Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 194: Móc vô tình
Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:49:24
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Li thấy Giang Nguyên Nguyên trực tiếp cắt ngang livestream, liền hiểu rõ kết cục định sẵn. Khóe môi khẽ nhếch, cô bình thản ngẩng đầu màn hình.
“Chuyện coi như kết thúc. Giờ thì, chúng tiếp tục thôi. Xem hôm nay ai là may mắn.”
Giọng điệu ung dung, nét mặt chút gợn sóng, như thể tất cả ồn ào chỉ là một màn kịch thoáng qua.
Cô mở một túi lì xì, ném thẳng phòng livestream. Bình luận lập tức bùng nổ, con tham gia tranh lì xì nhảy vọt—hơn năm trăm nghìn .
Sau màn kịch Giang Nguyên Nguyên, lượng xem tăng chóng mặt, trực tiếp vượt mốc một triệu.
Mộc Li dựa hờ ghế, dáng vẻ lười biếng nhưng ánh mắt sắc bén. Cô thong thả lướt qua những bình luận, chọn ngẫu nhiên vài dòng để trả lời, đủ giữ nhiệt cho bầu khí.
Không lâu , hệ thống hiển thị trúng thưởng. Mộc Li liền ấn kết nối.
Màn hình sáng, xuất hiện mắt là một gương mặt đầy đau khổ.
Trên màn hình, khuôn mặt của một đàn ông hiện . Ông ngoài trung niên, nhưng lúc nước mắt giàn giụa, đôi mắt đỏ ngầu, cả gương mặt đầy bi thương.
Mộc Li thấy liền nhíu mày. Khí sắc của ông u ám, thần thái tán loạn, thoáng điềm lành.
“Cung con cái tan vỡ…” Cô trầm giọng, “Con của ông… gặp chuyện ?”
Lời còn dứt, đàn ông như chạm trúng nỗi đau. Ông bật nức nở, nước mắt rơi như mưa. Bên cạnh ông, một phụ nữ trung niên cũng nghẹn ngào, đôi vai run rẩy liên tục.
Âm thanh hỗn loạn truyền livestream—tiếng bàn tán, tiếng xen lẫn. Có thể nhận , xung quanh họ đang ít xem.
“Đã xảy chuyện gì?” Mộc Li vẫn giữ giọng điệu bình tĩnh, hỏi thẳng.
Người đàn ông run rẩy ngẩng đầu màn hình, đôi môi mấp máy, cuối cùng như dồn hết sức lực. Ông bỗng “bịch” một tiếng, quỳ rạp xuống camera livestream.
Người đàn ông nghẹn ngào, quỳ rạp màn hình, giọng run rẩy như cầu xin:
“Cô tiên nhỏ… đều cô bản lĩnh. Xin cô, xin cô hãy giúp xem… con trai giờ đang ở ? Cầu xin cô!”
Nói xong, ông run run xoay camera ngoài. Trên màn hình hiện lên một dòng sông mênh mông. Nước sông cuồn cuộn chảy, sóng vỗ liên hồi. Giữa lòng sông vô thuyền nhỏ đang lênh đênh. Trên những con thuyền , cầm đèn pin, vợt, lưới… hối hả tìm kiếm. Không khí khẩn trương đến nghẹt thở.
Ông bật thành tiếng:
“Con trai … nó nhảy xuống dòng sông . Xin cô hãy chỉ cho … nó đang ở .”
Giọng của Hồ Kiến Quốc vỡ vụn, gần như suy sụp. Người phụ nữ bên cạnh thấy đành lòng, liền giật lấy điện thoại, nghẹn ngào :
“Streamer, chào cô… là fan của cô. Chính bảo phòng livestream của cô để thử giành túi lì xì. Mấy chục cùng thử, chỉ giành nên mới kết nối với cô.”
Cô cố gắng trấn tĩnh, nhanh chóng giải thích tình hình.
Người đàn ông tên là Hồ Kiến Quốc, còn con trai tên Hồ Diệu. Vì một cuộc cãi vã với bố , bé bỏ nhà, trong lúc bốc đồng nhảy xuống dòng sông mắt.
Đến tận ngày hôm , khi bố cuống cuồng tìm, họ mới phát hiện từ camera giám sát rằng con trai gieo xuống sông từ hôm . Nghĩ đến việc đứa trẻ mất tích suốt cả ngày, hy vọng sống gần như còn, hai chỉ báo cảnh sát, mong ít còn tìm thi thể.
Ngay đó, bộ đội cứu hộ của sở cảnh sát điều động. Thế nhưng, suốt hơn năm tiếng đồng hồ lặn ngụp dòng nước lạnh lẽo, vẫn một ai tìm thấy tung tích Hồ Diệu.
Trên bờ, bố bé đến khàn cả giọng, đôi mắt sưng húp, sức lực gần như cạn kiệt. Việc giành túi lì xì trong phòng livestream hôm nay cũng chỉ là một sự tình cờ, như cọng rơm cuối cùng để níu lấy hy vọng. Giờ đây, họ chỉ còn bấu víu Mộc Li, mong cô thể chỉ điều gì đó.
Người đàn ông nức nở, giọng run rẩy :
“Đội trưởng cứu hộ bảo… nếu trong vòng một tiếng nữa mà vẫn tìm thấy, thì chỉ còn cách dùng ‘móc vô tình’.”
Nói đến đây, mặt ông tái nhợt, đôi vai run bần bật vì đau đớn.
“Móc vô tình” — nghĩa là khi vớt lên, t.h.i t.h.ể đứa bé sẽ chẳng còn nguyên vẹn.
Mất đứa con là nỗi đau gì bù đắp nổi. đối diện với hình hài tan nát của con, là một vết thương mới xé nát trái tim những còn sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-194-moc-vo-tinh.html.]
