Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-11-21 15:38:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Vân Khai trả mười văn tiền thành, trực tiếp đ.á.n.h xe ngựa một con hẻm sâu và yên tĩnh.

Xuống xe ngựa, gõ cửa.

Rất nhanh một tiểu đồng mở cửa, “Lục công tử, mời ngài , công t.ử nhà đợi ngài lâu .”

Lục Vân Khai ừ một tiếng, dắt Tống Tân Đồng sân.

Giang Minh Chiêu dựa khung cửa, tay cầm quạt xếp khẽ phe phẩy, “Ta bảo sáng nay chim khách hót cây cổng mà, quả nhiên là khách quý đến thăm.”

Lục Vân Khai liếc một cái, kéo Tống Tân Đồng đến mặt , “Đây là nội tử.”

Nói xong bổ sung thêm một câu, “Đây là Giang Minh Chiêu.”

Tống Tân Đồng hiểu ý, chào Giang Minh Chiêu: “Xin mắt Giang công tử.”

“Đây chính là tức , quả nhiên là tú ngoại huệ trung.” Giang Minh Chiêu thu vẻ mặt, chỉ tay trong phòng, “Đệ tức mau trong, , dâng .”

Tống Tân Đồng và Lục Vân Khai một bên của tiểu sảnh, Giang Minh Chiêu và thê t.ử của là Cổ thị thì phía đối diện.

Bốn uống vài ngụm , một tiểu đồng bước bẩm báo một tiếng, Giang Minh Chiêu liền dậy chắp tay vái chào Tống Tân Đồng, “Đệ tức, phiền mượn Vân Khai một lát chứ?”

Tống Tân Đồng , “Giang công t.ử cứ tự nhiên.”

Đợi , Tống Tân Đồng mới về phía Cổ thị, “Điểm tâm ở chỗ tẩu t.ử thật ngon.”

Cổ thị sớm phu quân về việc Lục Vân Khai mà coi trọng lấy vợ, hôm nay gặp mặt, thấy vị Lục phu nhân tính tình thẳng thắn, lời đơn giản rõ ràng nhưng khiến khác thích thú vô cùng.

“Đây là do đầu bếp mang từ Lĩnh Nam đến , nếu tức thích ăn, bảo nàng thêm ít nữa, lát nữa mang về.” Cổ thị .

“Vậy đa tạ tẩu tử.” Tống Tân Đồng ngượng ngùng cầm thêm một miếng điểm tâm, trong lòng thầm nghĩ thì Giang Minh Chiêu bọn họ đến từ Lĩnh Nam, còn đặc biệt mang theo đầu bếp, xem hẳn là nhà giàu , nhưng vì nơi ở tạm là một tiểu viện mấy nổi bật như thế ?

Bọn họ đến đây gì?

Tống Tân Đồng nghĩ , cũng nghĩ nữa, dù chuyện là việc của các nam nhân.

“Khách khí gì.” Cổ thị nâng chén nhấp một ngụm, tao nhã đặt xuống, “Đệ tức phu quân và phu quân quen thế nào ?”

Tống Tân Đồng lắc đầu, “Tẩu t.ử ?”

“Ta qua một chút, là chuyện lúc Lục công t.ử châu phủ thi Tú tài.” Cổ thị nghĩ nghĩ tiếp: “Cũng là cơ duyên xảo hợp, mà hai họ quen , còn trở thành bạn .”

Tống Tân Đồng nhẹ, đáp lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-217.html.]

Cổ thị : “Với tài hoa của Lục công tử, thi Cử nhân, thi Tiến sĩ, thậm chí thi Trạng nguyên đều thể, chỉ là đáng tiếc.”

Tống Tân Đồng cúi đầu uống , khẽ nhíu mày, rốt cuộc Cổ thị gì?

Cổ thị thấy nàng đáp lời, : “Phu quân nhiều nếu Lục công t.ử thể cầm sách vở, chuẩn thi thì mấy, chỉ là Lục công t.ử nút thắt trong lòng.” Ngừng một lát : “Nếu tức thể khuyên giải thì .”

Tống Tân Đồng nhạt, “Phu quân ít khi với những chuyện , nếu thực sự cơ hội thi , chắc hẳn phu quân cũng sẽ bằng lòng thử sức nữa.”

Cổ thị lắc đầu, “Đệ tức , đây phu quân từng tìm bảo lãnh cho , dùng chút bạc, dễ dàng thi , nhưng Lục công t.ử .”

Tống Tân Đồng khẽ ồ một tiếng, “Vậy thì .”

Cổ thị thở dài một tiếng thờ ơ, “Nếu tức thể cho Lục công t.ử thông suốt thì .”

“Chuyện vẫn cần phu quân tự quyết định, thể chủ .” Tống Tân Đồng đoán suy nghĩ của Cổ thị là gì, nên một cách mơ hồ, đó thấy Lục Vân Khai và Giang Minh Chiêu chuyện vẻ thoải mái, như những bạn , nhưng đến chỗ Cổ thị , hương vị đổi ?

☆, Chương một trăm sáu mươi sáu: Ba cửa hàng

“Nếu ý kiến của ngươi, chuyến cũng kiếm nhiều như .” Giang Minh Chiêu cầm quạt gõ gõ bàn, “Lần tìm ngươi đến chỉ là để chia lợi nhuận kiếm từ chuyến biển , mà còn một việc nhờ ngươi.”

“Việc gì?” Lục Vân Khai đặt chiếc hộp đựng ngân phiếu xuống tay trái đè lên, thản nhiên .

Giang Minh Chiêu , “Kinh thành giao việc xây dựng bến tàu cho Tri phủ Lĩnh Nam đốc thúc.”

Lục Vân Khai dựa ghế, bình thản : “Thì liên quan gì đến ?”

“Sao liên quan, liên quan đến ngươi nhiều đấy.” Giang Minh Chiêu nhịn .

“Ta quản sự của nha môn châu phủ, cũng quản việc xây bến tàu.” Lục Vân Khai tà mị Giang Minh Chiêu, “Nếu việc gì về đây, biển nhớ báo cho một tiếng.”

“Này.” Giang Minh Chiêu đưa tay giữ lấy tay của Lục Vân Khai, “Ngươi đừng vội, hết .”

“Vậy mau , nhiều lời thừa thãi quá.” Lục Vân Khai chút sốt ruột, chợt nghĩ hôm nay là mùng mười tháng ba, đợi thêm mười mấy ngày nữa, lẽ sẽ còn thích hợp để dạo chơi nữa, nên nghĩ khi bàn chuyện xong với Giang Minh Chiêu sẽ chùa Hàn Sơn.

Giang Minh Chiêu quen với cách chuyện của hai , cũng để tâm, “Ngươi cũng quan hệ giữa Giang gia chúng và Tri phủ đại nhân là gì, chúng nhận việc xây dựng bến tàu .”

Lục Vân Khai thản nhiên một tiếng chúc mừng.

Giang Minh Chiêu : “Giang gia chúng để mắt đến một khu đất, cách Thanh Giang huyện nửa canh giờ ngựa.”

Lục Vân Khai nhớ một chút, đoán địa điểm mà họ chọn, ngẩng đầu Giang Minh Chiêu, chờ đợi lời tiếp theo của .

“Khu đất đó xem như là tứ thông bát đạt, hơn nữa đây là nơi trại đóng quân khi xây dựng bến tàu, xây dựng cũng tiện lợi.” Giang Minh Chiêu dừng , “Ta đến Thanh Giang huyện cũng là vì mảnh đất đó.”

Loading...