Tiểu Đạo Cô Phát Sóng Trực Tiếp Quá Chuẩn! Ngày Kiếm Trăm Triệu, Trở Thành Nhà Giàu Số Một - Chương 155: Về quê

Cập nhật lúc: 2025-09-22 14:50:15
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

A Tả chuyến tàu về quê. Anh liên tục đổi tàu, xe buýt, đó là xe lam, cuối cùng mới nhờ một chiếc xe máy.

 

Một hành trình vòng vèo, gian nan, mới đặt chân đến quê nhà.

 

Đứng vùng đất xa lạ, A Tả thoáng bối rối.

 

Người dân ở đầu làng thấy lạ xuất hiện thì tỏ ngạc nhiên. Ngôi làng vốn heo hút, lạc hậu, gần như chẳng mấy khi ngoài ghé tới. Nay bỗng dưng xuất hiện một thanh niên cao ráo, tuấn tú, họ liền mạnh dạn bước đến bắt chuyện.

 

“Chàng trai, cháu đến đây? Nhìn mặt cháu thấy quen quen… Cháu là họ hàng nhà ai ?”

 

A Tả ngập ngừng một lát, đàn ông lớn tuổi đáp:

 

“Chào ông, cháu là con trai út của nhà họ Giang. Ông nội cháu tên gì thì cháu rõ… nhưng cháu một họ, tên là Giang Thiên Hữu.”

 

Ông lão khựng chợt nhớ : “À, thì cháu là nhà họ Giang. Mấy hôm cha cháu về đây, giờ đến lượt cháu?”

 

Nói , ông niềm nở dẫn A Tả về hướng nhà họ Giang.

 

A Tả chỉ khẽ nở một nụ cay đắng: “Cha cháu về đây chẳng hiểu ngã bệnh nặng, giờ chỉ còn thoi thóp, e rằng khó qua khỏi. Trước khi mê man, cha dặn cháu về quê mua một mảnh đất… để lo hậu sự.”

 

Nói đến đây, vẻ mặt tràn đầy đau buồn, ánh mắt như chỉ nhanh chóng thành di nguyện của cha.

 

Nghe , nụ gương mặt ông lão cũng dần biến mất.

 

“Trời đất ơi, mấy hôm còn thấy nó khỏe mạnh… mới vài ngày mà qua khỏi ?"

 

A Tả chỉ lắc đầu, nhắc thêm, gương mặt vẫn giữ nét cay đắng.

 

Ông lão cũng thở dài, chẳng hỏi nữa, lẳng lặng đưa A Tả đến nhà họ Giang.

 

Lúc , trong nhà họ Giang đang rộn ràng bữa cơm, quây quần, hòa thuận.

 

A Tả bước lập tức chú ý đến một trai xe lăn. Dáng gầy gò, nhưng chắc hẳn đó chính là Giang Thiên Hữu.

 

So với những gì A Tả tưởng tượng, trông vẻ khỏe khoắn hơn nhiều: da dẻ hồng hào, tay còn cầm bát cơm đầy thịt kho tàu, ăn uống vô cùng ngon miệng.

 

Ông lão ngoài gõ cửa, cất tiếng gọi lớn:

 

“Lão Giang, cháu trai nhà ông tới , mau đón .”

 

Không khí trong gian nhà vốn đang náo nhiệt bỗng chùng xuống, lạnh lẽo hẳn. Mọi đồng loạt đầu cửa, gương mặt thoáng vẻ khó coi.

 

khi nhận chỉ là một trai trẻ lạ mặt, chẳng họ đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

 

A Tả biểu cảm của từng , trong lòng mơ hồ đoán đôi chút.

 

Ban đầu, A Tả vẫn nghĩ chuyện mượn mệnh chỉ là hành vi đơn lẻ. sắc mặt của những trong nhà, lập tức hiểu — cả gia đình đều rõ, và còn đồng lòng chấp nhận.

 

Một cảm giác xót xa dâng lên trong lòng. Với , gia đình chẳng khác nào bầy sói đói, đến cả mạng sống cũng buông tha.

 

Trong đầu ngổn ngang suy nghĩ, nhưng bên ngoài A Tả vẫn giữ nét mặt buồn bã, cay đắng.

 

Lúc , một chú lớn tuổi trong nhà mới lên tiếng:

 

“Đây là cháu trai út của chúng ? Thế cha cháu ? Mấy hôm chẳng nó mới về làng ? Sao giờ thấy? Có chuyện gì ?”

 

A Tả khẽ gật đầu, nở nụ chua chát:

 

“Cha cháu khi trở về thì chẳng hiểu vì ngã bệnh nặng. Bác sĩ chỉ còn sống vài ngày. Mấy hôm , khi tỉnh , cha bảo cháu về đây mua một mảnh đất… để lo hậu sự.”

 

Một vài trong nhà đưa mắt , như thở phào nhẹ nhõm.

 

“Sao thể thế ? Hôm đó ông về còn khỏe mạnh cơ mà, đột ngột lâm bệnh nặng như ?”

