Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 252: Phán Quan Đại Nhân
Cập nhật lúc: 2025-09-24 18:22:32
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi mở mắt tỉnh , Mộc Li phát hiện đang ở một nơi xa lạ.
Trước mặt cô là một tòa kiến trúc cổ kính, uy nghiêm. Trên ghế cao, một đàn ông dung mạo tuấn tú nhưng gương mặt tái nhợt, đang đó.
Người đàn ông mặc áo dài trắng, tay cầm quyển sách, toát khí chất nghiêm nghị, lạnh lùng.
Chỉ thoáng qua, trong đầu Mộc Li vang lên cái tên của đối phương.
Phán Quan Thôi Giác.
Một trong Tứ Đại Phán Quan của Địa Phủ. Khi còn sống, ông là vị quan thanh liêm, chính trực. Sau khi qua đời, phong Phán Quan, đảm trách việc xét xử thiện ác, quản lý sinh tử, và điều tra những vụ án nơi nhân gian.
So với Chung Quỳ cùng hai vị Phán Quan còn , Thôi Giác nổi tiếng nghiêm khắc, luôn đặt quy tắc lên hàng đầu, tuyệt dung túng sự tùy tiện.
Điều ông chán ghét nhất, chính là những kẻ dám phá vỡ luật lệ.
Vừa thấy đàn ông mặt, tim Mộc Li lập tức co thắt .
Nếu tìm cô hôm nay là Chung Quỳ, thì chuyện lẽ sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
đáng tiếc, là Thôi Giác — kẻ nổi tiếng nghiêm khắc và tuyệt đối tuân thủ quy tắc. Lần , e rằng khó xoay chuyển.
“Tiểu đạo sĩ phàm trần, ngươi bản phạm tội gì ?”
Mộc Li vội vàng cúi hành lễ.
“Ngươi khuấy động sinh tử nhân gian, cản trở Hắc Bạch Vô Thường thi hành công vụ. Ngươi nhận của chăng?”
Mộc Li còn kịp tìm lời biện giải, thì ngay lúc đó…
Cửa điện khẽ mở, một đàn ông tuấn tú vận hồng y bước .
Dáng của đầy tự nhiên, thoải mái, tựa như hề khí nghiêm nghị nơi ảnh hưởng.
Thôi Giác nhíu mày .
“Chung Quỳ, ngươi đến đây gì?”
Chung Quỳ ung dung xuống bên cạnh, khẽ cúi đầu thì thầm tai Thôi Giác.
Mộc Li thấy rõ Thôi Giác cau chặt mày, giọng của ông lạnh lùng vang lên:
“Ngốc nghếch! Dù lý do là gì nữa, cũng thể rối loạn sinh tử nhân gian. Việc , tuyệt đối thể dung thứ.”
Ánh mắt Mộc Li khẽ lay động. Nhìn sắc mặt của hai đối diện, cô kẻ đang âm thầm can thiệp, chỉ là rõ đó là ai.
Ban đầu, cô chuẩn tâm lý sẽ chấp nhận hình phạt. Nặng nhất cũng chỉ là cắt mệnh . Với cô, điều đó hề đáng sợ.
Chỉ cần kiên trì tu luyện, một khi đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh, cô thể sống đến hàng nghìn năm.
Vài chục năm mệnh , đối với cô, chẳng đáng là bao.
Ngay từ khoảnh khắc quyết định cứu ông bác sĩ già , Mộc Li hiểu: để ông tiếp tục sống, nhất định cần chịu gánh phần mệnh .
Nghĩ đến nhân phẩm cùng những việc ông , thật khó để cô thờ ơ.
Rõ ràng con gái ông sắp kết hôn
.
Rõ ràng ông cứu vô mạng .
Rõ ràng ông vẫn luôn sống một đời lương thiện.
Nếu cách đổi mệnh… thì tại ?
Mộc Li lặng, dõi mắt hai mặt. Cô rõ họ đang trao đổi điều gì, nhưng dễ dàng nhận — Thôi Giác bắt đầu d.a.o động.
Cuối cùng, ông khép mắt , khẽ thở dài:
“Thôi . Nếu như thế, sẽ truy cứu nữa. …”
Nói đến đây, Thôi Giác bước tới mặt Mộc Li, gương mặt thoáng hiện nét khó coi.
“Mặc dù xử tử ngươi, nhưng việc rối loạn trật tự nhân gian, ngươi vẫn trả giá.”
Mộc Li ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt bất lực của Chung Quỳ.
Trong lòng cô hiểu, đây là sự nhượng bộ lớn nhất mà họ thể dành cho . Cô khẽ gật đầu:
“ nguyện ý chịu hình phạt. Xin hỏi đó là gì?”
Thôi Giác trầm ngâm một lúc, chậm rãi cất lời:
“Nếu , hãy lấy 20 năm mệnh của ngươi. Ngươi đồng ý ?”
Mộc Li gật đầu dứt khoát. Mệnh của cô vốn đủ 80 năm, mất 20 năm cũng là chuyện quá nặng nề.
“Ta đồng ý. Đa tạ Phán Quan nương tay!”
Thôi Giác khẽ vung tay áo, lập tức một luồng ánh sáng mờ ảo từ đỉnh đầu Mộc Li bay vụt lên cao.
Mộc Li cảm nhận rõ ràng thứ gì đó tước khỏi thể. Từ tận sâu trong linh hồn, một cơn yếu ớt lan , khiến cô suýt vững.
Chung Quỳ chứng kiến cảnh chỉ thể thở dài bất lực.
