Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 188: Vu khống

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:13:08
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh mắt chó dại dột khung cảnh xa lạ, dừng gương mặt quen thuộc của Chân Nhất, trong đôi mắt m.ô.n.g lung hiện rõ sự hoang mang.

 

Chân Nhất kiên nhẫn kể bộ sự việc . Con chó xong, run rẩy, vội co rụt , giọng mang theo sợ hãi:

 

“Chân Nhất đạo trưởng… cố ý. Người đó chứ? Khi mất kiểm soát, thật sự hại con …”

 

Con chó hoang ngẩng đầu, hai mắt lấp lánh, ánh trong veo đầy tội nghiệp.

 

Đặc biệt là đôi mắt tròn to, ướt át, khiến bất cứ ai đối diện cũng khó lòng giữ sự nghiêm khắc, chỉ mềm lòng dung thứ.

 

Chân Nhất bất giác thở dài. Đây cũng chính là nguyên nhân mà núi nhiều nương tay.

 

Khi tâm ma xâm chiếm, con ch.ó thật sự ngoan ngoãn, thậm chí còn hiểu chuyện hơn cả nhiều . Chỉ cần nó, trong lòng liền dâng lên cảm giác nỡ trách phạt.

 

“Không . Lần thương, chuyện cũng phiền toái. Nếu ngươi gây sự cố, e rằng chúng sẽ thể tiếp tục bảo vệ ngươi nữa.”

 

Nghe , con ch.ó cúi đầu ủ rũ, dáng vẻ ảm đạm. Mỗi tâm ma bộc phát, nó thể khống chế bản , chỉ chờ đợi hậu quả.

 

Mộc Li bước tới, nhẹ nhàng đưa tay xoa lên đầu nó. Con chó lập tức ngoan ngoãn rúc lòng bàn tay cô, đôi mắt tròn ướt át ngước , khiến càng thêm xót xa.

 

Nghĩ đến việc bản mới đột phá, Mộc Li khẽ nở nụ , chậm rãi hỏi:

 

“Chó nhỏ, ngươi thử giúp ngươi tìm đó ?”

 

Nghe , đôi mắt tròn xoe của nó lập tức sáng rực, mở to đầy hy vọng. Nó gật đầu liên hồi, vẻ mặt phấn khích hệt như một đứa trẻ, trông đáng thương đáng yêu.

 

Chân Nhất yên lặng bên cạnh, ánh mắt trầm xuống. Trong lòng ông vốn ôm quá nhiều hy vọng—dù , ít đạo sĩ trong Tam Thanh Quán từng thử, nhưng kết quả vẫn chỉ là con . Nếu thực sự tồn tại một chút manh mối, cũng đến mức mười mấy năm vẫn tìm tung tích.

 

Mộc Li để ý đến điều đó, cô khẽ gật đầu. Trước mặt con ch.ó nhỏ và Chân Nhất, cô từ tốn nhắm mắt, tập trung thần thức.

 

Hai tay khẽ biến ảo, từng ấn quyết liên tiếp kết . Chỉ trong chốc lát, một luồng sáng vàng chậm rãi dâng lên từ lòng bàn tay cô, tỏa ánh sáng dịu hòa mà uy nghiêm.

 

Ánh sáng dần lan rộng, bao trùm lấy con ch.ó hoang.

 

Đôi mắt chó vốn còn đẫm lệ khẽ run lên, thể cũng cứng . Nó cảm giác như một sức mạnh vô hình đang thăm dò từng sợi vận mệnh trong m.á.u thịt .

 

Mộc Li nhíu mày, thần thức chìm sâu. Từng mảnh ký ức hỗn loạn hiện , ghép thành một dòng chảy rõ ràng.

 

Năm đó—

Con chó nhỏ đại yêu quái đánh trọng thương, loạng choạng chạy xuống núi. Tuyết rơi dày đặc, gió lạnh như d.a.o cắt, từng bước đều nặng nề như đang đối mặt với cái chết.

 

Giữa cơn tuyệt vọng, nó thấy ánh sáng hắt từ một ô cửa sổ.

 

Một đàn ông, vô tình xuống từ tầng lầu.

 

Chỉ một thoáng dừng mắt, liền cầm theo một chiếc chăn, bước nhanh ngoài, cúi bế lấy con ch.ó đang run lẩy bẩy gầm xe, mang nó về nhà.

 

Mộc Li đặt thần thức bám chặt lên ảnh , theo dõi đến tận

Khi con ch.ó rời trong lặng lẽ, đàn ông tìm kiếm khắp nơi suốt mấy ngày liền.

 

Trong lòng Mộc Li chấn động. Thì , chỉ con ch.ó nhớ , mà cũng từng ngừng tìm kiếm.