 

A Tả chỉ lắc đầu, giọng chua chát:

 

“Bác sĩ cũng tìm nguyên nhân. Giờ chỉ thể truyền glucose duy trì trong bệnh viện… coi như hết cách .”

 

Nói dứt lời, khóe mắt ướt nhòe, vài giọt nước mắt lăn dài gương mặt đầy bi thương, nom thật đáng thương, như một con chẳng thể chấp nhận việc sắp mất .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tieu-dao-co-phat-song-truc-tiep-qua-chuan-ngay-kiem-tram-trieu-tro-thanh-nha-giau-so-mot/chuong-155-ve-que.html.]

 

Cả nhóm trong nhà đồng loạt thở phào, theo bản năng đưa ánh mắt về phía Giang Thiên Hữu đang xe lăn.

 

Giang Thiên Hữu gắng sức đẩy xe tiến lên, khẽ mỉm :

 

“Đây là em họ A Tả ? Anh là Giang Thiên Hữu. lúc chúng đang ăn cơm, em cứ xuống ăn cùng. Ăn xong em sẽ chuyện kỹ hơn.”

 

A Tả gật đầu, ánh mắt phần thiết, khẽ về phía Giang Thiên Hữu.

 

“Em cha nhắc đến . Ông bảo . Từ nhỏ đến giờ em từng về quê, cũng chẳng trong còn ai thích. May mà nhớ tên , nên ông lão mới chịu dẫn em đến đây.”

 

Nói xong, A Tả Giang Thiên Hữu với vẻ mặt pha chút mật, như thể đây là duy nhất thể tin cậy nơi đất khách.

 

Giang Thiên Hữu khẽ mỉm gật đầu. Vài trong nhà cũng bước đến, kéo về tiếp tục dùng bữa.

 

A Tả giả vờ khẩu vị, nhanh một nhóm dẫn sang một căn phòng khác.

 

Đó là phòng của Giang Thiên Hữu, rộng rãi hơn những phòng còn , đồ đạc bày trí đơn giản nhưng toát lên vẻ ấm cúng.

 

Vừa bước phòng, A Tả lập tức rút điện thoại gọi cho Mộc Li.

 

Mộc Li nhận tin nhắn liền hỏi:

 

“Có tiện bật livestream để chúng kết nối ? Người xem hôm qua đều diễn biến tiếp theo.”

 

A Tả gật đầu. Với , gia đình chẳng chút tình cảm nào. Hậu quả về thế nào, cũng bận tâm.

 

Ngay lập tức, Mộc Li mở livestream. Lượng xem đổ phòng cực lớn.

 

Hai nhanh chóng kết nối. Sau khi đường truyền định, A Tả cầm điện thoại bước ngoài, tai đeo sẵn tai để thể rõ lời dặn của Mộc Li bất cứ lúc nào.

 

lúc đó, bước cửa…

 

Cùng lúc đó, lượng lớn khán giả tràn phòng livestream.

 

[May mà bật thông báo đặc biệt cho chủ phòng, nếu thì bỏ lỡ mất đoạn tiếp theo .]

 

[ xem xem, rốt cuộc là ai thể chuyện độc ác đến thế?]

 

[Xem kịch thôi, kịch bắt đầu !]

 

...

 

A Tả cầm điện thoại sảnh chính, giả vờ vô tình lia máy một vòng, để bộ cảnh tượng và trong sảnh lọt màn hình.

 

Chỉ thoáng , Mộc Li nhận Giang Thiên Hữu chiếc xe lăn.

 

Khuôn mặt gầy gò, đôi mắt tam giác, sống mũi khoằm. Bề ngoài trông yếu ớt, hiền lành, tưởng chừng vô hại. trong mắt Mộc Li, đây là kẻ tâm địa độc ác, mưu mô thâm hiểm.

 

Loại dễ bước con đường tà ác, càng dễ tay chuyện bất chính.

 

Trên , dấu vết nhân quả cực nặng, tà khí bao phủ. Rõ ràng ít nhất từng lấy vài mạng .

 

Xét về tướng mệnh, vốn chỉ thể sống quá hai mươi tuổi. Thế nhưng hiện giờ hai mươi tám. Vậy tám năm tuổi thọ … rốt cuộc là lấy từ ?

 

Trong lòng Mộc Li, đáp án dần rõ ràng.

 

Trong phòng livestream, Mộc Li trầm giọng : “Người họ của tuyệt đối đơn giản. Trên vấy m.á.u của vài mạng , và việc mượn mệnh… cũng đầu.”

 

A Tả xác nhận đó chính là Giang Thiên Hữu. Ánh mắt đối phương ngập tràn hận ý.

 

Như cảm nhận , Giang Thiên Hữu đầu . Gương mặt gầy gò nở một nụ hiền lành, yếu ớt, tưởng chừng vô hại.

 

Thế nhưng A Tả thấy rõ, ẩn nụ thoáng lóe lên một tia đắc ý. Chỉ trong chớp mắt, nụ biến mất, để vẻ hiền hòa giả tạo ban đầu.

 

Hắn đắc ý điều gì?

 

Hắn đang nhạo điều gì?

 

 

Loading...