Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 234
Cập nhật lúc: 2025-11-21 15:58:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-11-21 15:58:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Chưởng quỹ vội vàng chạy trong viện, “Đông gia, Giang công t.ử cùng Tri phủ đại nhân rằng tửu lâu là do ngài và phu nhân mở, Tri phủ đại nhân điểm danh gặp ngài.”
Tống Tân Đồng thầm nghĩ quả nhiên là như , nhưng cũng thể ngăn cản, “Vậy cứ , sẽ đưa hai về thôn .”
“Được, sẽ về nhanh thôi.” Lục Vân Khai chút lưu luyến thê t.ử nhà .
“Ừm, về sớm nhé, về và nương sẽ cùng mừng sinh thần cho .” Tống Tân Đồng nỡ , “Về sớm nha.”
“Được.” Lục Vân Khai thấy Tống Tân Đồng đầy tình ý, chỉ tiến lên ôm hôn nàng, nhưng bên cạnh còn mấy chướng mắt, “Bảo Đại Nha chăm sóc nàng cho .”
“Gia gia yên tâm, cần ngài nô tỳ cũng sẽ chăm sóc cô nương thật .” Đại Nha lớn tiếng đáp lời.
“…” Lục Vân Khai thấy đau đầu.
Tiễn Tống Tân Đồng , Lục Vân Khai liền lên khu vực tầng , chắp tay hành lễ với Tri phủ đại nhân, “Bái kiến chư vị đại nhân.”
“Miễn lễ.” Tri phủ đại nhân vết sẹo thể xóa nhòa gò má Lục Vân Khai, vẻ mặt tiếc nuối, “Ba năm gặp, Vân Khai vẫn giữ khí chất thanh trong như , mau đây cùng .”
“Học sinh dám.”
“Có gì mà dám, ngoài cần khách khí, đây cùng .”
“Đa tạ đại nhân.” Lục Vân Khai xuống bên cạnh Giang Minh Chiêu.
Tri phủ đại nhân hỏi: “Giang Tam tửu lâu là do ngươi mở?”
Tri phủ đại nhân là của Giang Minh Chiêu, quan hệ thiết.
Lục Vân Khai gật đầu, “Thực là do nội t.ử mở, nàng giỏi món ăn, nên nghĩ ít món ăn mới lạ, trong tiệm nhiều món hương vị ngon, học sinh sai mang lên một ít.”
“Tốt, chúng đang lo gọi món gì đây.”
Lục Vân Khai căn dặn chưởng quỹ đang hầu bên cạnh vài câu, với Tri phủ đại nhân: “Xin đại nhân đợi lát, sẽ sớm mang lên thôi.”
“Được.”
Giang Minh Chiêu chỉ Hứa Minh An đang đối diện, nhỏ với Lục Vân Khai: “Vị là Hứa Đông gia của Cát Tường tửu lâu, tức đây từng hợp tác với .”
Lục Vân Khai liếc Hứa Minh An một cái thu ánh mắt về, “Ta .”
Một lát , chưởng quỹ bảo tiểu nhị mang đồ kho lên , còn đưa cho mỗi một chiếc găng tay bằng giấy dầu, đề phòng quý nhân bẩn tay.
Giang Minh Chiêu gặm xương vịt kho tẩm ướp gia vị bí truyền, miệng ngừng khen ngợi, “Thơm cay vô cùng, vị tê cay miệng, ngon!”
“Hương vị lưu nơi môi răng, lâu tan, học sinh ăn thêm một cái nữa.” Quan văn thư theo .
“Quả thật tệ.” Tri phủ là tiết chế, nhưng cũng ăn hai cái, “Phu nhân của Vân Khai tài giỏi, món ăn thật sự ngon.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-234.html.]
Lục Vân Khai gật đầu chấp nhận lời khen , bày các món nguội như lòng nấm trộn, củ sen thái lát, đậu phụ khô... mặt Tri phủ, “Những món đều là món ăn kèm cơm, nội t.ử cho rằng món ăn là để khẩu vị, ăn no bụng, đó chính là một công đức.”
“Có lý, lý.”
Ngay đó, sườn lẩu khô, cá nướng bí truyền, tôm hùm xào và ốc cũng mang lên.
“Ê, tôm loại của Cát Tường tửu lâu ?” Chủ bạ sang Hứa Minh An bên cạnh, hỏi: “Phải ?”
“Phải.” Hứa Minh An gật đầu.
Tri phủ cũng hỏi: “Chuyện là thế nào?”
Hứa Minh An: “Bẩm đại nhân, thực tôm và ốc của tửu lâu cũng là nhờ ơn Lục phu nhân, phương pháp tôm là mua từ tay Lục phu nhân.”
“Thì còn nguồn gốc như .”
Giang Minh Chiêu gắp sợi miến bản to cá nướng , gắp cho Tri phủ đại nhân, “Đại nhân, miến dong ăn hương vị ngon, nếm thử xem.”
“Được.” Tri phủ đại nhân đó ăn , thấy ngon, nhưng cháu trai gắp cho ăn mặt , nghĩ là ý đồ khác, gật đầu: “Hương vị trơn tru, độ dai đầy đủ, , , !”
Liên tiếp ba chữ , khiến các thương nhân lầu đều chằm chằm sợi miến bản to cá nướng, cũng nhao nhao gắp , ai nấy đều sáng mắt.
Lục Vân Khai từ đầu đến cuối đều trò của Giang Minh Chiêu một cách bình thản, thầm than trong lòng rằng nương t.ử nhà chịu thiệt , bốn mươi văn một cân, một trăm văn một cân cũng bán .
Tống Tân Đồng xe ngựa về thôn Đào Hoa, đường về thôn Đào Hoa đều sửa bằng phẳng, đến một khắc đồng hồ tới.
Đến cửa thôn, Tống Tân Đồng xuống xe ngựa xem xưởng một chút, bên bờ sông bảy bà t.ử đang rửa khoai lang.
“Thu bà bà, còn về nhà ăn cơm?”
“Vẫn còn sớm, hôm nay hai ngàn cân khoai lang đưa tới, nhanh chóng rửa sạch, cắt vụn phơi khô.” Thu bà t.ử đ.ấ.m đấm lưng.
“Bà bà mệt ? Mọi nghỉ một lát , đừng mãi, cứ cúi lưng mãi cho lưng .” Tống Tân Đồng chỉ ghế dựa dài và đĩa sắt lắc eo trong bãi đất, “Những thứ đó đều là chuẩn cho đó, vận động nhiều một chút, đừng để trật lưng.”
“Biết , Tân Đồng con mau về ăn cơm , chúng rửa thêm lát nữa sẽ ăn cơm.”
“Được.” Tống Tân Đồng bước trong viện, thấy Hà nhị thúc và mấy đang bận rộn bên máy nghiền, “Thúc ơi, luân phiên nhé, đừng để mệt quá.”
“Không mệt, la mà, chúng nhẹ nhàng lắm.”
“ đó, ngày nào cũng ăn thịt ở đây nè, chúng còn béo lên mấy cân , ha ha ha ha.”
“Đâu chỉ, so với công ở ngoài hơn nhiều.”
Tống Tân Đồng , sâu trong, bây giờ khu vực sợi miến là đông nhất, mười phiên , “Thế nào ? Hôm nay bao nhiêu?”
“Thời tiết hôm nay , hôm nay ước chừng sáu bảy trăm cân.” Người dẫn đầu là Vương thị, nàng dẫn dắt các công nhân mua về việc, bây giờ thể chỉ cần giám sát là , cần tự tay nữa.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.