Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 242: Ông nội đến tìm con rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-24 17:24:53
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Thiên kể một cách đơn giản những chuyện xảy gần đây.
Anh chỉ về quê chơi như bình thường. Mỗi ngày quanh quẩn trong nhà, lướt điện thoại, đến giờ thì ngủ.
Thỉnh thoảng mới ngoài hái ít trái cây. Cuộc sống nhàn nhã, thoải mái đến mức ngay cả bố cũng khó lòng chịu nổi.
Cuộc sống yên bình kéo dài chừng nửa tháng, cho đến khi một chuyện lạ xảy .
Dạo gần đây, đêm nào cũng gặp ác mộng. Trong mơ luôn xuất hiện những cụt tay, cụt chân, miệng ngừng lẩm bẩm điều gì đó.
Điều kỳ lạ là mỗi tỉnh dậy, đều quên sạch nội dung giấc mơ. ác mộng lặp lặp hằng đêm, khiến giấc ngủ của ảnh hưởng nghiêm trọng.
Anh đem chuyện kể cho gia đình. Người nhà lập tức cho rằng ma ám, liền dẫn xem bói và bắt uống vài “nước bùa”.
tất cả những cách đó đều vô dụng. Đêm , vẫn tiếp tục mơ thấy ác mộng quen thuộc.
Thậm chí, còn đáng sợ hơn. Trong giấc mơ, một cánh tay đột ngột xuất hiện ngay mặt, cầm gậy đánh thẳng . Cảm giác kinh hoàng đau đớn, như thể thật sự đánh.
Anh giật tỉnh giấc, mồ hôi đầm đìa. Từ đó, còn dám ngủ ban đêm nữa, chỉ tranh thủ chợp mắt ban ngày.
Thế nhưng, chẳng ngờ rằng gần đây, ngay cả ban ngày cũng bắt đầu gặp ác mộng. Giấc mơ khi càng chân thật hơn. Không còn chỉ là những bộ phận rời rạc, mà cả cơ thể đầy đủ, chỉ thiếu cái đầu. Chúng lao tới truy đuổi, đánh tới tấp, đau đớn như thật.
Tuyệt vọng, tìm đến vài đạo sĩ, thậm chí còn chùa chiền cầu thần bái Phật. tất cả đều mang kết quả gì.
Anh sống trong tình trạng ngủ ngon suốt hơn một tháng. Kỳ nghỉ hè dài một tháng rưỡi, mà gần như nổi một đêm yên giấc.
Cho đến khi thấy livestream của Mộc Li, vội vàng tham gia "gói lộc". May mắn trúng thưởng, liền lập tức cầu cứu cô.
"Chủ thớt, rốt cuộc ? Tại đêm nào cũng mơ thấy những thứ kỳ dị như thế ? Bình thường chẳng mấy khi ngoài, ma ám chứ?"
[Không hiểu , tình huống thấy quen quen.]
[Anh bạn, quên đốt tiền cho tổ tiên ?]
[Haha, vẫn còn nhớ vụ một em từng “nhắm” m.ô.n.g đây.]
[Hahahaha, nhắc mà cũng nhớ luôn.]
[Anh bạn, khi gia đình mười mấy năm nay đốt vàng mã cho tổ tiên đó.]
[ mà theo lý thì đúng. Hầu hết ai từng xem livestream của chủ thớt đều mua khá nhiều gói phúc mà.]
[Anh chắc là mới đúng ?]
...
Hồ Thiên thấy cả loạt bình luận nhảy lên màn hình, lập tức hoảng hốt giải thích.
"Gia đình như . Mỗi năm Thanh minh và Tết Trung nguyên, chúng đều đốt gói phúc, từng bỏ sót nào. Chắc chắn do đốt sai."
Anh ngẩng mặt thẳng màn hình, ánh mắt như Mộc Li xác nhận giúp .
Mộc Li xem xét sinh thần bát tự cùng tướng mạo của Hồ Thiên.
Sau một hồi tính toán, sắc mặt cô lập tức trở nên nghiêm trọng.
Cả Hồ Thiên lẫn khán giả trong livestream đều cảm thấy điều chẳng lành.
"Chủ thớt, rốt cuộc là chuyện gì? Sao vẻ mặt cô kỳ lạ như ? Có gia đình thực sự sai điều gì? Rõ ràng theo lẽ thường thì thể..."
Mộc Li khẽ giơ tay: "Chuyện liên quan đến ông nội ..."
