“Thôi, năng linh tinh gì đấy!” Thu bà bà sang Tống Tân Đồng, “Tân Đồng, con đừng để trong lòng.”
Tống Tân Đồng lắc đầu, “Bà bà cần như , con điều mà, miệng Trương Thúy Hoa bọn họ thể nhả ngọc , con cũng trông mong họ lời gì, dù cũng qua , chẳng gì bận tâm.”
Dừng một chút tiếp: “Tướng công Cẩu Đản bọn nó đều thông minh, trí nhớ cũng , đợi thêm hai năm, chúng nó cũng thể thi đồng sinh, nếu thể đậu thì nhất, đậu cũng coi như tích lũy kinh nghiệm, dù tuổi còn nhỏ.”
“Nói cũng , Cẩu Đản bọn nó năm nay mới tròn bảy tuổi, hai năm nữa cũng chỉ mười tuổi, nếu thi đậu đồng sinh, Cẩu Đản nhà chúng sẽ là đồng sinh trẻ tuổi nhất trong thôn .” Dì Tạ ưỡn cổ cao giọng .
Thu bà bà mắng: “Ngươi tưởng đồng sinh dễ thi lắm .”
“Tú tài cũng dễ thi, Trương Thúy Hoa chẳng cũng ghê gớm .” Dì Tạ : “Tuy rằng còn sớm, nhưng cứ ảo tưởng một chút, nghĩ đến đó trong lòng thấy vui.”
Tống Tân Đồng cũng nhịn , “Thẩm t.ử tâm thái đấy, nhưng gây áp lực cho Cẩu Đản chúng nó nhé.”
Dì Tạ gật đầu, “Ta hiểu, thật chúng nó thể là , như chúng mù chữ.”
Thu bà bà đồng tình ừ một tiếng: “Ngươi hiểu đạo lý là .”
Chương 161: Sinh thần của cặp song sinh
Thoáng chốc đến mùng ba tháng Ba, ngày sinh thần của cặp song sinh.
Vì mấy năm nhà còn nghèo, sinh thần của cặp song sinh nhiều lắm cũng chỉ ăn một quả trứng gà, năm nay trong nhà cũng coi như dư dả , thế nào cũng tổ chức một bữa tiệc sinh thần cho hai đứa, nên mời nhà họ Tạ và nhà họ Hà, hai nhà mối quan hệ thiết, đến dùng cơm.
“A tỷ, A tỷ, hôm nay sáu tuổi .” Tiểu Bảo ôm cánh tay Tống Tân Đồng buông, “Sáu tuổi đấy.”
“ , hôm nay qua là bảy tuổi , thể cửa lập hộ .” Tống Tân Đồng mặc quần áo mới may cho hai đứa, “Lại đây một vòng, để A tỷ xem .”
“Vừa lắm.” Đại Bảo một vòng : “A tỷ, cái là Tiểu Nguyệt tỷ tỷ .”
“ , A tỷ bản lĩnh bộ quần áo như thế .” Tống Tân Đồng nửa xổm xuống đất, sửa sang quần áo cho hai đứa, đó lấy hai chiếc ngọc bội từ hai chiếc hộp chuẩn sẵn, “Lại đây, đây là hạ lễ sinh thần A tỷ tặng hai đứa, xem thích .”
Đại Bảo nhận lấy ngọc bội, “A tỷ, ấm áp quá.”
“Ừm, ngọc đông ấm hạ mát, đeo cho sức khỏe.” Tống Tân Đồng buộc cổ Đại Bảo, “Tắm cũng đừng tháo ?”
“A tỷ, phía tên của .” Tiểu Bảo giơ ngọc bội lên mặt , lật xem ngọc bội của Đại Bảo, “Cả của cũng .”
“Ừm, A tỷ nhờ thợ chạm khắc cho hai đứa đấy.” Tống Tân Đồng đeo cho Tiểu Bảo, “Đừng mất nhé.”
“A tỷ, mùi hương khó ngửi.” Tiểu Bảo hít hít mũi, vẻ mặt chê bai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-211.html.]
“A tỷ gửi ngọc bội chùa cúng bái mấy ngày, đương nhiên mùi .” Tống Tân Đồng đặt ngọc bội trong quần áo hai đứa, “Sau Bồ Tát sẽ phù hộ hai đứa.”
“À?” Tiểu Bảo kinh ngạc sờ sờ ngọc bội ngực, “Bồ Tát cũng sẽ phù hộ A tỷ.”
“A tỷ ?” Đại Bảo hỏi.
“Của A tỷ vẫn đang .” Tống Tân Đồng kéo tay cặp song sinh : “Từ hôm nay trở , hai đứa lớn thêm một tuổi , Tiểu Bảo con cũng nên lớn , ?”
Tiểu Bảo đo đo chiều cao: “Đệ lớn , cao lên .”
“Ừm, thể náo loạn như nữa, cũng dính lấy A tỷ nữa.” Tống Tân Đồng .
Tiểu Bảo bĩu môi, “A tỷ là cần và ca ca nữa ?”
“A tỷ thể cần các con chứ, A tỷ chỉ hy vọng Tiểu Bảo lớn hơn một chút, còn như hồi nhỏ cứ bám lấy A tỷ và ca ca đòi kẹo ăn nữa, ? Còn giúp ca ca cùng chào hỏi khách, còn giúp A tỷ tính sổ.” Tống Tân Đồng liệt kê từng việc, “Có thể giúp A tỷ nhiều việc như ca ca, chính là lớn .”
Tiểu Bảo dụi dụi mắt, lén Đại Bảo một cái, “A tỷ, ham chơi nữa là .”
“Vẫn thể chơi.” Tống Tân Đồng giơ ngón tay hiệu, “Chỉ cần dành một chút thời gian để giúp ca ca và A tỷ, ?”
“Được.” Tiểu Bảo đáp lời giòn giã.
“Vậy , hôm nay A tỷ mời Dì Tạ, Dì Hà nhị, và cả bạn nhỏ Xuân Thụ của hai đứa đến, hai đứa theo A tỷ chào khách ?” Tống Tân Đồng .
“Được.” Tiểu Bảo kéo Đại Bảo ngoài, “Xuân Thụ cũng đến, lâu gặp .”
Đại Bảo : “Ừm, chúng cổng đợi.”
Mấy ngày đúng dịp Thanh minh, Đại Chu triều coi trọng hiếu đạo, nên học đường sẽ nghỉ vài ngày, để các học trò về nhà cùng trưởng bối trong nhà tế bái tổ tiên.
Tống Tân Đồng đóng cửa phòng , khỏi sân về căn phòng từng ở đây.
Mấy cây hải đường trong sân đều nở hoa, rực rỡ.
Tống Tân Đồng một bộ quần áo , đóng cửa sân đến sân , bưng một ít bánh ngọt, hạt dưa và hoa quả các loại đến hoa thính (phòng khách), “Dì Tạ, các vị ăn chút đồ ăn vặt, g.i.ế.c thời gian.”
Dì Tạ vội vàng nhận lấy đặt lên bàn, “Tân Đồng mau đây, đến đ.á.n.h bài.”
“Ta còn bếp xem, các thẩm t.ử cứ chơi .” Tống Tân Đồng khỏi hoa thính, phòng bếp, bên trong nóng bốc lên, vẻ bận rộn, “Vương thẩm, bánh ngọt ?”
“Cô nương, đem hong gió , chừng nửa chén nữa là .” Vương thị .