 

Không tìm thấy tung tích con chó, đàn ông cuối cùng chỉ thể bất lực thở dài. Ít lâu , dậy rời .

 

Hóa , chỉ là một du khách ghé qua nơi đó. Khi chuyến kết thúc, nhanh về quê nhà.

 

Trong khoảnh khắc chạm đến thông tin liên lạc của đàn ông, Mộc Li lập tức thu hồi bộ linh khí, dứt luồng vận mệnh đang dẫn lối.

 

Cô mở mắt, về phía Chân Nhất và con ch.ó nhỏ, giọng quả quyết: “Tìm thấy !”

 

Cô chậm rãi điện thoại hiện lên trong ký ức.

 

Chân Nhất xong, trong mắt ánh lên niềm vui khôn tả, ông lập tức chắp tay thi lễ, cảm tạ Mộc Li bằng sự chân thành tận đáy lòng.

 

Con chó hoang thì kìm mà xoay vòng quanh Chân Nhất, cái đuôi vẫy loạn, đôi mắt tròn sáng rực như . Niềm vui hồn nhiên khiến cả chứng kiến cũng vô thức nở nụ .

 

Động vật vốn đơn thuần. Cho dù khai mở linh trí, trong sâu thẳm chúng vẫn giữ sự mộc mạc và đơn giản, chút phức tạp như lòng .

 

Chân Nhất chần chừ, lập tức lấy pháp khí để liên hệ với .

 

Thấy việc xong, Mộc Li ý định nán . Cô khẽ gật đầu xin phép, xoay rời , bóng dáng thanh thoát khuất dần giữa làn gió núi.

 

Sau khi rời khỏi Tam Thanh Quán, Mộc Li lập tức trở về mà thong thả dạo quanh một vòng Tam Thanh Sơn.

 

Quả nhiên, danh xứng với thực — nơi đây đúng là khu thắng cảnh cấp 5A của quốc gia. Cảnh trí xung quanh quy hoạch, xây dựng vô cùng chỉnh chu.

 

Ngoài một khu vực cấm , khắp nơi đều thấy bóng dáng du khách cầm máy ảnh, điện thoại, say mê ghi từng khoảnh khắc.

 

Trên đường còn những tiểu đạo sĩ trẻ tuổi đang “đuổi” ngoài rèn luyện. Hễ trông thấy rác, họ liền thành thục nhặt lên bỏ túi, động tác thuần thục đến mức tự nhiên.

 

Khi du khách chụp ảnh chung, các tiểu đạo sĩ cũng vui vẻ phối hợp, hề tỏ xa cách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-188-vu-khong.html.]

 

Có thể thấy, nơi hòa nhập với mô hình du lịch, giữ đạo phong, mang đến trải nghiệm mới lạ, độc đáo cho du khách, đồng thời cũng thúc đẩy sự phát triển mạnh mẽ của ngành du lịch.

 

Khó trách Tam Thanh Quán thể lớn mạnh đến mức .

 

Nhớ đến đạo quán nhỏ bé, tồi tàn của , Mộc Li khỏi thở dài. Muốn đạt cảnh tượng như nơi đây, con đường phía còn xa.

 

cũng chẳng . Cứ từng bước một, ít nhất phía vẫn dẫn đường” để noi theo.

 

Sau khi dạo quanh Tam Thanh Sơn, Mộc Li chậm rãi về Quy Nguyên Quán. Từ xa thấy các công nhân đang tất bật thi công, tiếng búa, tiếng cưa vang lên ngớt. Ai nấy đều hăng say việc, ai để ý đến cô.

 

Mộc Li cũng quấy rầy, chỉ lặng lẽ ngang qua thẳng xuống biệt thự chân núi.

 

Vừa bước sân, cảnh tượng mắt khiến cô bật : một con hổ nhỏ đang ngoáy đuôi liên hồi, động tác chẳng khác nào một con ch.ó con đang nũng. Cái đuôi vẫy qua vẫy , buồn đáng yêu.

 

Bên cạnh, mèo đen im lặng, dáng vẻ ung dung, lạnh lùng như một vị trưởng bối thâm sâu khó lường, trái ngược với sự náo nhiệt của hổ nhỏ.

 

Mộc Li cúi xoa đầu hổ nhỏ, đó bưng đồ ăn chuẩn sẵn cho hai “tiểu quái vật” .

 

Xong xuôi, cô mới về phòng, mở điện thoại gọi đồ ăn ngoài.

 

Thói quen là do hai chị em Tô San dạy cho cô. Ban đầu chỉ là thử cho , nhưng Mộc Li nhanh chóng phát hiện đó đủ loại món ăn, phong phú đến mức khiến hoa mắt.

