Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu giao nhân bị bạo quân nghe thấy tiếng lòng - Chương 64.3

Cập nhật lúc: 2025-06-19 04:49:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiệm trà sữa đã sớm bị Lục Nga căn dặn, bọn họ biết nhà họ Lý chắc chắn sẽ không nhận mấy thứ trà sữa này, bị hạ nhân nhà họ Lý mắng cho một trận khí thế hừng hực rồi đuổi đi. Bọn họ liền đem trà sữa phân phát cho đám người vây xem, ngay cả ăn mày bên cạnh cũng có phần.

Tiểu nhị cười khổ: “Ta cũng không biết mình làm sai điều gì, tự mình giao tận cửa, lại còn bị người ta mắng cho một trận.”

Người qua đường Giáp ôm ly trà sữa, nói: “Ai, mấy nhà thế gia này chính là như vậy, ai cũng kiêu ngạo ngất trời, khinh thường bọn ta là dân áo vải.”

Người qua đường Ất: “Ai bảo chúng ta không quyền không thế, đừng nói là nhà họ Lý, ngay cả đa số quan lớn quý nhân trong kinh thành này, chẳng phải cũng đều như thế sao.”

Người qua đường Bính: “Theo ta thấy, vẫn là đương kim Thánh Thượng là người nhân đức yêu dân, năm nay lại ban phát đá lạnh, ngày hôm qua ta vừa mới đi lĩnh đá miễn phí, con ta sợ nóng, ăn xong tinh thần đã khá hơn rất nhiều.”

“Ta cũng đi lĩnh đá miễn phí.” Có người hưởng ứng, “Nhớ lần đầu ta đi, trong lòng còn thấp thỏm, cảm thấy người ta bỏ tiền ra mua đồ, còn mình thì lấy miễn phí, tiểu nhị trong tiệm chắc sẽ coi thường mình, nhưng ai ngờ quý gia được bệ hạ tín nhiệm, tác phong làm việc cũng giống như bệ hạ, đều là người thiện lương, tiểu nhị trong tiệm đá không những không nhăn mặt, còn hiền lành đến mức làm ta cũng thấy ngượng.”

“Từ năm ngoái đến năm nay, thái độ tiệm đá của quý gia vẫn luôn rất tốt. Ta nghe nói tiệm bánh và tiệm trà sữa cũng có liên quan đến bệ hạ, tiểu nhị bên trong đều nhiệt tình vô cùng, khách có hỏi gì cũng kiên nhẫn trả lời. Nếu mà là mấy cửa tiệm của thế gia kia, sao có thể có đãi ngộ như vậy…”

Nhóm người qua đường rời khỏi phủ họ Lý, vừa uống trà sữa vừa đem những gì mắt thấy tai nghe hôm nay truyền ra ngoài, bá tánh càng ngày càng bất mãn với thế gia. Trái lại, hình tượng Tông Chính Tiêu trong lòng bá tánh lại càng thêm cao lớn.

Nhung Âm dùng tiền của nhà họ Lý để làm việc cho mình, tiện tay còn hố nhà họ Lý một phen, một mũi tên trúng hai chim, xem như trả thù việc Lý Ngạo làm mình buồn nôn.

Lý Ngạo thì thảm rồi, sau khi rời khỏi tiệm trà sữa, còn đang dư vị từng câu từng vẻ mặt của Nhung Âm, đã bị người do đại ca gã phái tới gọi về, nói là Lý phụ tìm.

Thấy nét mặt hoảng loạn của hạ nhân, trong lòng Lý Ngạo chợt có dự cảm chẳng lành, luôn cảm thấy phụ thân gọi mình về chắc chắn không phải chuyện tốt.

Dưới sự ép hỏi của Lý Ngạo, hạ nhân rốt cuộc kể lại chuyện trà sữa.

Lúc đó Lý Ngạo chỉ có một suy nghĩ: tiêu rồi.

Nhưng mặc kệ trong lòng sợ hãi thế nào, Lý Ngạo vẫn phải quay về. Gã dù có ngu ngốc cũng hiểu, cuộc sống sung sướng hiện tại của gã đều dựa vào phụ thân, nếu bị phụ thân bỏ mặc vậy là gã xong đời.

Một đường bất an trở về nhà, vừa đến cửa phủ, đại thiếu gia nhà họ Lý đã cho người tới gần gã, dặn dò lát nữa phải ứng đối phụ thân ra sao.

Nghe xong kế hoạch của đại ca, nỗi sợ trong mắt Lý Ngạo lập tức biến mất, vui vẻ nói: “Vẫn là đại ca có cách.”

Lý Ngạo vừa mới bước vào phòng khách, một ly trà lạnh liền ném mạnh xuống chân gã, nước trà b.ắ.n tung tóe lên cả giày và vạt áo.

“Nghịch tử, ngươi còn biết đường quay về!” Lý gia chủ gầm lên giận dữ.

