Nơi đây thật sự nhiều đá, Tống Tân Đồng quanh rừng núi bốn phía, hình như cũng từ trong rừng núi mà , đoán chừng hẳn là từ bãi đất hoang đại hồng thủy động đất gì đó cuốn xuống, tất cả chất đống ở nơi .
“Ta nghĩ thỏ, vịt các thứ nuôi cùng , nhưng nuôi vịt cần nguồn nước, con khe suối nhỏ , e rằng .” Tống Tân Đồng về phía hai bước, nếu con khe suối nhỏ đá thì , sẽ biến thành một con sông, rộng rãi như con sông ngoài cửa thôn thì mấy.
“Cô nương sông lớn ? Phía đấy!” Đại Nha chỉ vị trí hạ lưu của khe suối nhỏ, “Nô tỳ đuổi gà rừng thì phát hiện phía rộng hơn, cũng nhiều đá tảng như .”
“Thật ? Mau dẫn xem.” Tống Tân Đồng kéo vạt váy, cất bước về phía hạ lưu.
“Cô nương cẩn thận một chút.” Đại Nha thần sắc cảnh giác che chở phía Tống Tân Đồng, “Cô nương đường , bên tương đối bằng phẳng.”
Lại chừng hai khắc đồng hồ, Tống Tân Đồng liền thấy mặt sông rộng , nước sông trong vắt thấy đáy, nhưng cũng sâu, gần bằng bẹn đùi đàn ông trưởng thành, nước cũng ít đá vụn lớn.
“Nơi tệ.” Tống Tân Đồng xung quanh, nhận thấy nơi đây vì địa thế thấp hơn, dễ trữ nước hơn khe suối nhỏ phía , nhưng xuống phía lâu cao lên một chút, nước phía chảy chậm , cho nên mới một khoảnh rộng chừng hai mẫu .
“Nơi đây nước chảy chậm, tiếng động, thảo nào đây phát hiện nó.” Tống Tân Đồng tảng đá lớn bên cạnh, mặt nước gió mát thổi rung rinh từng vòng gợn sóng, tâm trạng , “Bên cạnh còn một bãi đá lớn như , cũng thể cho vịt nghỉ ngơi, cứ chọn mảnh đất !”
“Không nước phía chảy về ?” Tống Tân Đồng xuống phía .
“Cô nương đây một lát, nô tỳ xem.” Đại Nha là yên , lâu như cũng thấy mệt, nhanh nhẹn như gió tiếp tục về hướng hạ lưu.
Sau khi nàng , Tống Tân Đồng tựa đá ngẩng đầu bầu trời xanh biếc, xanh như biển cả , thật ! Chỉ là xung quanh còn cây che bóng, ánh nắng chiếu thẳng lên đỉnh đầu, mắt nàng cũng thấy choáng váng.
Lách sang chỗ khuất nắng tảng đá, Tống Tân Đồng mặt đất lựa chọn những viên đá cuội , định mang về lát bồn hoa bên ngoài phòng, là đất đen sì, trông khó coi.
Đợi đến khi Đại Nha , Tống Tân Đồng nhặt một đống đá cuội màu đen, trắng, xám, xanh.
“Cô nương, con sông nhỏ cũng chảy sông lớn phía cửa thôn, nhưng ở xa hạ lưu, sắp gần bến tàu .” Đại Nha .
Tống Tân Đồng gật đầu, trong lòng nàng cũng đoán như , bởi vì nước chảy từ thôn Đào Hoa và những ngọn núi phía đều theo một hướng, điểm cuối cùng hẳn là sông lớn cạnh bến tàu.
“Được , cầm những viên đá cuội , về nhà thôi.”
“Ê!” Đại Nha lập tức dùng áo bọc đá cuội, vác lên vai về nhà, động tác nhẹ nhàng, hề thấy mệt.
Lại tốn đến một nén nhang thời gian về đến nhà.
Dời ghế bên bồn hoa ngoài nhà, Tống Tân Đồng đặt từng viên đá cuội lên đất, đặt vài viên, thấy tiếng hì hì ha ha của Đại Bảo và Nhị Bảo từ bên ngoài vọng .
Chẳng mấy chốc, hai sinh đôi chạy , đồng thanh gọi: “A tỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-243.html.]
Nhị Bảo gọi xong liền nhanh chóng dựa ghế của Tống Tân Đồng, tò mò mở to mắt, “A tỷ, tỷ còn chơi đá ?”
“……” Cái gì mà chơi đá, rõ ràng nàng đang cảnh quan vườn tược, ?
“Tan học ?”
“Chưa ạ, tỷ phu cho bọn nghỉ ngơi một chút.” Đại Bảo những viên đá trong tay Tống Tân Đồng, “A tỷ đặt đá ở đây gì?”
“Để cho .” Tống Tân Đồng đặt thêm một viên, “Như sẽ thấy đất đen sì nữa.”
“A tỷ, giúp tỷ đặt.” Đại Bảo cầm mấy viên đá cuội, bắt chước dáng vẻ của Tống Tân Đồng đặt từng viên một, còn ngừng hỏi: “A tỷ, đặt như ?”
“ , Đại Bảo giỏi quá.” Tống Tân Đồng hề keo kiệt lời khen.
Thấy ca ca khen, Nhị Bảo cũng nhặt đá cuội, cũng bắt chước Đại Bảo đặt đất, “A tỷ A tỷ, , đặt như ?”
“ , đừng ấn mạnh quá, hỏng những bông hoa .” Tống Tân Đồng nhắc nhở.
“Ôi ôi, A tỷ yên tâm, sẽ nhẹ nhàng thôi.” Nhị Bảo ấn một viên đá cuội đất, chằm chằm những bông hoa bên trong hỏi: “A tỷ, đây là hoa tỷ mới trồng ?”
Tống Tân Đồng kiên nhẫn giải thích cho hai : “ , A tỷ trồng hôm qua, là hoa thủy tiên.”
“A? Sao hôm qua A tỷ gọi .” Nhị Bảo bĩu môi hỏi.
“A tỷ thấy các đang sách, nên gọi các .” Tống Tân Đồng , “Hơn nữa gọi các , các trồng ?”
“Được chứ! Học là ngay mà.” Nhị Bảo tố cáo Tống Tân Đồng: “A tỷ bụng hài nhi , nên thích bọn nữa.”
“A?” Tống Tân Đồng ngây , chỉ trồng hoa thôi , kéo sang chuyện hài nhi trong bụng ? Quay đầu Đại Bảo, cũng đang nàng, trong mắt xẹt qua một tia tủi , nhưng gì, cúi đầu tiếp tục đặt đá cuội.
Tống Tân Đồng kéo Đại Bảo, “Ngươi ai ?”
Nhị Bảo há miệng, cúi đầu .
“Nhị Bảo, ngươi .” Tống Tân Đồng sa sầm mặt Nhị Bảo.
Nhị Bảo sốt ruột Đại Bảo, Tống Tân Đồng, dám .
Tống Tân Đồng chằm chằm : “Nói! Nhanh lên!”
Nhị Bảo bĩu môi, ủy khuất như sắp : “Không ai hết, chỉ là lũ trẻ con trong thôn , nương của chúng , liền thích chúng nữa.”