Ánh mắt Hồ Thiên thoáng hiện vẻ ngờ vực, xen lẫn chút xót xa.
"Ông nội? Ở đó ông ? Ông tìm ư? Có việc gì ?"
Mộc Li thở dài: "Ông nội thể xuống . Thi thể của ông phân xác, chôn rải rác nhiều nơi, yên nghỉ. Chính vì thế..."
Hồ Thiên xong, đôi mắt đỏ hoe. Anh chằm chằm màn hình, giọng run rẩy, đầy vẻ tin nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-242-ong-noi-den-tim-con-roi.html.]
"Chủ thớt… cô gì ? rõ… Cô…"
"Cô đang đùa ? Cả nhà đều tận mắt thấy ông nội đưa lò hỏa táng. Còn ‘chia thành nhiều phần’… là ý gì chứ?"
Mộc Li khẽ thở dài, sắc mặt thoáng hiện vẻ nặng nề:
"Anh từng đến chuyện trám răng, cấy ghép xương nhân tạo, những dụng cụ từ xương thật ? Anh những vật liệu đó thực chất đến từ ?"
Hồ Thiên đương nhiên trám răng. Anh nhớ bà nội rụng hết răng, cả nhà đưa bà trám . Một trám răng tốn đến mấy nghìn tệ, vật liệu càng thì giá càng cao, thậm chí một chiếc thể lên đến 5000 tệ. Khi , cả nhà chi hơn 20.000 tệ cho bà.
lúc lúc để nghĩ đến chuyện đó. Anh nuốt nước bọt, gật đầu hỏi :
"Chuyện … thì liên quan gì đến trám răng?"
Mộc Li nghiêm giọng:
"Anh từng nghĩ, bột xương dùng trong những vật liệu cao cấp … rốt cuộc lấy từ ?"
Trong lòng Hồ Thiên chợt thoáng một dự cảm. Anh vội lắc đầu, mặt vẫn tin nổi:
“Chủ thớt, cô đùa ? Đừng bậy.”
“Không thể nào. Chúng quỳ lạy tận mắt t.h.i t.h.ể lò hỏa táng. Sao chuyện đó …”
Mộc Li thở dài bất lực.
Một đời chỉ một sinh và một tử. Khi sinh chẳng mang theo gì, khi để bao xúc cảm. Tang lễ là cách tôn trọng khuất và an ủi ở . bây giờ, … hành xử mất hết tính như thế .
Hồ Thiên vẫn tin, nhưng nỗi hoảng sợ len lỏi trong lòng:
“Chủ thớt, cô thật chứ? Đây thể là sự thật .”
Mộc Li đáp, gương mặt cô biểu lộ tất cả.
“Vậy chúng chôn cất là tro cốt của ông nội thật ? rõ…”
Mộc Li lắc đầu, lạnh lùng sự thật phũ phàng.
Hồ Thiên cuồng, thể tin những gì .
Khán giả livestream cũng sững sờ:
[ mới đúng chứ? Chủ thớt, cô đùa ?]
[Năm ngoái bà nội mất, khi hỏa táng cũng kiểm tra kỹ. Chẳng lẽ…]
[Thật mất hết nhân nghĩa. Ai chuyện , trời đất tha.]
[Sống thì chẳng ai đoái hoài, c.h.ế.t còn đem bán — chuyện địa ngục gì thế …]
[Vậy giờ c.h.ế.t còn xử lý tử tế ?]
[Vậy bao nhiêu hại thế ?]
...
Hồ Thiên dám nghĩ tiếp nữa. Anh vội bật dậy, chạy đồng tìm bố đang việc.
Anh kể hết những gì trải qua gần đây cùng những thông tin từ livestream cho bố.
Bố Hồ tin, cho rằng con trai chỉ linh tinh.
“Bố, bố quên những giấc mơ con gặp dạo ? Cái chỉ một cánh tay, đầu, chẳng còn gì khác, cứ đuổi theo con. Đó chính là ông nội…”
Ký ức dồn về, Hồ Thiên nhớ ngày nhỏ ông nội luôn lén cho kẹo, thỉnh thoảng còn dúi tiền tiêu vặt.
Anh thích ăn củ đậu, ông nội dành hẳn một khoảnh đất để trồng cho . Ông còn học bánh mì sandwich, chiên trứng cho ăn…
Nghĩ đến đó, lòng quặn thắt. Anh thể tin một ông như thế, cuối cùng thể yên nghỉ.