Ghen ?"

"Chàng cũng , nhất chứ." Tống Tân Đồng nghiêng về phía , bò lên Lục Vân Khai, ôm lấy mặt , hôn lên môi hai cái, "Tốt nhất luôn."

Tống Tân Đồng hôn xong liền rút lui, nhưng Lục Vân Khai ôm lấy eo, hôn lên, sâu thêm nụ hôn , môi lưỡi giao triền, nồng nàn sâu sắc.

Hôn hồi lâu, Lục Vân Khai mới buông Tống Tân Đồng , nàng thở dốc thẳng, sắc mặt hồng hào, môi mọng nước sáng bóng, đôi mắt thất thần trần màn màu xanh biếc, đưa tay ôm lấy trái tim đang đập thình thịch ngừng, nàng thích Lục tú tài hơn cả nàng nghĩ .

Tống Tân Đồng đặt tay lên n.g.ự.c Lục Vân Khai, cũng đang đập thình thịch ngừng, mạnh mẽ và đầy sức sống, , cũng ngày càng thích .

Nghỉ ngơi một lúc lâu, cả hai mới bình thở, cùng với d.ụ.c vọng âm ỉ đè nén trong lòng.

Tống Tân Đồng thở dài một tiếng, "Chờ qua ba tháng sẽ thôi."

"Ba tháng gì?" Lục Vân Khai hiểu.

Tống Tân Đồng lườm một cái, hiểu, hiểu thì thôi .

Lục Vân Khai cũng hỏi thêm, nhẹ nhàng vỗ vỗ chiếc chăn mỏng đắp nàng, "Ta thổi tắt đèn dầu đây."

"Được." Tống Tân Đồng bóng lưng Lục Vân Khai dậy thổi tắt đèn dầu, gầy gò nhưng cao thẳng, , là nam nhân của nàng, là nam nhân sẽ cùng nàng sống trọn đời.

Rất nhanh, đèn dầu tắt, trong phòng lập tức tối sầm .

Thích nghi một chút, Tống Tân Đồng thể rõ đồ đạc trong phòng nhờ ánh trăng sáng tỏ, "Sắp đến ngày mười lăm ."

Lục Vân Khai: "Còn ba ngày nữa."

"Sắp ." Tống Tân Đồng cử động chân, để thoải mái hơn một chút, "Hôm nay mua đất, ngày mai là thể xong địa khế, hai ngày nữa sẽ tìm rào đất , chờ rào xong sẽ đến trại gà bên đặt gà vịt, chờ nhà trong rừng xây xong, lẽ gà con cũng nở hết ."

"Tốt." Lục Vân Khai thấy cả.

"Thiếp còn trồng một ít cây ăn quả trong rừng, thể hái quả ăn." Tống Tân Đồng dừng , kể cho Lục Vân Khai chuyện cây con dễ thỏ ăn mất, "Thiếp đang nghĩ nên rào ? Sợ ăn mất, nhưng nhiều quá, rào cũng phiền phức."

"Mua cây lớn, loại cây trồng hai năm là thể quả." Lục Vân Khai .

"A?" Tống Tân Đồng suy nghĩ một chút, cảm thấy đó cũng là một cách: " chỗ bán loại cây ăn quả ? Hơn nữa sẽ tốn nhiều bạc."

Lục Vân Khai nghĩ ngợi : "Ta nhờ Giang Minh Chiêu hỏi xem, nếu thì mua cây ăn quả lớn, nếu thì mua cây nhỏ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-255.html.]

"Vậy lời ." Tống Tân Đồng tính toán trong lòng, nhịn thở dài một tiếng: "Haizzz, bạc mới sắp hết ."

Lục Vân Khai: "Không , ."

"Bạc của đều ở chỗ , cái gì chứ?" Tống Tân Đồng thở dài, "Còn tích trữ cho mười vạn lượng bạc, haizzz, may mà bây giờ trong tay vẫn còn một ít."

Lục Vân Khai tham gia khoa cử, ít nhất cần nộp mười vạn lượng bạc, đối với những nhà giàu khác thì chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đối với những nhà nhỏ như họ thì khó khăn.

Lục Vân Khai xót xa cho nương t.ử nhà : "Vậy thi nữa ."

"Không ." Tống Tân Đồng lập tức : "Chàng cứ yên tâm sách, chuyện lo, còn chờ cử nhân nương tử, trạng nguyên nương tử, nhất phẩm phu nhân nữa."

☆、Chương một trăm chín mươi lăm: Bà nãi tệ bạc đến cửa (Tăng thêm)

Ngày thứ hai.

Tống Tân Đồng trở về nhà họ Tống, đang cạnh chuồng ngựa cho Đại Hồng ăn cỏ, "Đại Hồng ngươi còn sinh ? Mang t.h.a.i Na Tra ?"

Vương thị đang trộn cỏ bên cạnh, lau mồ hôi trán, "Hôm đó lang y là ngày mười lăm, mà còn hai ba ngày nữa mới đến ngày mười lăm cơ."

"Ông chẳng là xung quanh ngày đó ? Có thể hoặc ngày mười lăm, các ngươi cẩn thận theo dõi đó." Tống Tân Đồng con ngựa lớn khác bên cạnh, chuyển từ nhà họ Lục sang nuôi chung, vì như tiện chăm sóc hơn, nàng đưa cỏ cho nó: "Ngươi đừng ghen tị, cũng cho ngươi ăn."

"Cô nương yên tâm, chúng đều đang theo dõi đây, trong nhà đều túc trực, chỉ chờ Đại Hồng sinh ngựa con thôi." Vương thị .

"Ừm, ngoan lắm, sinh cũng là ngựa hồng táo ." Tống Tân Đồng xoa đầu Đại Hồng, "Ta thấy khu rừng bên cạnh chúng nó ăn sạch , dắt , thả xa hơn một chút."

Vương thị : "Đại Nha cũng như , nhưng nếu thả xa quá, sợ chúng nó chạy mất, khó tìm về."

"Sợ chúng nó chạy gì? Ở chỗ chúng ăn ngon uống , cũng chẳng chịu khổ chịu cực, còn chạy thì đúng là ngu ngốc ." Tống Tân Đồng xoa Đại Hồng, "Đại Hồng ngươi đúng ?"

Đại Hồng khịt mũi một cái, xem như đáp lời nàng.

"Mẹ... một bà già đến tìm cô nương..." Dương Tiểu Nguyệt hoảng hốt chạy đến chuồng ngựa, lắp bắp : "Con mở cửa... bà xông , con cản ..."

Vương thị sầm mặt, "Ngươi hỏi ai mà mở cửa? Ngươi..."

Dương Tiểu Nguyệt : "Con tưởng là Tạ thẩm bọn họ..."

"Ngươi..." Vương thị mở miệng định mắng , nhưng Tống Tân Đồng ngăn , "Mẹ đừng mắng con bé nữa." Quay sang hỏi Dương Tiểu Nguyệt: "Ai xông ? Biết là ai ?"

"Là... hình như là nhà họ Tống..." Dương Tiểu Nguyệt cũng từng về mâu thuẫn giữa nàng và Trương bà t.ử bọn họ, đến đây thì dám ngẩng đầu lên nữa.

"Cô nương, lấy chổi quét bà ngoài." Vương thị vội vã ngoài.

Loading...