Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 156: Quyết đoán
Cập nhật lúc: 2025-09-22 14:50:16
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Thiên Hữu lên tiếng, giọng chậm rãi mà thiết giả tạo:
“Em họ nhỏ, ở cửa gì ? Có chuyện gì thì cứ .”
Lời khiến bầu khí trong phòng khẽ động. Lúc những khác mới nhận sự hiện diện của A Tả. Đa phần ánh mắt đều lạnh nhạt, xa cách, chẳng mấy ai tỏ tình với em họ bất ngờ xuất hiện.
A Tả chỉ khẽ lắc đầu, vẻ mặt phủ một tầng buồn thương. Anh nhỏ giọng :
“Em chỉ xem thử nơi cha em sống khi còn nhỏ. Từ đến giờ, cha từng kể gì về tuổi thơ ở đây… nên em tìm hiểu, hỏi han mấy chuyện cũ từ những lớn tuổi trong làng.”
Nói đến đây, cúi đầu, dáng vẻ phần ngại ngùng, rụt rè, như thể một nhút nhát dám quấy rầy ai.
Lúc , những trong phòng livestream nắm rõ đầu đuôi câu chuyện. khi chứng kiến màn diễn xuất thuyết phục của A Tả, ai nấy đều sững sờ, khó mà tin .
[Bạn nhỏ mà giới giải trí thì chắc chắn nổi tiếng.]
[Thôi bàn nữa. Ánh mắt, cử chỉ, thần thái — tất cả đều tự nhiên hơn diễn viên chuyên nghiệp mà từng xem.]
[Kỹ năng đánh bại khối diễn viên tiếng trong showbiz.]
[Hôm qua còn thấy một sinh viên ngây ngô, hôm nay biến thành một “ảnh đế tương lai” .]
[Quả nhiên sinh viên thời nay, gì là thể. Đến diễn xuất cũng thành thạo thế cơ mà.]
...
Vài lớn tuổi trong phòng A Tả mà gì.
Nói đây? Nói rằng cha việc quần quật như trâu như ngựa để nuôi cả nhà, rằng ông còn từng học? Nếu cơ hội , lẽ cả đời ông vẫn còng lưng ngoài đồng…
thôi, nếu , lẽ chẳng khác gì tự chuốc họa .
Giang Thiên Hữu im lặng, nở một nụ đầy ẩn ý. Nụ chạm đến đáy mắt, hiền hòa khiến khác e dè.
Những trong nhà họ Giang dường như theo . A Tả tự hỏi: gì mà khiến cả gia đình lời như ?
Giang Thiên Hữu đẩy xe lăn tới gần, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng kiên quyết:
“Em họ nhỏ xem làng ? Vậy để đưa em xem nhé.”
A Tả giả vờ xúc động, gật đầu, ánh mắt đầy ơn hướng về Giang Thiên Hữu.
Khi Giang Thiên Hữu đẩy xe lăn đến gần, A Tả một việc khiến tất cả đều sửng sốt. Trước mắt , rút một chiếc bình giữ nhiệt từ trong túi .
Mọi còn kịp phản ứng, A Tả lao tới, giữ chặt Giang Thiên Hữu, cạy miệng và nhanh chóng đổ bộ nước bùa .
Giang Thiên Hữu giãy giụa, cố thoát . Bề ngoài trông yếu ớt, nhưng thực tế vô cùng dẻo dai và mạnh mẽ.
Có lúc A Tả tưởng như sắp thể giữ nổi. với thể lực sung sức của một sinh viên, vẫn kìm chặt Giang Thiên Hữu.
Tất cả nước bùa hề lãng phí, đều đổ miệng .
Mọi phản ứng ngay lập tức, lao tới đẩy A Tả ngã xuống đất.
“Thiên Hữu, cháu chứ? Có thương ở ?”
Một vài A Tả bằng ánh mắt giận dữ:
“Mày định gì hả? Mày cho nó uống thứ gì đó ? Nếu nó chuyện gì, tao sẽ tha cho mày !”
A Tả khẩy, giọng đầy khinh bỉ:
“Mạng sống của cha tao dễ dàng dùng để chơi đùa ? Đồ khốn!”
Những xung quanh mở to mắt, bàng hoàng, hiểu A Tả chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-156-quyet-doan.html.]
Giang Thiên Hữu lúc cũng bình tĩnh trở , mắt thẳng A Tả đang lên:
“Mày… ?”
Vài lập tức nhường đường. Giang Thiên Hữu từ từ dậy khỏi xe lăn.
