Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 221
Cập nhật lúc: 2025-11-21 15:48:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-11-21 15:48:40
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
“Tốt nhất là còn ốc nữa.” Giang Minh Chiêu nghĩ cũng dậy, “Ta cùng họ , xem họ bắt tôm tôm thế nào.”
Tống Tân Đồng khóe mắt giật giật, vòng vo chính là dò la phương pháp rửa tôm, thật là quá đáng, Lục Vân Khai kết giao bằng hữu kiểu gì thế? Chẳng hề thẳng thắn chút nào, chẳng lẽ thể bỏ tiền mua ?
nàng cũng tiện lời , dù và Lục Vân Khai vẫn là bằng hữu quen , hôm qua Lục Vân Khai còn đưa cho nàng mấy ngàn lượng ngân phiếu, “Dương đại thúc, ngươi dẫn Giang công t.ử bắt mấy cân tôm và ốc lên.”
Dương Thụ cung kính : “Cô nương, hôm qua các tiểu công t.ử ăn tôm, bắt chừng hai mươi cân để trong phòng bếp , cần ruộng tôm bắt nữa, hơn nữa đều sạch, lát nữa luôn là .”
Tống Tân Đồng nhẹ một tiếng t.ử tế cho lắm, “Vậy nếu như , Giang công t.ử chi bằng đây một lát, đợi tướng công tan học về cùng ngài uống vài chén?”
Giang Minh Chiêu bất đắc dĩ gật đầu, “Đã như thế, phiền tức .”
Giờ giấc còn sớm, Giang Minh Chiêu cũng yên , dẫn tiểu đồng núi, mỹ danh là săn bắn.
Khoảng giờ Ngọ tam khắc, Lục Vân Khai dẫn theo hai sinh đôi đến, quanh sảnh, thấy bóng dáng Giang Minh Chiêu, “Tân Đồng, ?”
“Ra núi săn b.ắ.n .” Tống Tân Đồng ngoài nhà, “Nương qua ?”
“Nương qua .”
Tống Tân Đồng ồ một tiếng, liền bước ngoài.
Lục Vân Khai vội vàng kéo nàng , “Tân Đồng, nàng đừng .”
“Trong bếp còn đang bận rộn mà.” Tống Tân Đồng gỡ tay Lục Vân Khai , liền ngoài.
“Tân Đồng, hôm qua là sai , kỳ thực…” Lục Vân Khai đang định , Giang Minh Chiêu dẫn , “Ai chà, thật ngại quá Lục , phiền cùng tức chuyện.”
Tống Tân Đồng nhân cơ hội rụt tay về, “Tướng công cùng Giang công t.ử dùng cơm , xin phép ngoài .”
Nói xong liền bước khỏi hoa sảnh.
Giang Minh Chiêu ăn tôm ăn các loại rau tươi, “Vân Khai, vận khí của ngươi thật , thể cưới tức là lanh lợi như .”
Lục Vân Khai đặt đũa xuống, “Nói là ý gì?”
Giang Minh Chiêu chỉ mà .
Lục Vân Khai nhíu mày, “Khi nào xuất hành?”
“Đầu tháng tư.” Giang Minh Chiêu : “Ta thấy chỗ tức loại kiều mạch đắng , thể dùng để biển, đến lúc đó thổi phồng một phen, nghĩ là giá cả sẽ tăng gấp mấy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-221.html.]
Lục Vân Khai đương nhiên , “Ta sẽ chuẩn thỏa đáng, đa tạ.”
“Giữa chúng còn khách khí như gì.” Giang Minh Chiêu , “Giá như tức thể cho công thức tôm thì , nhưng dò hỏi mà nàng cứ lảng tránh.”
“Nàng hợp tác với Cát Tường tửu lâu, ngươi đừng nhúng tay .”
“Ta hiểu, Giang gia chúng lấy tửu lâu nghiệp chính, cũng cần thiết tranh giành ăn với Hứa gia bọn họ.” Giang Minh Chiêu đặt đũa xuống, uống một ngụm canh, “Ngươi thứ gì, sẽ tìm về cho ngươi.”