 

Dĩ nhiên, chất lượng thì trăm món trăm vẻ. Có món ngon đến bất ngờ, nhưng cũng món dở tệ. Thậm chí cô còn “đầu độc” vì ăn thứ cho quá nhiều phụ gia, mới rút kinh nghiệm.

 

Tóm , gọi đồ ăn ngoài đối với cô chẳng khác nào mở một chiếc “hộp quà bí ẩn”: ngon dở, tất cả đều dựa vận may.

 

Sau vài ngày thử nghiệm, Mộc Li chọn lọc vài quán dùng nguyên liệu tươi sạch, hương vị cũng khá hợp ý.

 

Mỗi đặt đồ ăn, cô đều gọi vài món “ruột” từ những quán quen, đó tranh thủ khám phá thêm quán mới để thử vận may.

 

Đặt xong, cô thả xuống ghế sofa, duỗi chân tay thoải mái, để cơ thể chìm trong cảm giác thư giãn.

 

Hôm nay, cô chỉ thiết lập mối liên hệ với Chân Nhất của Tam Thanh Quán, mà còn nhân cơ hội thể hiện rõ thực lực bản .

 

, từ nay về , nếu xảy vấn đề gì, ít nhất danh tiếng của cũng đủ để đối phương nể mặt.

 

Thậm chí, nếu mở rộng việc kinh doanh tại nơi , lấy danh nghĩa “giúp trừ họa”, thì coi như gián tiếp cấp một tấm “giấy phép”.

 

Nói thật, khi tay giúp con ch.ó hoang , ngoài chút thương xót từ đáy lòng, trong đó cũng pha lẫn vài phần tính toán.

 

Cô cảm thấy Chân Nhất hẳn cũng điều đó.

 

...

 

Nằm nghỉ một lúc, Mộc Li tiện tay mở điện thoại lên livestream.

 

Vừa , màn hình lập tức bùng nổ — dòng bình luận như thủy triều dồn dập tràn lên:

 

【Streamer, streamer! Cô bóc phốt đó, cô ?】

【Có một tài khoản chuyên review cô là lừa đảo, chỉ giỏi trò marketing thôi!】

【Streamer, thật công ty đúng ? Những “khách hàng” từng hợp tác với cô đều là giả ?】

【Nói thật, cũng thấy giả giả… Streamer giải thích gì ?】

【Anh còn cô kiếm danh, hám lợi, nhờ livestream mà thu về mấy chục triệu tệ. Cái là thật hả?】

【Thôi xong, theo dõi nữa. Người lý, streamer chắc chắn là đồ lừa đảo.】

【Không ngờ mạng cũng lừa. Nghĩ tới mấy trăm tệ donate mà đau cả lòng.】

【Trả tiền ! Đồ lừa đảo!】

【Xem bói cái gì chứ, trò hề!】

【Còn bỏ tiền thuê tới đóng vai, chắc tốn ít nhỉ.】

 

...

 

Mộc Li còn kịp phát túi phúc thì màn hình tràn ngập những lời mắng chửi.

 

Cô thoáng sững sờ, vội hỏi vài câu mới hiểu đầu đuôi sự việc.

 

Thì , tốc độ tăng fan của cô quá nhanh. Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, tài khoản vọt lên thành một trong những blogger lượt truy cập hàng đầu ứng dụng.

 

Mà lưu lượng của một nền tảng vốn hạn, cô chiếm nhiều thì khác chia bớt. Kết quả là vô ánh mắt đỏ ngầu đổ dồn về phía cô.

 

Ban đầu, phần lớn chỉ âm thầm quan sát, chờ xem tình hình. Không ngờ một blogger chuyên review “bóc phốt” công khai.

 

Người còn đưa đủ loại chi tiết, khẳng định tài khoản của Mộc Li vốn là sản phẩm của một công ty , bộ nội dung đều là lừa đảo.

 

Giọng điệu của chắc nịch, lời lẽ cũng vẻ hợp lý, khiến nhiều tin ngay lập tức.

 

Sau khi xem xong, sắc mặt Mộc Li liền lạnh . Trong mắt thoáng lóe lên một tia sát khí.

 

Đoạn đường tài lộc của một , chẳng khác nào chạm sinh mệnh của họ. Với Mộc Li, chuyện càng thể bỏ qua—nhất là khi vai cô còn gánh món nợ khổng lồ.

 

Những việc cô , xứng đáng với công sức và giá trị mà bỏ . Cô tuyệt đối cho phép bất kỳ kẻ nào tùy tiện vu khống.

 

 

Loading...