Người xem trong phòng livestream gần như sững sờ.
[Chết tiệt, A Tả nhanh tay thật. còn tưởng sẽ lừa Giang Thiên Hữu uống, ngờ đổ thẳng miệng luôn.]
[Gây sốc thật! Sinh viên ngây thơ, ngốc nghếch mà chuyện .]
[Nói cũng , sinh viên tuy đầu óc đơn giản, nhưng chân tay khỏe. Chỉ vài động tác giải quyết xong việc.]
[ mà, ai thắc mắc Giang Thiên Hữu lên khỏi xe lăn ? Chân , còn xe lăn?]
...
Sắc mặt của Giang Thiên Hữu giờ còn thể miêu tả bằng từ “khó coi” nữa. Một vài xung quanh hành động, nhưng thấy ông trưởng làng xuất hiện thì dừng .
Ông trưởng làng, thấy cả nhà họ Giang định gì A Tả, lập tức giọng lớn mắng: “Các gì? Muốn gì?”
Mấy nhà họ Giang hậm hực đáp, vẻ mặt khó coi: “Trưởng làng, bắt nạt Thiên Hữu nhà . Chúng chỉ là… nhịn thôi.”
Ông trưởng làng liếc thái độ hách dịch của cả gia đình, vẻ mặt đầy thương cảm của A Tả. Chẳng thể nào tin chuyện .
Nhìn Giang Thiên Hữu vững, ông trưởng làng giấu sự kinh ngạc: “Giang Thiên Hữu, chuyện là ? Sao cháu lên ? Chân cháu ?”
Sắc mặt ông trưởng làng lúc , quả thật, còn cách nào để diễn tả bằng lời.
Nhìn cả gia đình họ bắt nạt một đứa trẻ, A Tả khỏi giật . Giang Thiên Hữu, xe lăn, trông bình thường, chẳng hề yếu ớt bệnh tật như lời đồn.
Anh A Tả, lưng ông trưởng làng, ánh mắt thoáng ngạc nhiên nhưng vẫn điềm tĩnh.
Không ngờ A Tả gọi cả trưởng làng đến. Dù họ trong làng đông và tiếng , nhưng cũng thể nể mặt ông.
Giang Thiên Hữu vẫn A Tả cho uống thứ gì, nên vội vàng.
A Tả trưởng làng dẫn về nhà. Ông bằng giọng điệu chân thành: “Chàng trai , cha cháu vấn đề về đầu óc ? Ông chắc chắn sẽ đây . Cháu hỏi ?”
Chỉ một câu , ông nắm trúng cốt lõi vấn đề, chứng tỏ hiểu rõ cha của A Tả.
A Tả im lặng, chỉ nhẹ gật đầu.
“Ta ngay mà. Ta hiểu tại cháu đến đây, nhưng nhà họ Giang tà đạo. Tốt nhất, cháu đừng bước chân đó. Mau về nhà . Dù chuyện gì xảy , cũng đừng .”
Trưởng làng trông bằng tuổi cha A Tả, khiến thoáng tò mò. Tại ông sẵn lòng giúp đỡ đến mức ?
Không nén , A Tả hỏi:
Ông trưởng làng thở dài, lắc đầu: “Không gì liên quan đến cả. Hồi nhỏ, cha cháu cứu mạng núi. Lần coi như trả ơn cho cháu. Mau về .”
Không từ khi nào, một chiếc xe máy dừng cửa. Người xe là con trai của ông trưởng làng.
Chỉ trong chốc lát, A Tả lên xe máy và rời .
Không lâu khi A Tả rời , Giang Thiên Hữu đột nhiên cảm nhận một luồng khí huyết dâng trào trong cơ thể. Hắn nôn vài ngụm m.á.u tươi.
Cơ thể vốn hồng hào của bỗng đổi tác động của ma thuật, từ từ trở nên trong suốt. Toàn yếu ớt, như thể thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Những trong nhà họ Giang chứng kiến cảnh tượng liền nghĩ ngay đến thứ mà A Tả cho Giang Thiên Hữu uống.
Không suy nghĩ thêm, họ lập tức lao thẳng đến nhà trưởng làng, chẳng thèm chào hỏi, xông thẳng trong.
Bên trong, thấy ai khác ngoài trưởng làng đang thản nhiên. Một trong nhóm gằn giọng hỏi, mặt tái mét: “Thằng nhóc đó ?”
Trưởng làng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh: “ bảo con trai đưa nó về . Bây giờ chắc hẳn đến ga tàu .”