Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-11-21 15:51:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Tân Đồng chút thất vọng gật đầu, ngay cả họ cũng như , thì miến dong chắc chắn là , “Vậy sẽ nghĩ cách khác thử xem .”

Lục Vân Khai gắp một miếng: “Ta cách nàng là trộn cả bã khoai lang , nhưng thấy khi trong thôn bột năng, họ đều bỏ bã khoai lang , bột năng còn trắng mịn.”

“Ừ, ngày mai thử cách bỏ bã khoai lang xem .” Tống Tân Đồng bây giờ trong lòng cũng chắc chắn, chỉ thể thử nghiệm từng thứ một.

“Nếu thể thì quá.”

Ăn tối xong, Tống Tân Đồng tắm rửa xong liền đến thư phòng của Lục Vân Khai, gõ cửa bước .

“Sao qua đây?” Lục Vân Khai đặt sách trong tay xuống, về phía nàng. Tống Tân Đồng đương nhiên đến để ‘hồng tụ thiêm hương’ (bên đèn bầu bạn), nàng đến bên bàn học, “Ta mượn bút mực của dùng một chút, chợt nghĩ vài cách, ghi , ngày mai sợ quên mất.”

Lục Vân Khai trải một tờ giấy Tuyên Thành chất lượng : “Muốn gì, cho nàng.”

Tống Tân Đồng cạnh bàn học, lượt từng bước miến dong hôm nay, và cả những điều cần lưu ý.

“Xong .” Tống Tân Đồng từ lúc nào đùi Lục Vân Khai, dựa bàn học, “Ngày mai thử nghiệm một chút, nếu khả thi thì cứ theo cách .”

Lục Vân Khai đặt bút xuống, “Sao nghĩ đến cái miến dong ? Trước đây từng qua?”

“Hôm nay Thu bà t.ử khoai lang ăn hết, đợi thời tiết nóng lên trữ sẽ hỏng, bảo nghĩ cách.” Tống Tân Đồng nghiêng đầu Lục Vân Khai, “Nếu , thể bán giá ?”

Lục Vân Khai cúi đầu hôn lên giữa trán Tống Tân Đồng, “Không .”

Tống Tân Đồng né sang bên cạnh một chút, “Buổi tối còn ăn ngon, giờ ?”

“Ta hiểu chuyện ăn, đương nhiên là .” Lục Vân Khai khẽ .

“Chàng còn hiểu? Trước đây từng nghĩ đến chuyện biển nha, dựa việc biển mà kiếm bảy tám ngàn lượng bạc.” Tống Tân Đồng chút ngượng ngùng, “Trước đây còn phụ trách như hoa, phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, nhưng bây giờ xem , ở nhà như hoa cũng .”

“Sao nàng giành việc của chứ.” Lục Vân Khai ôm lấy eo Tống Tân Đồng, “Giờ thì chê bai ?”

“Chàng kiếm nhiều tiền như , thể để xinh ở nhà ?” Tống Tân Đồng cố tình bộ tịch dùng giọng vô cùng nũng nịu hỏi.

Lục Vân Khai chỉ cảm thấy tê dại, khẽ đáp một tiếng , liền c.ắ.n lấy đôi môi đỏ mọng của nàng, lưỡi dễ dàng mở cánh cửa thành vốn khép chặt, thuận lợi chiếm lĩnh thành trì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-223.html.]

Một lúc lâu , nụ hôn kết thúc.

Tống Tân Đồng thở dài một , mềm nhũn trong lòng Lục Vân Khai, “Xem vẫn chống eo hung dữ một chút mới , nhưng đừng mà chê nha.”

“Làm .” Lục Vân Khai hôn lên đôi mắt nàng, “Giang Minh Chiêu kéo cùng ăn vận tải biển, chẳng qua là để đền bù cho thôi.”

“Hửm?” Tống Tân Đồng nhướng giọng, nghi hoặc Lục Vân Khai.

Lục Vân Khai do dự một chút, nhưng con gái dung mạo diễm lệ mắt, nàng là thê t.ử của , là sẽ cùng hết cuộc đời, nàng như , tin tưởng như , còn gì thể ?

“Người ngoài chỉ khuôn mặt hủy hoại vì ghen ghét mà ngã ngựa, nhưng trong đó còn một nguyên nhân sâu xa.”

Tống Tân Đồng sững sờ, đây là đầu tiên với nàng những chuyện , nàng tưởng sẽ bao giờ nhắc đến, hoặc là lâu lâu , nhưng ngờ nhanh đến , điều đó nghĩa là tin tưởng nàng ?

“Người ghen ghét là đồng môn học trò trong thư viện, lúc đó chúng thi đỗ Tú tài, may mắn còn Lẫm Sinh, Tri phủ đại nhân khen ngợi vài câu, đó trong một buổi yến tiệc chơi bên ngoài, tay độc ác với .”

Lục Vân Khai dừng , “Sau tra xét, mới đó mua chuộc tiểu đồng giữ ngựa, bỏ t.h.u.ố.c con ngựa sẽ dùng.”

Tống Tân Đồng lắp bắp : “Hắn thể như .”

“Sau mới sở dĩ mua chuộc tiểu đồng dễ dàng như , là vì là đường bên nhà đại tẩu của Giang Minh Chiêu, vì quan hệ họ hàng, nên dễ dàng , cho cùng, cũng chút dung túng và thử dò xét.”

“Và khi ngã ngựa, từng gặp Giang Minh Chiêu vài ở chợ, cũng coi như giúp một việc nhỏ, nhờ sự giúp đỡ của Tri phủ đại nhân, mới Giang Minh Chiêu và đó chút quan hệ họ hàng xa.” Lục Vân Khai lắc đầu , “Sau họ đền bù tiền bạc, đất đai nhận, chỉ là khi vết thương lành thì về thôn, A cha cũng qua đời, liền mượn cớ đó để ở nhà chịu tang, Giang Minh Chiêu từng nhiều đến tỏ ý giao hảo, dần dà quan hệ cũng coi như tệ, vì trong nhà còn lương thực, mới kết nối với , ăn biển.”

việc ăn chẳng mấy khi quản, cũng sẽ quản, đều do ở giữa thao túng.” Lục Vân Khai kéo Tống Tân Đồng, “Sau việc ăn biển giao cho nương t.ử quản lý.”

Thì là như , khó trách Lục Vân Khai nhắc đến Giang Minh Chiêu , nhưng vì sự quý mến đây mà vẫn giao hảo, Tống Tân Đồng đưa tay vuốt ve vết sẹo dài , trong lòng dâng lên một trận xót xa, cái tên khốn kiếp đó, ghen ghét thì thôi , thể tay độc ác như ?

Lục Vân Khai kéo bàn tay đang quấy phá của nàng xuống, “ đó cũng kết cục , đường cũng ngã, hủy dung .”

“Hửm?” Tống Tân Đồng xoay mặt Lục Vân Khai , “Tự ngã ?”

Lục Vân Khai thản nhiên ừ một tiếng.

Tống Tân Đồng nửa tin nửa ngờ đáng đời, “Vậy chúng cứ mãi dựa thuyền của nhà để biển ? Họ cảm thấy thoải mái trong lòng ?”

“Ta tổng cộng cũng chỉ nhờ hai , kiếm đến vạn lượng.” Lục Vân Khai dừng , “Đi nhờ hai nữa thì thôi.”

Loading...