Nghe đến đây, khán giả trong phòng livestream đột nhiên cảm thấy lạnh .
【Chuyện gì thế ? Sao nhảy sông tự tử ?】
【Mới “móc vô tình” nghĩa là gì — lạnh sống lưng. Hy vọng streamer giúp họ.】
【Lần đầu tiên đến chuyện ở đây. Thực sự thấy bất lực quá.】
【Rốt cuộc vì lý do gì mà một đứa trẻ tuyệt vọng đến mức nhảy sông? Nó trải qua những gì?】
【Đau lòng quá. Nếu dùng “móc vô tình” thì với bố thật quá tàn nhẫn.】
【Mình cũng thương cho đứa trẻ, nhưng nghĩ rằng chuyện chắc liên quan đến gia đình. Một đứa trẻ sẽ dễ dàng thế nếu gia đình .】
【Bỗng thấy mấy vẻ giả. Nếu họ thật lòng, đứa trẻ đến nỗi chăng?】
【Mang thai thì ai cũng mong con an , nhưng khi sinh nhiều chuyện, nhiều áp lực… Không trách tuyệt vọng đến .】
...
Trong phòng livestream, cư dân mạng bàn tán ồn ào, mỗi một ý. Mộc Li lặng lẽ quan sát, trong lòng cũng dâng lên một nỗi xúc động khó tả.
Cho dù phía còn bao nhiêu ẩn tình, thì lúc , điều duy nhất mà hai vợ chồng mong mỏi chính là tìm t.h.i t.h.ể nguyên vẹn của con trai.
“Gửi bát tự của đứa trẻ cho .”
Chỉ ít phút , bát tự của Hồ Diệu gửi đến. Bên tai Mộc Li vang lên tiếng nức nở của bố , cùng tiếng họ gọi tên con trai lặp lặp bên bờ sông, khiến bầu khí càng thêm bi thương.
Mộc Li nhắm mắt, ngón tay khẽ bấm, nhanh chóng tính toán. Chẳng bao lâu , ánh mắt cô sáng lên, định phương vị.
“Ở hướng Tây Nam, cách chỗ thằng bé nhảy xuống hai trăm mét. Từ đó mà lặn thẳng xuống, chắc chắn sẽ tìm …”
Người đang cầm điện thoại xong như nắm chiếc phao cứu sinh, lập tức lao báo cho đội trưởng đội cứu hộ.
Đội trưởng thoáng nhíu mày, ban đầu còn bán tín bán nghi. nghĩ nghĩ , trong tình huống tuyệt vọng thế , ông vẫn quyết định cho một thành viên thử lặn xuống theo chỉ dẫn.
Chỉ trong vòng nửa giờ, đến đúng vị trí mà Mộc Li chỉ, đáy sông, đội cứu hộ thật sự tìm thấy t.h.i t.h.ể của bé.
Tin báo nhanh chóng gửi về cho đội trưởng. Ngay lập tức, các thành viên khác cũng lao đến hỗ trợ. Vài thợ lặn cẩn thận buộc dây thừng t.h.i t.h.ể hối hả đưa lên bờ.
Khi t.h.i t.h.ể vớt lên mặt nước, hai cánh tay bé cứng đờ, giơ cao trong tư thế đau lòng.
Người cha bờ thấy cảnh thì gần như phát điên, kìm nữa, lập tức nhảy ùm xuống sông, gắng sức bơi về phía con trai.
Trên bờ, đến kiệt quệ, cuối cùng vì chịu nổi cú sốc quá lớn mà ngất lịm ngay tại chỗ.
Khoảnh khắc , bất kỳ ai chứng kiến cũng đều thể cầm nước mắt.
【Đau lòng quá. Bố nào con như chứ. Thật thương cho em bé nghĩ quẩn.】
【Không đứa trẻ chịu đựng những gì mới dễ dàng buông tay thế. Thật thể hiểu .】
【Hai tay em giơ lên như còn bố ôm cuối. Dù lý do là gì, bố chắc chắn là những đau khổ nhất.】
【Người tóc bạc tiễn xanh, nỗi đau chỉ những ai từng trải mới hiểu .】
...
Mộc Li chứng kiến cảnh tượng , trong lòng cũng dâng lên một nỗi nặng nề khó tả.
lúc , cô bỗng thấy một linh hồn nhỏ bé lơ lửng bay lên từ bờ sông.
Đó là một bé chừng mười tuổi, dáng gầy gò, khuôn mặt non nớt phủ đầy buồn bã. Cậu lặng lẽ theo bên cạnh cha, ánh mắt chất chứa sự lưu luyến rời.
Chỉ thoáng , Mộc Li nhận ngay mối liên hệ cha con giữa đứa trẻ và Hồ Kiến Quốc. Cô khẽ thở dài, bất lực. Không hiểu hôm nay, trái tim vốn lạnh lùng của cô mềm đôi chút.
Cô chắp tay kết ấn, niệm chú, để linh hồn của Hồ Diệu dần hiện rõ mắt Hồ Kiến Quốc.
Lúc , Hồ Kiến Quốc các thành viên cứu hộ kéo lên thuyền. Thi thể con trai cũng buộc chặt bằng dây thừng, “móc vô tình” tạm thời cất . May mắn , chiếc móc chỉ vướng quần áo, kịp gây thêm tổn thương nào cho cơ thể.
Chiếc thuyền chở hai cha con chầm chậm hướng bờ, để một khung cảnh khiến ai chứng kiến cũng thấy nghẹn lòng.
khoảnh khắc , Hồ Kiến Quốc cũng thấy rõ ràng — Hồ Diệu hóa thành một linh hồn, lặng lẽ cạnh .