Hắn đưa tay, kéo Mộc Li khỏi Phán Quan Ty, trong chớp mắt đưa cô đến cổng hầm tối của Địa Phủ.
“Bạch Trạch nhờ , thì coi như xong chuyện. Ban đầu Thôi Giác lấy trọn 80 năm mệnh của ngươi. Bây giờ, đây là mức hình phạt nhẹ nhất mà tranh thủ cho ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-252-phan-quan-dai-nhan.html.]
Dứt lời, Chung Quỳ liền ném thẳng Mộc Li hầm tối.
Mộc Li còn kịp mở miệng, thể hút ngược trở về dương gian.
Chung Quỳ… quả thật là bậc “ ”. Chỉ điều, việc vẫn tùy tiện như thế.
…
Khi nữa mở mắt tỉnh , Mộc Li thấy đang trong một phòng bệnh VIP.
Trong phòng bệnh, vị bác sĩ trẻ từng xuất hiện trong buổi livestream đang gọt táo.
Khi thấy Mộc Li mở mắt, lập tức mừng rỡ gọi lớn:
“Chủ thớt, cuối cùng cô cũng tỉnh ! Cô ngủ liền một ngày đó.”
Mộc Li khẽ gật đầu.
Ở Địa Phủ chỉ thoáng qua vài canh giờ, mà nơi dương gian trôi qua nguyên một ngày dài.
Cô đưa tay cầm chiếc điện thoại đặt bên cạnh giường, bấm gọi cho Bạch Trạch.
Vừa nối máy, câu đầu tiên của Bạch Trạch vang lên:
“Cô trở về . Việc nhờ Chung Quỳ, xong.”
Là thần thú, đây từng giúp đỡ Chung Quỳ một . Lần , Chung Quỳ coi như trả ơn.
“Lần … cảm ơn nhiều!”
Bạch Trạch im lặng một thoáng. Quả thật, là nhờ tay sắp xếp. Lời cảm ơn , xứng đáng nhận.
“Chuyện ma khí, thể thiếu sự mặt của cô. , cô quá nóng vội .”
Mục đích của Bạch Trạch xưa nay vốn rõ ràng. Nếu vì ma khí, tuyệt đối chẳng bận tâm Mộc Li sống c.h.ế.t .
Mộc Li cũng hiểu điều đó, liền trấn an:
“Anh yên tâm. nhớ cuộc thi Đạo Gia sắp tới , vẫn tổ chức ở Tam Thanh Sơn. Đến khi đó, sẽ công khai phương pháp tu luyện. Có bí pháp , việc đối phó ma khí sẽ đơn giản hơn nhiều.”
Nghe xong, Bạch Trạch thoáng ngẩn . Anh rõ, đây là cách Mộc Li dùng để đáp ân tình .
Anh khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó, cả hai còn gì để trao đổi thêm. Sau vài câu chào hỏi ngắn gọn, Mộc Li liền ngắt máy.
Bên cạnh, vị bác sĩ trẻ chăm chú cô, trong mắt ngập tràn sự ơn.
“Chủ thớt, cô bình an vô sự, thật quá. Lần , thực sự cảm ơn cô nhiều.”
Mộc Li khẽ xua tay, hỏi:
“Ông bác sĩ già thế nào ?”
Bác sĩ trẻ giấu nổi xúc động, vội :
“Sư phụ tỉnh , hiện đang nghỉ ngơi trong phòng chăm sóc đặc biệt.”
Mộc Li gật đầu. Đây chính là điều cô dự liệu .
“Sau , kiếp nạn của ông coi như qua. Thời gian tới sẽ thuận lợi, còn gặp chuyện tương tự nữa.”
Bác sĩ trẻ tuổi cũng gật đầu theo, dáng vẻ hớn hở như một chú cún con.
Mộc Li thấy ánh mắt háo hức của , khác hẳn với vẻ tuyệt vọng và bàng hoàng mà cô từng thấy trong buổi livestream.
Rõ ràng, ông bác sĩ già thật sự quan trọng với vị bác sĩ trẻ .
“Chủ thớt, cô gặp ông ?”
Anh cẩn trọng hỏi.
Mộc Li lắc đầu:
“Không cần . Bây giờ cơ thể . chuẩn về .”
Bác sĩ trẻ phát một tiếng “”, lộ vẻ ngạc nhiên.
“Cô nhanh ? Chúng vẫn kịp cảm ơn cô tử tế mà.”
“Không cần . Sau , cứ tập trung khám bệnh, cứu thật . Đó chính là cách cảm ơn chân thành nhất đối với .”
Nói xong, Mộc Li dậy khỏi giường, thu dọn đồ đạc và đặt vé cho chuyến xe gần nhất.
Bác sĩ trẻ tuổi vội vàng thông báo cho viện trưởng và phó viện trưởng.
Khi hai vị đến nơi, Mộc Li gọi xe sẵn sàng.
Họ chỉ còn cách tiễn cô xe, đồng thời bày tỏ lòng ơn.
Hai rút một xấp tiền lớn từ trong túi.
“ nghề của cô, đổi mệnh thì nhận thù lao. Đây là tiền chúng chuẩn . Thật lòng cảm ơn cô giúp đỡ.”
Viện trưởng trực tiếp đưa tiền cho Mộc Li, thoáng ngại ngùng :
“Chúng là bệnh viện công, tạm thời chỉ thể chuẩn ngần thôi. Sau sẽ cố gắng xin thêm.”
10 vạn tệ, thực sự quá ít.
Họ từng tìm hiểu tiêu chuẩn thù lao của các vị đạo trưởng nổi tiếng; so với đó, 10 vạn tệ quả thật khiêm tốn.