Tiểu Đồng Của Thiếu Gia Tàn Tật - Chương 6: Năn nỉ đó

Cập nhật lúc: 2025-09-20 04:35:33
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

May , chỉ bàn chuyện hợp đồng bạn học tập.  

Ông hy vọng ở đại học vẫn tiếp tục bạn học cùng Kim Hằng, hỗ trợ .  

Ông Tống đưa mức lương hậu hĩnh:  

"Cháu trưởng thành tài khoản riêng, mỗi tháng chú sẽ chuyển khoản đều đặn."  

Vốn đang lo ở cùng Kim Hằng, trong lòng quyến luyến.  

Giờ gia hạn hợp đồng, đãi ngộ , đương nhiên đồng ý.  

Khi kết quả nhập học chính thức công bố.  

và Tống Kim Hằng cùng trường cùng ngành, chung cả lớp.  

Kim Hằng phản ứng bình thản, như đoán .  

Hắn thậm chí lặng lẽ thuê sẵn căn hộ gần trường.  

Tống Kim Hằng đảo mắt ngắm nội thất, gật gù tạm hài lòng:  

"Tạm coi đây là nhà của chúng ."  

Chữ "nhà" vốn chất chứa bao tình cảm thiêng liêng.  

Kim Hằng còn là "nhà của chúng "...  

cảm thấy lâng lâng khó tả.  

Chúng cùng đến lớp, cùng dùng bữa, cùng về nhà.  

Đôi khi, tránh khỏi xin liên lạc.  

Dù là xin của của Kim Hằng.  

Hắn đều lạnh lùng từ chối: "Không tiện cho lắm".  

Toát lên vẻ lạnh lùng khó gần.  

Không chút nương tay từ chối.

Hôm đó, đến tiệm sữa nhận đơn đặt .  

Vừa bước khỏi cửa, một trai cao ráo chặn đường .  

Lần đầu tiên tỏ ý thích , đòi xin WeChat.  

mỉm vẫy tay từ chối, viện cớ qua quýt: "Xin , yêu ."  

" thấy đó cứ chằm chằm đây." Chàng trai chỉ tay về chiếc xe đang đỗ chờ - nơi Tống Kim Hằng đang : "Là ?"  

phủ nhận.  

Xin nhé thiếu gia, cho tiểu nhân mượn danh ngài bình phong một .  

Mở cửa xe chui , đặt ly sữa ngay ngắn xoa xoa đôi bàn tay lạnh cóng.  

Hơi ấm trong xe tỏa dễ chịu.  

Tống Kim Hằng hạ vách ngăn hàng ghế xuống.  

Ánh mắt hạ thấp, mười ngón tay đan đặt bụng.  

Không nửa lời.  

Dáng vẻ đúng kiểu đang chờ tự thú.  

bất đắc dĩ trình báo sự tình từng li từng tí.  

Tống Kim Hằng hài lòng, cũng trách dùng bia đỡ đạn.  

"Không cho khác add wechat, cũng tự ý add ai. Nhiệm vụ chính của bạn học tập với , rõ ?" Hắn nghiêm khắc căn dặn.  

vùi nửa mặt chiếc khăn quàng, sợ ánh mắt sắc như d.a.o của phát hiện đang nhếch mép thầm.  

"Vâng ạ, thiếu gia."  

Kỳ nghỉ đông năm nhất đại học bắt đầu, cũng nghĩa là Tết Nguyên Đán đang đến gần.  

Điện thoại vắng lặng lạ thường, ngoài vài tin nhắn từ bạn học.  

Kể từ khi cha qua đời, họ hàng hiếm khi liên lạc với .  

Hai năm , Tết nào cũng cùng Tống Kim Hằng đón Tết trong biệt thự.  

Năm nay, ông Tống gọi điện bảo Tống Kim Hằng về dinh thự chính.  

Tống Kim Hằng đồng ý, cúp máy bảo tài xế lái thẳng về biệt thự.  

Vừa bước cổng, bắt gặp dì Triệu đang đổ rác về.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dong-cua-thieu-gia-tan-tat/chuong-6-nan-ni-do.html.]

Bà lắc đầu lia lịa, miệng lẩm bẩm: "Tội nghiệp quá, con ch.ó nhỏ xíu mà..."  

Hỏi mới , trong thùng rác góc phố con ch.ó bỏ rơi.  

Bọc trong túi ni lông đen, nếu tiếng kêu thì khó lòng phát hiện.  

Đêm hôm qua mưa như trút nước, khi mở túi thì chú cún lông vàng ướt sũng.  

Đôi mắt đen láy như hạt nho, miệng ngừng rên rỉ: "Gâu... gâu..."  

"Tiểu Chung , thiếu gia chắc đồng ý cho mang chó về ." Dì Triệu lo lắng khuyên can.  

cởi áo khoác bọc lấy chú cún: "Thử xem ."  

Bên trong, Tống Kim Hằng dùng điểm tâm xong.  

Ánh mắt lướt qua chiếc áo len mỏng manh của .  

Hắn tắt chiếc iPad đang phát bản tin tiếng Anh buổi sáng, chau mày:  

"Không lạnh ? Mặc áo khoác ."  

giật nhận cơn rét, xổm mặt nâng khối vải đang run rẩy:  

Xanh Xao

"Thiếu gia, nó tội nghiệp quá. nuôi nó ạ?"  

Tống Kim Hằng dùng hai ngón tay bóp lấy gương mặt ngước lên của .  

"Chung Tuyền, trong nhà chỉ cần một con chó."  

Đầu ngón tay dùng lực, mí mắt sụp xuống đầy mệt mỏi:  

"Có ở đây là đủ ồn ."  

bóp méo trong tay , mắt vẫn nheo :  

" bạn của thiếu gia ?"  

Hàm ý: chó, thể ở chứ?  

Tống Kim Hằng như lửa chạm, rụt tay đập lưng ghế sofa.  

nâng chú cún ướt át gần, dạy nó :  

"Nào, học theo nhé."  

"Cầu xin thiếu gia, cho em ở . Em thật sự chó hoang ."  

Chú cún mở to đôi mắt tròn xoe lấp lánh, hợp tác rên rỉ: "Gâu... ư ử!"  

Tống Kim Hằng bóp sống mũi.  

Rồi dùng đầu ngón tay đẩy trán :  

"Đi tắm , mùi chó con."  

Không đang đến ai.  

đặt tên cho chú cún là Đô Đô, còn cẩn thận dựng cho nó một cái chuồng trong vườn.  

Tống Kim Hằng hiếm hoi xe lăn thảnh thơi ngắm loay hoay.  

Hoàn thành xong, vỗ vỗ hai bàn tay:  

"Giờ cũng boss nhé, thèm chuyện trò với mấy nuôi chó nữa ."  

Tống Kim Hằng bỗng dưng nổi cáu.  

Hắn nhíu mày, rõ ràng chỉ nửa đoạn :  

là gì? Không chuyện với ?"  

"Không mà." vội lắc đầu phủ nhận: "Chó của cũng là chó của thiếu gia mà."  

chợt nhớ tới con rắn đen nuôi.  

"Ơ thiếu gia, tiểu xà yêu của ngài ?"  

Lâu lắm thấy, suýt nữa quên bẵng .  

Hắn đáp khẽ: "Vốn dĩ cũng coi nó là thú cưng, cho nó ."  

: "......"  

Vậy đúng là lúc nuôi rắn chỉ để dọa thôi hả?  

Hôm qua mặc phong phanh, ngoài trời quá lâu.

Nên hôm nay sốt cao.

 

Loading...