Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 215: Ngôi làng nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:29:59
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi ăn no uống no và nhận xong thù lao, Mộc Li đề nghị gặp Tô Trạch một . Khi đến nơi, cô thấy đang chiếc ghế bập bênh trong vườn, trông vô cùng thư thái.

 

Thấy Mộc Li đến, Tô Trạch dậy. phát hiện chân tay mềm nhũn, thể lên nhanh chóng, khiến ngại ngùng.

 

Mộc Li mỉm vẫy tay: "Anh cứ . Di chứng cơ thể thể biến mất ngay . Trong thời gian , hãy cố gắng nghỉ ngơi nhiều. Khi ngủ, cơ thể sẽ phục hồi nhanh hơn."

 

Tô Trạch gật đầu: "Trong lúc , bố sẽ lo việc công ty. Vừa cũng thể tranh thủ nghỉ ngơi. Đã lâu mới tận hưởng một thời gian nhàn nhã như thế ."

 

Nghe đến đó, cả như toát lên sự thư thái. Rõ ràng, đang thực sự tận hưởng những phút giây rảnh rỗi hiếm hoi.

 

Mộc Li lặng , ánh mắt thoáng động.

 

"Nếu câu với khác, chắc chắn họ sẽ mắng c.h.ế.t mất."

 

Người thừa kế của một tập đoàn tầm cỡ thế giới thoải mái tận hưởng thời gian nhàn rỗi, như thể màng đến địa vị của .

 

Tô Trạch mỉm nhẹ, thong thả nhấp một ngụm : "Thật , những thừa kế như chúng từ nhỏ dạy rằng lưng là gánh nặng của bao gia đình. Vì , ngay từ bé chúng phép phạm sai lầm. Áp lực vai lớn hơn nhiều so với bình thường. Đôi khi thà rằng thừa kế còn hơn."

 

Anh thật lòng. Anh ngưỡng mộ em trai, sống tự do, gì cũng .

 

Còn thì . Mỗi quyết định của đều ảnh hưởng đến hàng ngàn gia đình, và sai lầm là điều thể xảy . Giá trả cho một sai lầm quá lớn.

 

Với những như họ, tiền bạc chỉ là một dãy . Lý do để họ kiên trì, phần lớn xuất phát từ trách nhiệm.

 

Vì thế, đôi khi áp lực đè nặng lên nhiều. Giờ đây, ba tháng để tịnh dưỡng, ít nhiều cũng giúp xoa dịu những căng thẳng trong lòng.

 

Mộc Li thể cảm nhận rõ ràng rằng đàn ông mặt cô hề dối. Mỗi lời đều xuất phát từ trái tim.

 

Không trách tại công đức kim quang dày đặc, cũng ngạc nhiên khi thể gặp cô.

 

Cũng xem như là một phúc báo.

 

Tô Trạch tự nhiên nhiều. Không hiểu , mặt cô gái nhỏ – đại sư , những lời trong lòng bỗng tuôn một cách tự nhiên.

 

Nói xong, cả cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.

 

Mộc Li tinh tế, cô chỉ lặng lẽ lắng , thỉnh thoảng đưa vài lời phản hồi nhẹ nhàng, khiến Tô Trạch kìm mà tiếp tục kể nhiều hơn.

 

Chẳng mấy chốc, nhận điều đó và ngượng ngùng Mộc Li: "Đại sư, xin , hiểu nhiều như . Cô đến tìm việc gì ?"

 

Mộc Li hỏi về địa điểm cụ thể và những việc xảy trong chuyến từ thiện .

 

Tô Trạch nhíu mày suy nghĩ. Thực tế, ký ức về chuyến vẫn còn rõ ràng trong .

 

ngủ một giấc dài, chuyện vẫn hiện lên trong đầu như mới xảy hôm qua.

 

"Lần chúng đến một vùng núi hẻo lánh. Bốn phía đều là núi, chỉ một cây cầu treo nguy hiểm để ."

 

Khi nhắc đến cây cầu treo, Tô Trạch khỏi lộ một chút sợ hãi.

 

Cây cầu chỉ cố định bằng hai sợi dây sắt, lên rung lắc. Hơn nữa, mỗi chỉ thể qua một , cực kỳ nguy hiểm.

 

Lần đó, cả đoàn 15 băng qua, mang theo nhiều vật tư. Tất cả đều chỉ dựa hai sợi dây mảnh mai. Khi đến giữa cầu, chân họ run rẩy vì sợ hãi.

 

Ngôi làng mà họ đến ở nơi hẻo lánh và lạc hậu. Đàn ông trong làng đông, nhưng phụ nữ ít.

 

Trên đường , họ thấy nhiều bé trai chạy nhảy khắp làng, còn bé gái chỉ đếm đầu ngón tay, phần lớn đều gầy yếu.