Lục Vân Khai nghĩ một chút, “Có vật gì hiếm lạ đều tìm về cho .”
“Ha, ngươi thật dám mở miệng sư tử.”
☆, Chương một trăm sáu mươi chín: Khoai lang quá nhiều
Chẳng mấy ngày , bến tàu bắt đầu xây dựng.
Sức lao động khỏe mạnh ở mấy thôn lân cận đều trưng dụng xây bến tàu, trong thôn chỉ còn một già yếu và phụ nữ trẻ em.
“Tân Đồng, chỗ con chắc thu mua cả ngàn cân kiều mạch đắng chứ?” Thu bà t.ử mấy cái bao lớn buộc chặt, “Cái bán hết ?”
Mười sáu huyện trực thuộc Lĩnh Nam, phần lớn đều dựa núi mà sống, nơi trồng dâu nuôi tằm, nơi trồng đay dệt vải trắng loại kém, còn Thanh Giang huyện thì chủ yếu là lâm sản.
Thôn Đào Hoa cùng các thôn xung quanh cũng ít cây đay, nhưng hầu như ai dệt vải, ngược thịnh hành trồng loại cây kiều mạch đắng , bởi vì loại cây dễ sống ở nơi đất cằn cỗi, nên đa dân đều trồng nhiều sườn núi trong các khe đá buổi chiều, một là nộp thuế, hai là còn thể dùng để ăn, lúc mất mùa còn thể nuôi sống ít .
Tuy nhiên gần chục năm nay, đa đều chuyển sang trồng khoai lang, khoai tây và các loại cây dễ no bụng khác, chỉ còn một ít gia đình tùy tiện rắc hạt để pha uống.
“Có thể.” Tống Tân Đồng thực cũng chắc chắn, nhưng mười văn tiền một cân, thu mua một ngàn năm trăm cân ở đây cũng chỉ là mười lăm lượng bạc, nếu may mắn, biển một chuyến trở về chừng sẽ kiếm ít tiền bạc.
Chuyện là do Lục Vân Khai thổ lộ với nàng hôm đó, nàng mới tướng công nhà hợp tác ăn biển với Giang Minh Chiêu, tuy mỗi cung cấp hàng hóa nhiều, cũng chỉ là một hàng hóa đặc trưng hiếm thấy của thôn, nhưng mỗi chuyển tay về đều thể kiếm mấy ngàn lượng bạc, đây cũng là lý do vì nhà họ Lục dựa một chút tiền học phí thể sống một cách thoải mái như .
“Cô nương, hai ba thôn lân cận đều thu mua gần hết , xem cần mở rộng phạm vi ?” Dương Thụ hỏi.
“Cứ hỏi thêm , cố gắng gom hai ngàn hoặc ba ngàn cân.” Tống Tân Đồng .
“Vậy tiểu nhân tìm khắp nơi nữa.”
“Được.” Tống Tân Đồng sang Thu bà tử, “Bà bà, mấy ngày nay việc ăn của các thím ở huyện thành ?”
“Cũng kiếm ít bạc, nhưng nhiều.” Thu bà t.ử lo lắng vô cùng, “Ta thấy còn bằng ở nhà ruộng, năm nay mua ba mẫu ruộng nước, nếu bọn họ về giúp, một xuể.”
“Có thể thuê , một ngày cũng chỉ tốn hơn trăm văn tiền công, nhưng các thím một ngày thể kiếm mấy lượng bạc, nếu mở cửa ăn, chẳng là quá lỗ .” Tống Tân Đồng cất sổ sách ghi chép trong hộp, ôm chiếc hộp nhà.
“Nói thì là , nhưng ruộng chúng gì lý nào trồng trọt.” Thu bà t.ử thở dài, “Tân Đồng, tháng ba qua hơn mười ngày , năm nay các con thật sự mua lúa giữa vụ ở ruộng nước ?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.