Lý Ngạo nhìn về phía mẫu thân đang đứng bên cạnh với vẻ mặt lo lắng, rồi lại nhìn sang Lý đại thiếu thần sắc bình tĩnh. Lý đại thiếu hơi hơi gật đầu với gã, ý bảo mọi việc vẫn đúng kế hoạch, không có biến cố.

“Cha! Là nhi tử sai rồi!” Lý Ngạo “bộp” một tiếng quỳ thẳng trước mặt Lý gia chủ, tiếng động vang dội khiến người nghe cũng thấy đầu gối gã chắc chắn đau lắm.

Sắc mặt mẫu thân Lý Ngạo lộ rõ vẻ đau lòng, còn ánh mắt lạnh lùng của Lý gia chủ cũng thoáng dịu lại một chút, nhưng vẫn chưa lập tức tha thứ cho Lý Ngạo, chỉ lạnh giọng hỏi: “Ngươi nói thử xem, ngươi sai ở đâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-64-3.html.]

Lý Ngạo nhớ tới lý do thoái thác mà đại ca đã dạy, liền tận dụng toàn bộ kỹ thuật diễn lừa gạt phụ thân trước đây, thành khẩn nói:

“Nhi tử sai ở chỗ không nên giấu cha đi mua bánh mì với trà sữa. Nhưng nhi tử làm vậy không phải vì tham ăn, mà là thấy hai món này bán quá tốt, nên muốn mua về xem thử chúng được làm như thế nào. Nếu học được thành công, Lý gia ta cũng có thể làm sinh ý này, đến khi đó nếu kiếm được tiền, cha cũng không cần vất vả như hiện tại nữa.”

Nói rồi Lý Ngạo quỳ tiến lại gần bên chân Lý gia chủ, nước mắt lưng tròng, tràn đầy hối hận:

“Cũng tại ta cả, mấy ngày trước tiệm đó lại ra loại trà sữa vị quả mới, ta vì muốn nhanh chóng tìm ra công thức phối phương của họ, nên mới một hơi mua nhiều như vậy.”

Mẫu thân Lý Ngạo quả nhiên không hổ là người được sủng ái, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, lập tức khóc thút thít rồi cũng quỳ xuống bên cạnh nhi tử, đưa tay nắm lấy vạt áo Lý gia chủ.

“Mấy khoản tiền mua bánh mì với trà sữa kia, đều là ta với Ngạo nhi tích góp tiền riêng của hai mẹ con. Ban đầu nghĩ nếu thành công thì sẽ nói với lão gia để cho ngài một bất ngờ, còn nếu thất bại thì tự chúng ta chịu lỗ một chút cũng không sao. Thiếp và Ngạo nhi tuy thân phận thấp kém, nhưng ít ra cũng vì Lý gia mà cố gắng, ai ngờ lần này lại đi sai đường, chưa kịp nói rõ đã bị người trong tiệm trà sữa đem đồ trực tiếp giao đến tận phủ.”

Lý gia chủ nhìn nàng: “Vậy khi Ngạo nhi trở về trước đó, sao ngươi không nói với ta một tiếng?”

Tiểu thiếp lau nước mắt:

“Mới rồi lão gia ngài tức giận quá, thiếp đâu dám mở miệng. Hơn nữa Ngạo nhi không có ở đây, cho dù thiếp có nói thì cũng không ai làm chứng, thiếp sợ ngài không tin thiếp.”

Lý do thoái thác của hai mẹ con nghe qua thì có vẻ hợp lý, nhưng nếu xét kỹ thì vẫn còn nhiều sơ hở.

Thế nhưng Lý gia chủ nhìn chằm chằm hai mẹ con một lúc lâu, cuối cùng chỉ thở dài:

“Hai người các ngươi đứng lên đi.”

Hai mẹ con dìu nhau đứng dậy, Lý gia chủ mới tiếp tục nói:

“Kỳ thật ta và mấy nhà khác cũng đang âm thầm suy đoán xem bánh mì, bánh quy, trà sữa của bọn họ rốt cuộc được làm thế nào. Trà sữa thì có chút tiến triển, nhưng bánh mì với bánh quy thì mãi vẫn chưa nắm được trọng điểm. Bên các ngươi có kết quả gì không?”

Nghe Lý gia chủ hỏi như vậy, cả Lý Ngạo và mẫu thân hắn đều chột dạ không thôi, vốn dĩ tất cả chỉ là bịa đặt, làm gì có cái gì gọi là kết quả.

Lý Ngạo ghi nhớ lời dặn của đại ca, cúi đầu không hé răng. Tiểu thiếp thì lau lau khóe mắt, nói:

“Công thức kiếm tiền của người ta, đâu phải nói học là học được.”

Lý gia chủ nghe vậy cũng không truy hỏi thêm, chỉ phất tay bảo hai mẹ con lui ra, chỉ giữ lại đại nhi tử.

“Ngươi cảm thấy những lời Ngạo nhi nói là thật không?”

Đối mặt với đại nhi tử, thái độ của Lý gia chủ liền không còn mềm mỏng như vừa rồi, ánh mắt và giọng điệu trở nên sắc bén, lộ ra khí thế chân chính của gia chủ.

 

Loading...