 

Trọng nam khinh nữ là quy luật chủ đạo ở ngôi làng , cũng là tình trạng chung của nhiều vùng nông thôn lạc hậu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-215-ngoi-lang-nho.html.]

 

Tô Trạch chứng kiến tất cả, chỉ nỗ lực hết sức để giúp đỡ họ.

 

Lần , mang theo nhiều vật tư. Sau khi phân phát, mỗi hộ gia đình đều nhận khá nhiều: gạo, dầu ăn, quần áo và các đồ dùng thiết yếu khác.

 

, họ cũng là công ty sản xuất đồ gia dụng, và một bộ đồ gia dụng đầy đủ bao gồm hầu hết các vật dụng thiết yếu trong nhà.

 

Tính , mỗi gia đình hỗ trợ trị giá hơn một vạn tệ. Đây là một khoản quyên góp đáng kể, chỉ điều tất cả đều là vật tư, chứ tiền mặt.

 

Sau nhiều từ thiện, Tô Trạch nhận đôi khi tặng vật tư còn hiệu quả hơn việc cho tiền. Vật tư thể giải quyết nhu cầu sinh hoạt trong thời gian dài, còn tiền mặt, nhiều khả năng sẽ cất giữ và sử dụng đúng mục đích.

 

Cả làng chỉ nhà trưởng làng sở hữu điện thoại, nên khi rời , Tô Trạch đặc biệt để điện thoại của trưởng làng để tiện liên lạc.

 

Khi đoàn qua cây cầu sắt, ngay khi tất cả an sang bên , dây sắt bất ngờ đứt.

 

Nhìn khoảnh khắc đó, sự hoảng sợ hiện rõ trong mắt Tô Trạch. Bên là vách đá sâu vạn trượng, nếu rơi xuống chắc chắn còn sống sót.

 

Dây sắt đứt từ phía họ qua, rõ ràng là do ma sát lâu ngày yếu và dẫn đến đứt gãy.

 

Sau khi rời , Tô Trạch đặc biệt gọi điện cho trưởng làng, hỏi xem liệu sợi dây thể thế , đồng thời rằng sẵn sàng chi trả bộ chi phí.

 

Anh còn bày tỏ ý định quyên góp thêm để đường cho cả làng.

 

Trưởng làng xong, cảm kích khôn xiết. Trước đó, khi sợi dây đứt, cả làng rơi trạng thái hoảng loạn tột độ. Giờ đây, tin giàu sẵn sàng bỏ tiền để sửa cầu và đường, họ gần như tôn Tô Trạch lên ân nhân.

 

Rời khỏi ngôi làng, Tô Trạch liên hệ với chính quyền địa phương, để một khoản tiền lớn, đồng thời cung cấp cách liên lạc của quỹ từ thiện gia đình. Anh nhấn mạnh rằng nếu thiếu thốn, họ thể liên hệ trực tiếp với quỹ.

 

Sau đó, trở về thủ đô, nhưng đến ngày hôm thì ngất xỉu.

 

Mộc Li lắng Tô Trạch kể từng chi tiết trong mấy ngày qua.

 

Nhìn chung, chẳng gì quá bất thường. Vấn đề là, trong một ngôi làng bình thường xuất hiện ma khí?

 

Mộc Li hỏi Tô Trạch về địa chỉ cụ thể và cách liên lạc với ngôi làng đó.

 

gửi những thông tin cho Bạch Trạch, nhờ cử đến điều tra.

 

Vì lực lượng của Bạch Trạch đông đảo hơn, nên việc sẽ thuận lợi hơn nhiều so với chỉ một Mộc Li.

 

Sau khi việc giải quyết xong, Tô Dịch đích đưa Mộc Li trở về biệt thự.

 

Vừa đặt chân biệt thự, cô thấy giọng trêu chọc và nũng nịu của Tô San:

 

"Bảo bối nhỏ, đây cho ôm một cái ."

 

" cho các ăn cơm lâu , vẫn lạnh lùng thế nhỉ?"

 

"Bảo bối nhỏ, Tiểu Bạch, mau đây cho ôm một cái. sẽ cho các ăn khô bò nhé."

 

...

 

Giọng của Tô San thật kỳ quái, khiến Mộc Li cảm thấy lạ lẫm.

 

Khi mở cửa, cô thấy Tô San đang cầm khô bò, cố dụ dỗ chú hổ con.

 

Mèo đen bên cạnh thì tỏ vẻ khinh thường, im bất động thèm quan tâm.

 

Nghe tiếng động, Tô San , thấy Mộc Li và Tô Dịch đang đó, ánh mắt bất ngờ khó tả.

 

Vẻ mặt của Tô San lập tức trở nên lúng túng.

Loading...